Chàng Rể Cực Phẩm

“Cậu chủ Quaison, cậu không biết rõ tình hình cụ thể”, lão Ma nhíu mày, nghiêm nghị nói.

“Tình hình cụ thể gì chứ?”, Quaison rất không vui nói: “Ông và chị Anna đã nói gì với Lâm Ẩn kia thế? Rốt cuộc thái độ của anh ta như thế nào?”.

“Bố tôi đã chuẩn bị xong tài chính rồi, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng mở tập đoàn ở thủ đô”.

“Tạm thời còn chưa bàn xong. Kế hoạch phát triển tập đoàn toàn diện ở Long Quốc của gia tộc tạm thời gác lại đã”, lão Ma trịnh trọng nói: “Cậu chủ Quaison, chuyện này, cậu phải trở về nói với bố của cậu đi”.

“Cái gì? Chưa bàn xong? Chẳng lẽ Lâm Ẩn không cho phép gia tộc chúng ta vào thủ đô?”, Quaison rất bất mãn nói: “Lão Ma, bây giờ tôi bắt đầu hoài nghi năng lực của ông rồi đấy”.

“Một người Long Quốc thôi thì dựa vào cái gì mà dám diễu võ dương oai trước mặt người gia tộc Cromir chúng ta?”, Quaison trầm giọng nói: “Anh ta làm tôi mất mặt, tôi nhịn. Nhưng muốn ngăn cản chuyện làm ăn của chúng ta, chỉ sợ bố tôi cũng không nhịn nổi!”.

Lần này Quaison tới đây vốn là muốn đại diện cho nhân vật cấp cao của gia tộc Cromir, tới khảo sát tình hình, chuẩn bị tới sắp xếp chuyện làm ăn ở Long Quốc.

Bạn bè hợp tác được chọn chính là Lâm Ẩn.

Nhưng kết quả lại thành ra thế này sao?

Hơn nữa, gia tộc Cromir tìm người hợp tác, có khi nào gặp phải đãi ngộ thế này?

Lấy thân phận Quaison của cậu ta, đi bất cứ quốc gia ở phương Tây hay thế giới nào để đầu tư phát triển, cũng sẽ được quan chức bộ thương mại tới tiếp đón!

“Cậu chủ Quaison, tôi hi vọng cậu chú ý cảm xúc”, lão Ma trầm giọng nói: “Thái độ của cậu như vậy rất có thể sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch chiến lược của lão Tước gia ở Long Quốc.

“Có ý gì đây? Lại lấy lão Tước gia để trấn áp tôi? Tôi không tin ông nội sẽ nhận nhịn thái độ của Lâm Ẩn như vậy!”, Quaison không phục nói.

“Nếu Lâm Ẩn không đồng ý, cùng lắm thì chúng ta sẽ đi tìm nhân vật có máu mặt khác ở thủ đô!” Quaison trầm giọng nói: “Lâm Ẩn không phải đang tranh đoạt thành Thiên Long với một vài thế lực ở thủ đô sao? Tôi sẽ đi tìm những thế gia ở thủ đô đó để hợp tác, xem anh ta còn có thể kiêu ngạo như vậy sao”.

Nói đến đây, lão Ma bỗng dùng ánh mắt sắc lẹm, hung hăng liếc nhìn Quaison.

“Cậu chủ Quaison, cậu làm như vậy chính là đang tự sát”, lão Ma trầm giọng nói: “Chuyện làm ăn ở thủ đô, không ai lớn hơn Lâm Ẩn cả”.

“Gia tộc muốn phát triển lâu dài ở Long Quốc thì không thể tách khỏi cậu ta”.

“Được rồi, tùy ông, dù sao tôi sẽ báo lại với bố tôi”, Quaison thong thả ung dung nói: “Đúng rồi, lão Ma, tôi muốn ông giúp tôi làm một chuyện”.

Lão Ma nghi vấn nói: “Chuyện gì?”.

“Bí mật bắt người đàn bà tát tôi hôm nay tới đây. Tôi muốn trả thù cô ta”, Quaison độc ác nói: “Lấy thực lực của ông, có thể khiến cho tất cả mọi người không phát hiện ra được”.

Ánh mắt lão Ma trở nên âm trầm, lộ ra sự sắc bén.

“Cậu chủ Quaison, cậu đã mất đi lý trí rồi. Nếu cậu dám làm như vậy, chúng ta đều sẽ chết ở thủ đô”.

“Tôi đề nghị, trong khoảng thời gian này, cậu chủ Quaison không nên xuất đầu lộ diện, cũng đừng xuất hiện trước mặt Lâm Ẩn nữa”, Lão Ma nghiêm nghị nói: “Tôi sẽ để Deadpool coi chừng cậu”.

“Cái gì? Lão Ma, vì sao ông lại sợ Lâm Ẩn như vậy? Ông âm thầm đi làm chuyện này, sẽ không ai biết đâu!”, Quaison nhìn ông ta bằng ánh mắt kinh ngạc, vẻ mặt rất không vui.

Lão Ma không để ý đến Quaison, xoay người.

“Cậu chủ Quaison, cậu chờ nhận điện thoại của lão Tước gia đi”.

Nói đến đây, vẻ mặt Quaison cứng đờ, mặt không phục lắm, lại không nói gì nữa.

“Cô Anna, cô giải thích tình hình với cậu Quaison đi”,lão Ma nghiêm mặt nói: “Nếu trong lòng cậu ấy còn có ý nghĩ như vậy với Lâm Ẩn, rất có thể sẽ gây ra chuyện lớn”.

Dặn dò xong, lão Ma vào phòng, lấy điện thoại ra gọi một cuộc.

Sau hai tiếng tút tút.

“Lão Tước gia, Lâm Ẩn đã nhận được thư của ông”, lão Ma dùng ngữ khí cung kính, nói bằng ngoại ngữ.

“Lâm Ẩn xem thư xong thì có phản ứng như thế nào?”, đầu bên kia điện thoại, truyền đến một giọng nói khàn khàn từng trải.

Lão Ma nói: “Cậu ta đã có sát ý”.

“Ồ, vậy cậu ta nói như thế nào?”.

“Lâm Ẩn không tỏ thái độ gì, chỉ chuyển lời đến ông, muốn bàn chuyện thì ngài phải tự mình tới Long Quốc gặp cậu ta”.

Lão Tước gia ở đầu bên kia điện thọai dường như đang trầm tư.

“Lão Tước gia, tiếp theo, chúng ta nên làm thế nào?”, lão Ma hỏi.

“Mấy người ở lại Long Quốc, phải chăm sóc cho Anna thật tốt. Đừng có giở trò gì dưới mí mắt của Lâm Ẩn”.

“Tôi xử lý xong công việc, sẽ tới Long Quốc”.

“Vâng!”, Lão Ma hơi kinh ngạc.

Ông ta không ngờ, lão Tước gia lại lập tức quyết định hạ thấp thân phận, tự mình tới Long Quốc gặp Lâm Ẩn.

Điều này đúng là hiếm thấy.

Lão Tước gia được mọi người tôn kính trong thế giới ngầm phương Tây lại tự mình tới Long Quốc, chỉ sợ sẽ dấy lên một hồi sóng to gió lớn.

...

Đỉnh núi Trường Thanh, biệt thự trung tâm.

Trong phòng khách lớn, Lâm Ẩn mặt vô cảm, vân vê chén trà, ngồi ngay ngắn ở trên ghế thái sư cuối bàn bài bằng gỗ sưa.

Diệp Hắc cung kính đứng phía sau anh.

Hai bên bàn dài, Vu Tắc Thành, Ninh Khuyết, Hoàng Thanh Sam, Long Dương chia ra ngồi ngay thẳng.

Người làm việc dưới trướng của Lâm Ẩn dường như đều có mặt ở đây.

Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Ẩn cùng triệu tập những cánh tay đắc lực của mình ở thủ đô.

Bởi vì, hai ngày sau chính là ngày tổ chức hội nghị thượng đỉnh Thiên Long, anh nhất định sẽ tham dự.

Mọi chuyện cũng đã giải quyết xong.

Mấy người này bởi vì hợp tác xử lý công việc với nhau, nên ít nhiều cũng đã từng chạm mặt.

Lâm Ẩm nhấp một ngụm trà, lạnh nhạt nói: “Nói đi, chuyện giao cho mọi người làm, tình hình thế nào rồi?”.

Vu Tắc Thành nghiêm mặt nói: “Anh Ẩn, bên khu Hoa Dương đã ổn định lại. Tôi và Long Dương cũng đã xử lý xong phần lớn thế gia hạng hai ở thủ đô. Đây là danh sách thế gia quyết định ủng hộ xếp hạng thế gia của anh ở trên hội nghị thượng đỉnh Thiên Long”.

Lâm Ẩn khẽ gật đầu, anh để Vu Tắc Thành xử lý thế lực bản địa ở thủ đô, và giải quyết thế lựa của nhà họ Từ ở khu Hoa Dương.

Hiển nhiên, Vu Tắc Thành xử lý rất thỏa đáng.

“Sếp Lâm, về thành Thiên Long, ngoài ánh sáng đã không còn bất cứ vấn đề gì, đã xứ lý xong tất cả rồi”, Ninh Khuyết nghiêm nghị nói: “Tôi đã làm xong đề án lớn của hội nghị thượng đỉnh Thiên Long”.

“Hai ngày sau, sẽ tổ chức hội nghị thượng đỉnh Thiên Long”, Lâm Ẩn chậm rãi nói: “Mọi người cùng đi tham dự với tôi, chuẩn bị một thứ thật tốt đi”.

“Vâng!”.

Mọi người cùng gật đầu.

Lâm Ẩn dùng ánh mắt thâm trầm nhìn ngọn núi xanh biếc xa xa.

Hiện giờ, cả thủ đô đã nằm trong lòng bàn tay anh.

Lực lượng của đạo Thiên Cơ Phù Tang trong bóng tối đã xử lý sạch sẽ.

Tập đoàn Thất Tinh và nhà họ Từ cũng không dám ló đầu gây chuyện.

Anh đã chiếm được phần lớn mối làm ăn ở thành Thiên Long.

Thậm chí, ngay cả tài phiệt nước ngoài như gia tộc Cromir cũng sẽ giải quyết được.

Chỉ cần ở trên hội nghị thượng đỉnh Thiên Long, một lần thu lưới, đường đường chính chính kéo nhà họ Từ xuống đài.

Gia tộc này sẽ phải biến mất giữa dòng sông lịch sử dài vô tận ở thủ đô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui