Chàng Rể Cực Phẩm

“Việc này… Việc này. Bố, xin bố bớt giận, con đã gửi tin cho anh Cung Cửu rồi, có lẽ anh ấy sẽ nhanh chóng đến nhà họ Từ tìm bố thôi”, Từ Bạch Hạc sắc mặt khó coi nói.

“Hừ!”, Từ Cửu Linh hừ lạnh một tiếng, giận dữ nói: “Không biết làm việc kiểu gì nữa! Trước đó bố đã đánh tiếng trước rồi, kết quả chẳng những Tề Vấn Đỉnh không chết còn khoẻ mạnh như thế. Tất cả kế hoạch nhằm vào thằng cháu nhà họ Tề lúc trước đều thất bại hết!”.

“Chuyện này, bố à, nói không chừng trong đó có điều gì chưa rõ. Năng lực của anh Cung Cửu nằm ngay đó, chắc chắn sẽ không xảy ra sai lầm gì đâu”, Từ Đàn Chu nói.

“Hừ! Sẽ không xảy ra sai lầm? Ngay cả khu Hoa Dương cũng bị đàn em của Lâm Ẩn diệt sạch rồi!”, Từ Cửu Linh tức giận nói: “Đến cả đàn em Đường Hôi của Lâm Ẩn cũng được người ta cứu đi? Tụi bây đều là đám ăn hại sao? Khó khăn lắm mới nắm chắc được việc làm ăn của khu Hoa Dương, cuối cùng một ngày cũng không giữ được?”.

“Chỉ dựa vào tụi bây cũng muốn tiêu diệt nhà họ Tề hả?”, Từ Cửu Linh cầm quải trượng đầu rồng liên tục gõ xuống đất, tức giận đến vểnh cả râu.

“Chuyện này…”.

Nghe vậy, người của nhà họ Từ đang ở đây đều đỏ mặt lên, vừa thấy ngại vừa thấy sợ.

Lâm Ẩn phản kích quá sắc bén, thủ đoạn cũng nhanh như chớp.

Chỉ trong một buổi tối, cấp dưới của anh đã diệt sạch khu Hoa Dương, ngay cả Viêm Long nữa, đàn em chủ chốt có liên quan bị diệt sạch không nói, cả mình cũng dính vào, bị đánh gãy tay chân quỳ gối trên đường mất hết mặt mũi.

Khiến danh dự của nhà họ Từ cũng mất sạch.

Sắc mặt Từ Bạch Hạc, Từ Đàn Chu và mấy người xử lý chuyện này đều cực kỳ u ám.

Bọn họ thật sự không hiểu Lâm Ẩn điều động một nhóm cao thủ từ đâu ra, chỉ trong một đêm đã tiêu diệt sạch ám vệ nhà họ Từ xếp vào khu Hoa Dương.

Hơn nữa, Tề Vấn Đỉnh sống lại bằng cách nào chứ?

Lúc trước khi lên kế hoạch ám hại Tề Vấn Đỉnh là Từ Bạch Hạc tự mình tham gia lập mưu, tuyệt đối có thể kết luận Tề Vấn Đỉnh đã trúng kịch độc.

Cung Cửu cũng nói chỉ mình ông ta có thể giải loại độc này.

Nhưng vì sao Tề Vấn Đỉnh vẫn chưa chết chứ?

“Trận đấu giữa nhà họ Từ và nhà họ Tề chỉ mới bắt đầu đã bị người ta đánh thảm như vậy. Khiến bố tức giận nhất là tụi bây bị người ta trừng trị đến thế vẫn không rõ là ai đã ra tay? Ngay cả thế lực tinh nhuệ dưới trướng Lâm Ẩn là cái gì, tụi bây cũng không biết?”, Từ Cửu Linh liên tục dạy dỗ, cực kỳ không hài lòng với mấy đứa con trai.

“Cụ Từ bớt giận, tôi đến muộn rồi”.

Đúng lúc này, một giọng nói hờ hững vang lên.

Cung Cửu dáng người thấp bé từng bước đi vào sảnh lớn nhà họ Từ, mỉm cười nhìn Từ Cửu Linh.

“Cụ Từ, ông đừng nôn nóng. Nghi ngờ của ông, tôi đều có thể giải đáp cả”, Cung Cửu chậm rãi nói, tỏ vẻ hiểu rõ chuyện này như lòng bàn tay.

“Anh Cung Cửu, anh đến rồi sao. Tình hình hai ngày nay bị đảo ngược, đã xảy ra thay đổi động trời rồi”.

“Anh Cung Cửu, cuối cùng vì sao Tề Vấn Đỉnh kia vẫn còn sống thế?”.

Cung Cửu vừa đi vào thì mấy người Từ Bạch Hạc đã vội hỏi, rõ ràng đếu cực kỳ tin tưởng ông ta.

“Ha hả, mọi người đừng sốt ruột”, Cung Cửu chậm rãi nói: “Tin tức các người nói, tôi đều biết hết”.

Từ Cửu Linh híp mắt nhìn Cung Cửu: “Cậu Cung Cửu, đây là kế hoạch cậu tự sắp xếp, nhà họ Từ chúng tôi ra sức ủng hộ làm theo. Kết quả lại thành tình cảnh thế này, cậu không nên giải thích một chút sao?”.

Cung Cửu mỉm cười: “Cụ Từ, không phải chuyện lớn gì cả, tình hình vẫn còn trong phạm vi kiểm soát của tôi”.

“Khu Hoa Dương xảy ra vấn đề là chuyện sớm muộn. Nhưng Lâm Ẩn ra tay tàn nhẫn như thế thật sự vượt khỏi dự đoán của tôi”, Cung Cửu ung dung nói: “Không chỉ có ám vệ của nhà họ Từ, ngay cả thuộc hạ tinh anh của tôi đều bị diệt hơn một nửa”.

“Xem ra Lâm Ẩn kia điều động cao thủ từ nơi khác đến. Thế lực cậu ta khống chế sau lưng chắc chắn không chỉ là ám vệ của nhà họ Tề và nhà họ Ninh”, Cung Cửu nói: “Theo tôi được biết, thế lực của nhà họ Ninh hoàn toàn không ra tay. Đương nhiên đây cũng không phải vấn đề lớn gì, sớm muộn gì tôi cũng sẽ điều tra ra lai lịch của nhóm cao thủ dưới tay Lâm Ẩn thôi”.

“Vậy chuyện của Tề Vấn Đỉnh thì thế nào? Cậu Cung Cửu, không phải cậu nói thuốc độc kiakia chỉ một mình cậu có thể giải sao?”, Từ Cửu Linh nặng nề hỏi.

Nói đến chuyện này, ánh mắt Cung Cửu trở nên âm u: “Tôi bỏ độc, chỉ có mình tôi giải được! Đừng nghi ngờ độc thuật của tôi”.

“Về chuyện vì sao Tề Vấn Đỉnh có thể sống lại, tôi đã điều tra rõ ràng rồi. Hai ngày trước Lâm Ẩn mời người của nhà họ Sở ở Điền Nam đến, có lẽ là để bọn họ giúp ngăn chặn tạm thời độc tố trong cơ thể của Tề Vấn Đỉnh”, Cung Cửu phân tích: “Nhưng cho dù thế nào thì đó cũng là chuyện nhất thời thôi. Không có thuốc giải của tôi, sớm muộn gì Tề Vấn Đỉnh cũng phải chết”.

“Có lẽ bây giờ Lâm Ẩn rất nôn nóng muốn tìm thấy tôi để lấy thuốc giải thật”.

“Hả? Chỉ là khống chế độc tính tạm thời thôi à? Lâm Ẩn còn quen người của nhà họ Sở ở Điền Nam sao?”, Từ Cửu Linh ngạc nhiên nói, đôi mắt sáng lên ngẫm nghĩ.

Từ Cửu Linh cũng từng nghe nói đến nhà họ Sở của Điền Nam, gia tộc Vua trăm thuốc thần bí mà khiêm tốn.

“Tôi cũng không ngờ Lâm Ẩn có thể làm như vậy, lại còn mời đến nhà họ Sở của Điền Nam, bọn họ còn chịu trả giá lớn thế để khống chế độc tố của Tề Vấn Đỉnh giúp cậu ta”, Cung Cửu nghiêm mặt nói: “Trước đây tôi biết Lâm Ẩn và Sở Hùng Sơn của nhà họ Sở có qua lại, nhưng theo hiểu biết của tôi, địa vị của Sở Hùng Sơn ở nhà họ Sở không cao, việc này là tôi tính sai”.

Từ Cửu Linh suy xét một lát rồi nói: “Cậu Cung Cửu, cuối cùng nhà họ Sở ở Điền Nam có quan hệ gì với Lâm Ẩn? Có định tham gia vào việc này hay ra mặt giúp Lâm Ẩn không?”.

Cung Cửu nghiêm mặt nói: “Không đâu, sau khi hai người quản lý nhà họ Sở đến thủ đô thì đã đi ngay trong ngày rồi. Tôi đoán có lẽ Lâm Ẩn đã trả giá rất lớn mới mời được bọn họ đến giúp đỡ. Nhà họ Sở vẫn luôn không quan tâm đến sự đời, không thể nào ra mặt giúp cậu ta được”.

Cung Cửu chen chân khá sâu vào giới lánh đời Long Quốc, khá hiểu nhà họ Sở ở Điền Nam. Lâm Ẩn có thể mời nhà họ Sở giúp đỡ cũng là rất giỏi rồi, về phần muốn bọn họ nhúng tay vào việc đời thì chắc chắn không thể nào.

“Được rồi, hôm nay tôi đến đây là muốn bảo cụ Từ không cần nóng lòng. Tình hình vẫn nằm trong khống chế của tôi, mọi người không cần hoang mang”, Cung Cửu nghiêm mặt nói: “Hơn nữa, tôi muốn nói một tin tức quan trọng với cụ Từ”.

“Tin tức gì?” Từ Cửu Linh hỏi.

“Khu Khoa – Kỹ Thiên Long là dự án cấp thế giới được cả nước chú ý, Lâm Ẩn đã bắt đầu lên kế hoạch về dự án lớn này rồi, đây là tiêu chuẩn của giới kinh doanh thủ đô trong tương lai, không thể có sơ suất gì được’, Cung Cửu chậm rãi nói: “Nhà họ Từ nhất định phải theo dõi khu Khoa – Kỹ Thiên Long, chuẩn bị đủ tiền. Còn nữa, tập đoàn Thất Tinh bên kia cũng sẽ tham gia”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui