Có người lạnh lùng lên tiếng.
“Những thế lực tiến vào tinh hải vô tận từ hành tinh xanh này đúng là một đám vô ơn!”
“Từ mấy trăm nghìn năm trước, chúng tra nên tiêu diệt thế lực này đi”.
Không ít người thầm cười khẩy, chẳng xem đạo nhân ra gì.
! “Hoàn Vũ Đạo Nhân, không ngờ ngươi lại dám bố trí trận pháp hộ sơn của Thương Khung Kiếm Tông của ngươi ở đây, chẳng lẽ không sợ chúng ta tiêu diệt Thương Khung Kiếm Tông của ngươi sao?”
Một người đàn ông trung niên bước ra từ trong sương mù ở phía sau hạm đội, mặc đạo bào âm dương thủy hỏa, trên lưng viết hai chữ “Vô Cực”.
“Ta chỉ làm việc ta nên làm thôi, ta tự biết một mình ta cũng không thể ngăn cản các ngươi”, Hoàn Vũ đạo nhân từ tốn nói.
Ầm!
Lại một tiếng rung mạnh vang lên, một khe hở lớn xuất hiện trong tinh hải, vũ trụ rạn nứt, sương mù dày đặc bay ra.
Một con sông lớn màu vàng xuất hiện trên bầu trời, trong đó có những bộ xương lơ lửng, còn có cả thi thể, không biết là chảy về phương nào.
Dòng nước màu vàng cuồn cuộn mang theo âm khí.
“Hoàng Tuyền bất diệt!”
“Minh giới bảo luân!”
Bạch Cốt Đạo Nhân ngồi xuống, minh thổ nứt ra, một bàn quay màu đen xuất hiện, hình thành sự đối lập rõ ràng với xương trắng trên người.
Bên trên bàn quay màu đen dính rất nhiều máu, máu không ngừng chảy xuống, đều là máu của cao thủ, ẩn chứa ý chí và oán lực vô tận của sinh linh.
Ong một tiếng, bàn quay đè xuống, phát ra hơi thở tử vong nồng đậm kèm theo hơi thở hỗn độn, vô cùng mạnh mẽ, lần này cả tinh không đều đang chấn động như muốn vỡ tan.
Chủ của bàn tay trắng toát giơ một ngón tay ra, quầng sáng trắng như cầu vồng đánh bay bàn quay, rơi vào trong hạm đội, thuyền cổ thanh đồng có phòng ngự dù là mấy cao thủ Thiên Thần liên thủ cũng không thể phá được lập tức bị bàn quay đập nát, mười mấy chiếc thuyền cổ vỡ tan, thần hồn của tu sĩ bên trên cũng bị bàn quay đánh thành tro bụi.
.