Chàng Rể Cực Phẩm

Toà nhà Tử La Lan.

Nằm trên đoạn đường trung tâm sầm uất nhất của khu Hương Lan ở Cảng Thành, xung quanh đều là những toà nhà cao tầng.

Toà nhà thương nghiệp này vốn rất nổi tiếng ở Cảng Thành, là một trong những kiến trúc tiêu biểu của khu Hương Lan.

Lần này được tập đoàn tài phiệt Latinh nước ngoài thu mua, trở thành toà nhà làm việc của chi nhánh ở Cảng Thành lại càng nổi tiếng hơn.

Chuyện này khiến giới kinh doanh Cảng Thành xôn xao và bàn tán ầm ĩ, lại thêm tập đoàn Latinh tung ra rất nhiều kế hoạch đầu tư dự án lớn ở Cảng Thành để tuyên truyền, từ đó đã tạo thành hướng gió mới trong giới thương mại.

Đặc biệt là vào giờ phút quan trọng này.

Trật tự tài chính của Cảng Thành hỗn loạn, người chi phối giới kinh doanh là Quý Trọng Sơn vì đấu đá với người thần bí nên khiến địa vị cầm quyền giới kinh danh của mình bị dao động.

Tập đoàn Latinh thành lập chi nhánh được vô số người trong giới kinh doanh coi như một bước ngoặt mới, một hướng gió mới ở Cảng Thành.

Dù sao tập đoàn Latinh cũng là tài phiệt quốc tế có nhiều tiền, đủ để thay đổi tình hình của một thành phố tài chính.

Hơn nữa người quản lý tình hình chung của toà nhà Tử La Lan lần này là Cromir Anna.

Người có tin tức nhanh nhạy đều nghe nói Cromir Anna là một cô chủ nhà giàu của gia tộc lớn có nền tảng vững vàng ở phương Tây.

Cho dù có ai không biết gia tộc Cromir là tồn tại cấp bậc gì, là khái niệm thế nào.

Thì đều từng nghe nói tới danh tiếng của lão Tước gia.

Ba chữ lão Tước gia có thể nói là như sấm bên tai ở Cảng Thành.

Chỉ cần là người từng kinh doanh ở thị trường quốc tế, từng làm ăn ở nước ngoài đều có nghe nói tới tiếng tăm lẫy lừng của lão Tước gia, vì ông lão thần bí phương Tây này thật sự quá mạnh mẽ quá giàu có!

Tin tức cháu gái bảo bối của lão Tước gia đến Cảng Thành mở chi nhánh cho tập đoàn khiến vô số nhân vật nổi tiếng của Cảng Thành bàn tán xôn xao!

Xe của Lâm Ẩn đỗ dưới lầu toà nhà Tử La Lan.

Anh dẫn theo Hades đi vào trong.

Còn Chris thì được Lâm Ẩn sắp xếp đi xử lý chuyện nội bộ của tập đoàn.

Lúc này, từng chiếc siêu xe đẳng cấp thế giới dừng lại gần toà nhà Tử La Lan, có vô số người ăn mặc sang trọng đến từ trong nước ngoài nước đi qua đi lại, cực kỳ náo nhiệt.

Trong sảnh lớn triển lãm ở lầu tám đã được trải thảm đỏ và bày rất nhiều bàn ăn thuỷ tinh, những cô gái tóc vàng mặc đồng phục phụ trách việc tiếp khách, còn có mấy vệ sĩ nước ngoài nét mặt lạnh lùng tuần tra duy trì trật tự.

Hội trường rộng lớn đủ để chứa hơn một nghìn chỗ ngồi, vừa khí thế vừa xa hoa.

“Anh Lâm, xin chào, tôi là thư ký của cô Anna”.

Lâm Ẩn vừa đi vào đã có một cô gái nước ngoài da trắng, khí chất xinh đẹp đeo mắt kính đi tới.

“Xin chào”, Lâm Ẩn gật đầu, trả lời theo phép tắc cơ bản.

“Anh Lâm, cô Anna đã xếp chỗ cho anh rồi, là ghế khách quý của tiệc khai trương lần này”, cô gái nước ngoài nghiêm túc nói: “Mời anh đi theo tôi”.

Nói xong, cô ta dẫn Lâm Ẩn đi vào trung tâm của hội trường, đến bên cạnh một bàn ăn thuỷ tinh khá gây chú ý.

Lâm Ẩn hiên ngang ngồi xuống, nữ thư ký cung kính đưa một tách hồng trà bá tước qua.

“Anh Lâm, anh cứ tự nhiên nhé. Lúc tiệc khai trương bắt đầu, cô Anna sẽ đích thân đến đây”, nữ thư ký nói.

“Hơn nữa cô Anna đã dặn dò, anh có yêu cầu gì có thể nói với nhân viên của chúng tôi”.

Lâm Ẩn uống một hớp trà, gật đầu.

Đợi nữ thư ký rời khỏi rồi, Lâm Ẩn nhìn một vòng xung quanh.

Trên mấy ghế gần đó đều là những người mặc đồ dự tiệc truyền thống.

Những người ngồi ở đây đều có vẻ ngoài cực kỳ hút mắt, rất dễ nhìn ra họ đến từ nước nào.

Người nước M, người nước mặt trời không bao giờ lặn, người Long Quốc, người châu Á, người Mỹ gốc Phi, người Cao Ly, người Phù Tang.

Nước nào cũng có thương nhân đến tham gia tiệc khai trương của tập đoàn Cromir.

Rất rõ ràng gia tộc Cromir có sức ảnh hưởng rất lớn ở nước ngoài.

Cho dù ở Cảng Thành, thương nhân nước khác vừa nghe thấy tên tuổi cũng đều đến dự.

Uống cạn một tách hồng trà, Lâm Ẩn vân vê cái tách hứng thú ngẫm nghĩ.

Cromir Anna, dường như người phụ nữ này có dã tâm không nhỏ.

Tiệc khai trương cũng tổ chức long trọng như thế, có lẽ không chỉ là nghi thức thành lập của một tập đoàn, mà còn đại diện cho gia tộc Cromir nữa.

Cái này hơi giống như lấy thân phận minh chủ để tổ chức “đại hội võ lâm” của giới kinh doanh.

Phải biết rằng những người đang ngồi ở đây đều là nhà kinh doanh lớn có uy tín, có danh dự ở Cảng Thành.

Chỉ là Lâm Ẩn không hiểu Anna cố ý mời mình đến tham gia tiệc khai trương là muốn làm gì?

Có lẽ không đơn giản chỉ là khách sáo, mà là có ý đồ khác.

Dù sao anh cũng xem như nể mặt đi dự tiệc của một người bạn mà thôi.

“Mọi người nhìn người Long Quốc trẻ tuổi kia đi? Mọi người có quen không? Vì sao cậu ta có thể ngồi trên ghế khách quý của gia tộc Cromir vậy?”.

“Hả? Không biết nữa, tôi chưa gặp người này bao giờ? Chẳng lẽ là bạn mới quen của cô Anna?”.

“Chắc không đâu, nếu là bạn mới quen sao lại để cậu ta ngồi trên ghế khách quý, nói rõ cậu ta có cấp bậc cao hơn mọi người được?”.

“Dựa vào cái gì chứ? Một tên nhóc ngu dốt như vậy còn có địa vị hơn chúng ta ư?”.

Mấy người ngồi trên bàn gần chỗ Lâm Ẩn đang khe khẽ nói nhỏ, bàn tán xôn xao, tỏ vẻ cực kỳ bất mãn.

Lâm Ẩn nhíu mày, lạnh nhạt đưa mắt nhìn qua.

Đây là mấy người nước M, đều chừng ba mươi tuổi, bọn họ đang nói chuyện với nhau bằng tiếng nước ngoài.

“Ơ, người Long Quốc kia nhìn qua đây kìa, không lẽ cậu ta nghe hiểu chúng ta đang nói gì hả?”, một chàng trai trẻ tuổi ngạc nhiên nói.

“Sao cậu ta có thể nghe hiểu chứ? Cho dù cậu ta từng học tiếng nước M cũng nghe không hiểu, dù sao chúng ta cũng đang nói tiếng địa phương, chứ có phải tiếng phổ thông đâu”, một thiếu phụ người nước ngoài không thèm để tâm nói.

“Các vị ủy viên, mọi người không cần lo lắng, cho dù bị tên ngốc kia nghe thấy thì thế nào? Chẳng lẽ cậu ta dám đến gây chuyện với mọi người sao?”, một người Long Quốc trẻ tuổi khinh thường nhìn Lâm Ẩn, trong miệng thì đang nói tiếng nước M: “Theo tôi thấy, tên ngốc này là người chưa trải sự đời, không tìm thấy chỗ của mình nên không hiểu chuyện ngồi vào ghế khách quý. Chẳng mấy chốc nhân viên phát hiện sẽ bị đuổi đi thôi”.

“Ừm, cũng có lý, Tiểu Bùi à, cậu nói đúng đó”, một ông lão nước ngoài đeo kính viễn thị gật đầu, tỏ vẻ rất tán thành: “Cả chúng ta cũng không thể ngồi vào ghế khách quý của gia tộc Cromir thì một thằng ngốc như cậu ta sao mà ngồi được?”.

Những người ngồi ở đây đều là nhà tư bản giá trị con người không tầm thường, có địa vị rất cao ở nước ngoài, lần này đi tham gia tiệc khai trương chi nhánh của tập đoàn gia tộc Cromir đều là muốn lộ diện, lấy lòng gia tộc Cromir.

Lúc này nhìn thấy một thằng nhóc không chút danh tiếng trong giới nhà giàu Cảng Thành ngồi trên ghế khách quý cao cấp hơn bọn họ, ai mà phục chứ?

“Anh đang nói gì đấy?”.

Lâm Ẩn lạnh lùng nhìn người đàn ông được gọi là Tiểu Bùi kia.

“Cậu?”.

Tiểu Bùi ngạc nhiên nhìn Lâm Ẩn.

Anh ta thật không ngờ Lâm Ẩn lại nghe hiểu lời châm chọc của mình khi nãy.

“Nếu anh có ý kiến gì với tôi thì cứ nói thẳng, như thế tôi còn xem anh là đàn ông”, Lâm Ẩn hờ hững nói: “Anh cho rằng chỉ mỗi mình mình biết tiếng nước M à?”.

Ở trước mặt mình, ra vẻ khinh khỉnh buông lời mỉa mai bằng tiếng nước ngoài.

Như thế thì ra thể thống gì chứ?

“Tôi, tôi…”, mặt Tiểu Bùi đỏ lên, trong chốc lát không biết nên trả lời thế nào.

“Tiểu Bùi, cậu giải thích với tên ranh ngu ngốc này làm gì, cần phải giải thích với cậu ta sao?”.

Lúc này, một giọng nói kiêu ngạo vang lên.

Một người đàn ông ngoại quốc tóc xoăn mặc đồ dự tiệc màu trắng, thắt cà vạt nổi bật ôm một cô gái xinh đẹp kiêu ngạo đi tới.

“Tiểu Bùi mắng cậu thì sao chứ? Xem thường cậu thì thế nào? Tôi ở Cảng Thành này chưa từng gặp thằng nhóc nghèo khổ thấp hèn là cậu bao giờ cả. Cậu có tư cách gì ngồi trên ghế khách quý?”, người đàn ông tóc xoăn lạnh lùng chất vấn bằng tiếng Long Quốc khó nghe, giọng điệu vô cùng ngang ngược.

Phía sau hắn còn có hai vệ sĩ đeo kính râm đi theo, hung dữ nhìn chằm chằm vào Lâm Ẩn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui