Chàng Rể Cực Phẩm


Lúc này.

Trên cả núi Lang Gia vô cùng yên tĩnh.

Trên trời dưới đất, dù là tu sĩ của hành tinh xanh hay tu sĩ của thiên vực Tiểu Đông cũng đều ngơ ngác, vô cùng chấn động.

Đây chính là đội quân tiên phong của đại giáo trong tinh hải vô tận, có ba cao thủ Thiên Thần tọa trấn, nhưng cứ thế bị một hậu bối là Lâm Ẩn tiêu diệt rồi.

Lúc này, mây đen bao phủ trên núi Lang Gia cũng tản đi.

“Tôi biết ngay là anh ta sẽ không thua mà”, Vu Thiến tự lẩm bẩm.

Lúc này vệ tinh cũng đã quay được cảnh tượng trên núi Lang Gia, đăng lên mạng.

Rất nhiều người nhìn thấy Lâm Ẩn đứng một mình trong hư không, mà người của Vô Cực Tông hung hăng kéo đến đã không còn tung tích.

Dù bọn họ không nhìn thấy cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng cũng có suy đoán mơ hồ.

Ai cũng hiểu đoàn tàu chiến của Vô Cực Tông đã xong đời rồi.

“Đoàn tàu chiến của Vô Cực Tông cứ thế biến mất rồi sao?”
Đến bây giờ, rất nhiều tu sĩ của thiên vực Tiểu Đông vẫn không thể tin nổi, đặc biệt là những người xuất thân từ thế lực lớn kia, tông môn phía sau bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều biết một vài chuyện liên quan đến đại giáo tinh hải, hiểu rõ sức mạnh và nền tảng của những đại giáo này nhất.

“Dù Vô Cực Tông còn có thể phái người đến nữa, cũng không thể nhanh chóng đến được đây”.

Đại trưởng lão Thương Ngô Tông nói nhỏ, trên đỉnh núi Lang Gia yên tĩnh không một tiếng động.

Tất cả mọi người đều hiểu lần này Vô Cực Tông điều động một thánh tử, ba Thiên Thần đến hành tinh xanh đều đã bị tiêu diệt, ở thiên vực Tiểu Đông, đã không còn ai có thể trêu vào Lâm Ẩn nữa, chỉ cần thánh địa là Triều Thiên cung có thể đứng vững trước sự tấn công của Vô Cực Tông ở Thiên Hoang, hành tinh xanh sẽ mãi mãi thuộc về Lâm Ẩn.


Sau khi chuyện này kết thúc, Lâm Ẩn vẫn ở lại trên núi Lang Gia với Trương Kỳ Mạt, dù con đã ra đời, nhưng bọn họ cũng không tổ chức tiệc linh đình, chỉ có những người nòng cốt của Long phủ mới biết Lâm Ẩn có con.

Rất nhiều người của thiên vực Tiểu Đông cũng lần lượt trở về tinh không, bây giờ bọn họ cũng không dám có suy nghĩ gì với tài nguyên trên hành tinh xanh nữa.

Bọn họ biết, đại giáo tinh hải mạnh như Vô Cực Tông chịu thiệt thòi như vậy trên hành tinh xanh, chắc chắn bọn họ sẽ không để yên.

Chắc chắn sẽ trả thù, đây chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Mấy người đến từ Thiên Hoang giới như Lâm Tiếu Đường và Cố Thanh Ca cũng chỉ ở lại hành tinh xanh mấy ngày rồi khởi hành trở về Thiên Hoang giới.

Bọn họ không biết truyền tống trận từ hành tinh xanh đến Thiên Hoang giới ở đâu, bay vào vũ trụ cũng cần không ít thời gian.

Lâm Ẩn cũng trở nên kín tiếng hơn.

Ròng rã mười năm cũng chưa từng xuất hiện trước mặt mọi người, bây giờ Long phủ được công nhận là thế lực đứng đầu hành tinh xanh, nhưng người của Long phủ không quan tâm sự đời, công ty ở thế giới thường cũng giao cho đệ tử không đủ thiên phú của Long phủ quản lý.

Sau khi trải qua sự kiện ngoại vực xâm lấn, người tu luyện trên hành tinh xanh cũng nhận ra sự tàn khốc của giới tu luyện, các thế lực đều vùi mình tu luyện vất vả.

Mười năm, nồng độ linh khí trên hành tinh xanh đã gần bằng Thiên Hoang giới, trong Long phủ cũng liên tục có người đột phá, trong đó cụ Tiền và Tạ Viễn đã đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên, mấy người tu luyện thế hệ trước như Thanh Long cũng bước vào cảnh giới Địa Tiên.

Lâm Kình Thương vẫn luôn bế quan trong bí cảnh Bồng Lai, cụ vốn có thiên phú cao, lại thêm Lâm Ẩn không ngừng cung cấp tài nguyên, cụ cũng thuận thế bước vào cảnh giới Chân Thần.

Bây giờ Long phủ mới có mấy phần giống bá chủ của hành tinh xanh, trước đây chỉ có một mình Lâm Ẩn gồng gánh, nếu Lâm Ẩn không còn, Long phủ chắc chăn sẽ bị những thế lực khác chia năm xẻ bảy.

Mà ngoại giới, lão thiên sư núi Long Hổ cũng đã bước vào cảnh giới Chân Thần.

Tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt.


Phía sau núi Lang Gia.

“Bố đuổi theo con đi!”
Một bé gái bảy tám tuổi như đúc từ ngọc cưỡi một con tiên hạc đỉnh cao Địa Tiên tự do bay lượn trên không trung, còn thỉnh thoảng vẫy tay với đôi thần tiên quyến lữ dưới mặt đất.

Đôi nam nữ kia chính là Lâm Ẩn và Trương Kỳ Mạt, cô bé trên tiên hạc chính là con của hai người, Lâm Thiên Lạc.

Nếu có cao thủ trên cảnh giới Thiên Thần ở đây chắc chắn sẽ phát hiện, Lâm Thiên Lạc mới bảy tám tuổi, dù chưa bắt đầu tu luyện, nhưng thể phạch mạnh mẽ, còn mạnh hơn Địa Tiên bình thường, sau này tu luyện đến cảnh giới Thiên Tiên cũng không có bình cảnh.

Ban đầu Lâm Ẩn cũng hơi lo lắng về chuyện này, còn đưa Lâm Thiên Lạc đến Long cung ở Đông Hải, nhờ Quy tiền bối xem tình huống, cuối cùng nhận được đáp án là mạch máu trong người anh ảnh hưởng đến con của anh.

Nhưng đây cũng không phải chuyện xấu, theo Quy tiền bối nói, ở thời thượng cổ, con cháu của những cao thủ kia vừa sinh ra đã có tu vi mạnh mẽ, con cháu của người có huyết thống mạnh mẽ thậm chí vừa sinh ra đã có thực lực Thần Vương cảnh.

Lúc này Lâm Ẩn mới yên tâm.

Mấy năm nay anh vẫn luôn ở bên cạnh mẹ con Trương Kỳ Mạt, chưa từng rời khỏi núi Lang Gia.

Bây giờ Lâm Thiên Lạc đã hơn tám tuổi, bắt đầu tu luyện với các đệ tử cùng tuổi ở núi Lang gia, cũng đến lúc anh phải đi rồi.

“Lâm Ẩn, em biết trên người anh gánh vác vận mệnh của vô số người, anh có thể ở cùng mẹ con em nhiều năm như vậy em đã rất thỏa mãn rồi, anh yên tâm đi đi, Thiên Lạc có em chăm sóc, sẽ không sao đâu”.

Trương Kỳ Mạt đứng cạnh chồng, cất lời.

“Hầy!”
Lâm Ẩn thở dài một tiếng, nhìn Lâm Thiên Lạc đang chơi đùa vui vẻ với tiên hạc trê không trung, trong mắt tràn đầy lưu luyến.

“Thời gian không chờ đợi ai, trận chiến bên phía Thiên Hoang đang vô cùng căng thẳng, bên kia có sư môn của anh, không thể không đi, không thể để trận chiến lan đến hành tinh xanh được”.

“Đi đi, Thiên Lạc có em chăm sóc, bây giờ Long phủ có cụ cố tọa trấn, sẽ không sao đâu”, Trương Kỳ Mạt nhẹ giọng nói, cô cũng hiểu Lâm Ẩn bây giờ có địa vị cao, đối thủ của anh không còn là cao thủ trên hành tinh xanh nữa, mà là trong tinh hải vô tận, nếu Lâm Ẩn còn, Long phủ của bọn họ sẽ không có nguy hiểm, nhưng nếu Lâm Ẩn xảy ra chuyện, Long phủ cũng sẽ lập tức bị tiêu diệt.

Lâm Ẩn gật đầu.


Nửa đêm, sau khi Lâm Thiên Lạc ngủ say, Lâm Ẩn lặng lẽ đứng dậy rời đi.

Lâm Ẩn đứng trên boong tàu, đưa mắt nhìn tinh hải vô tận.

Dù trên thuyền cổ có không ít người, nhưng cũng không ai đến quấy rầy Lâm Ẩn.

Người tinh tường liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra Lâm Ẩn không hề tầm thường, dù không thể nhìn thấu tu vi, nhưng chắc chắn là xuất thân từ thế lực lớn.

Lúc này, mấy thiếu nam thiếu nữ trên boong tàu đang xôn xao nói gì đó.

Trong đó có một cô gái trẻ dáng người cao gầy, khó hiểu nhìn bóng lưng của Lâm Ẩn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui