Chàng Rể Cực Phẩm

Lời nói lạnh lùng của Lâm Ẩn vang lên, giống như anh đã kết án tử hình cho đám cao thủ trẻ tuổi kia.

Bọn họ sợ tái cả mặt, sau khi cảm nhận được sát khí đáng sợ của Lâm Ẩn thì cả đám run bần bật, không ai dám nhúc nhích.

Cao Thiên Nguyên và Thượng Quan Kim Bằng chính là người có võ công cao nhất trong số bọn họ, hai bọn họ cũng là cao thủ có thứ hạng cao trên bảng Địa.

Thế nhưng đến một chiêu của Lâm Ẩn cũng không đỡ được!

Bọn họ thật sự sợ chết khiếp, đâu còn dám so tài với Lâm Ẩn nữa!

"Vâng!".

Triệu Thừa Kiền nghiêm nghị nói, anh ta đi về phía nhóm người kia.

Ngay cả Triệu Thừa Kiền cũng không ngờ được Lâm Ẩn lại ra tay mạnh mẽ như thế, đây là kết quả mà anh ta không ngờ tới!

Một chiêu đã phế được võ công của Cao Thiên Nguyên? Chuyện gì vậy không biết?

Cao Thiên Nguyên đứng thứ tư trong bảng Địa của giới lánh đời, nhưng hắn ta lại bị Lâm Ẩn đánh bại một cách dễ dàng, cả người ngã lăn ra đất!

Thực lực của Lâm Ẩn đã đạt tới trình độ bảng Thiên sao? Ở tuổi đó có thể làm như thế thì thật sự quá kinh ngạc!

Triệu Thừa Kiền không dám suy đoán Lâm Ẩn đã đạt đến trình độ nào, Lâm Ẩn đã đối đầu với Cao Thiên Nguyên bằng chính năng lực của mình, thì tức là đã chiến đấu một cách công bằng!

"Anh Triệu! Đừng qua đây!".

"Anh Ẩn, trước kia chúng ta có chút hiểu lầm, anh đừng hành động tuyệt tình như thế!".

Khi Triệu Thừa Kiền bước tới, hai cao thủ con em gia tộc quyền thế như Tiết Cử của Hình Ý Môn và Mộ Dung Vũ của nhà họ Mộ Dumg đều tái mặt, không ai dám di chuyển.

Bọn họ không dám phản kháng và tấn công Lâm Ẩn, nhưng cũng không tình nguyện để Triệu Thừa Kiền phế bỏ võ công, trong lòng bọn họ vô cùng kinh hãi.

"Anh Ẩn, chuyện này, chúng tôi chỉ muốn giao lưu võ công với anh một chút thôi, anh làm vầy có phải tuyệt tình quá rồi không?".

"Đúng thế, anh Ẩn, làm việc lên để lại đường lui, để sau này gặp nhau không ngại ngùng! Anh làm như thế chẳng lẽ muốn đắc tội với toàn bộ gia tộc trong giới lánh đời sao?".

"Anh Ẩn, chúng tôi xin lỗi anh vì chuyện hôm nay, anh có thể bỏ qua ân oán thì chúng tôi sẽ mời anh rượu để tạ lỗi, chuyện nay bỏ qua được không?".

Đám người này hoàn toàn không quan tâm đến thể diện, bọn họ cầu xin Lâm Ẩn tha thứ trước mặt mọi người, giọng điệu cũng hoàn toàn nhẹ nhàng.

Đám người này cầu xin khiến Triệu Thừa Kiền bước chậm lại, anh ta nhìn Lâm Ẩn chờ chỉ thị.

Anh ta phải xem ý tứ của Lâm Ẩn thì mới dám làm.

"Ồ, giờ biết xin tha rồi hả? Không báo thù cho Lâm Tiếu nữa hả?", Lâm Ẩn lắc đầu, khóe miệng anh xuất hiện nụ cười giễu cợt: "Đám chó má ngu ngốc mấy người nói cũng đúng đấy".

"Nếu mấy người có chút tâm huyết thì nhất định kiên trì báo thù cho Lâm Tiếu, liều mạng khiêu chiến cùng tôi. Như thế thì tôi mới không coi thường mấy người, mới bỏ qua chuyện này”.

"Nhưng mà mấy người lại lươn lẹo cầu xin tha thứ thế này? Không biết mấy người tập võ công gì? Tu đạo nào thế?".

"Giữ lại võ công của mấy người cũng có ích gì chứ?".

Từng lời từng chữ của Lâm Ẩn giống như mũi kim sắc nhọn mạnh mẽ đâm thẳng vào lòng bọn họ.

Những lời nói sắc bén này khiến cho khuôn mặt đám người Mộ Dung Vũ đỏ bừng, trong lòng bọn họ cảm thấy vô cùng xấu hổ và tức giận.

Nhưng mà thực lực của Lâm Ẩn mạnh như thế, đâu ai dám phản bác, khiêu chiến chứ?

“Triệu Thừa Kiền, làm đi!”, Lâm Ẩn lạnh lùng ra lệnh: “Ai không phục?”.

"Giết!".

Lâm Ẩn quyết tâm giết người, trong lòng Triệu Thừa Kiến cũng xuất hiện vẻ ác độc, anh ta bước tới thay Lâm Ẩn phế bỏ võ công của đám vô dụng này.

Trong lòng Triệu Thừa Kiền cũng hưng phấn, thậm chí anh ta còn cảm thấy mình đã giành được vinh quang tối cao.

Có thể phế bỏ võ công của Mộ Dung Vũ, một người nổi tiếng của thế hệ trẻ trong giới lánh đời không phải là một điều tuyệt vời sao?

Đây là điều mà anh ta bình thường chỉ dám nghĩ chứ không dám làm!

Nhưng Lâm Ẩn đã cho anh ta cơ hội này, để tên tuổi anh nổi lên trong giới lánh đời!

Trận chiến này chắc chắn sẽ khiến tên tuổi của Lâm Ẩn đứng đầu thế hệ trẻ trong giới lánh đời! Danh tiếng của Lâm Ẩm sẽ tăng lên như diều gặp gió!

"Chờ đã!".

Đột nhiên Lâm Hiên bước ra chắn trước mặt nhóm người này.

"Lâm Ẩn, đừng làm mọi chuyện quá tuyệt tình! Làm như thế không khác gì kéo thêm nhiều kẻ thù mạnh cho nhà họ Lâm! Nếu phế bỏ võ công của những người này thì cậu có biết sẽ đắc tội với bao nhiêu thế lực không?", Lâm Hiên lạnh lùng hỏi.

"Cậu đã phế võ công của Thượng Quan Kim Bằng và Cao Thiên Nguyên, nhà họ Thương Quan và nhà họ Cao nhất định sẽ yêu cầu nhà họ Lâm giải thích. Vậy cậu lấy gì để giải thích đây?", Lâm Hiên trầm giọng nói: "Cậu định hủy bỏ võ công của những người này sao? Cậu muốn trở thành kẻ thù của hầu hết giới lánh đời hả? Là cậu cả của nhà họ Lâm, tôi sẽ không bao giờ cho phép cậu làm chuyện này!".

Lâm Hiên không ngờ Lâm Ẩn lại quyết đoán và mạnh mẽ như vậy, cậu ta thậm chí chỉ cần một tay đã phế được võ công của hai người, không để cho người khác một con đường sống.

Phải biết rằng Cao Thiên Nguyên và Thượng Quan Kim Bằng là bạn của hắn ta, bọn họ đặc biệt tới làm khó Lâm Ẩn.

Nếu hắn ta không ngăn cản chuyện này lại, thì những người ở đây và cả người khác nữa sẽ nghĩ gì về Lâm Hiên?

Lâm ẩn tương lai sẽ nổi như cồn, còn hắn ta sẽ yếu thế hơn Lâm Ẩn!

Vì thế cho dù đã sợ sức mạnh của Lâm Ẩn thì Lâm Hiên cũng phải cắn răng ngăn cản.

"Lâm Ẩn, nếu cậu dám làm thế thì nhà họ Cao chúng tôi chắc chắn sẽ trả thù!".

"Nhà họ Thượng Quan cũng sẽ không bỏ qua đâu!".

Nhìn thấy Lâm Hiên đứng dậy, đám người im lặng nãy giờ là cao Thiên Nguyên và Thượng Quan Kim Bằng mới dám tức giận hét lớn, trút bỏ sự không cam tâm trong lòng.

Vẻ mặt Lâm Ẩn vẫn như bình thường, nụ cười trên khóe miệng càng sâu.

“Lâm Hiên, anh không phải trách nhiệm này đâu, tránh ra!”, Lâm Ẩn lạnh lùng nói: “Đương nhiên tôi đã làm thì sẽ tự mình chịu”.

"Làm sao mà anh đảm đương được nhà họ Lâm hả, cái này không dám, cái kia cũng không dám. Tôi sẽ lấy lại thể diện cho cụ bà, tránh để nhà họ Lâm mất mặt".

"Cậu! Lâm Ẩn, cậu quá kiêu ngạo rồi!", vẻ mặt Lâm Hiên thay đổi rõ rệt.

Lâm Ẩn nói năng càng ngày càng kiêu ngạo! Dám công khai quở trách cạu cả là hắn ta? Lấy lại mặt mũi cho cụ bà và nhà họ Lâm? Trong mắt Lâm Ẩn có còn chút quy tắc không vậy?

“Kiêu ngạo thì sao?”, Lâm Ẩn nhìn Lâm Hiên: “Không phải anh luôn muốn đè ép tôi sao? Hôm nay những người này do anh mời tới đúng không. Tôi cho anh cơ hội đấy, anh hãy dùng hết mọi thủ đoạn đánh bại tôi ngay tại đây đi".

Lúc này khí thế của Lâm Ẩn áp đảo mạnh mẽ, khiến tất cả mọi người trên khán đài đều chấn động, có vô số cô gái xinh đẹp hai mắt long lanh nhìn anh.

Lâm Hiên cảm thấy căng thẳng, hắn ta nghiêm nghị nhìn Lâm Ẩn.

Đúng thế, hắn ta không dám đấu với Lâm Ẩn luôn.

Hắn ta không còn tự tin đối phó Lâm Ẩn như trước nữa!

"Anh Lâm Hiên! Chuyện hôm nay do anh tạo ra, chẳng lẽ anh không ra mặt đánh với Lâm Ẩn một trận sao?".

"Anh Lâm Hiên, anh nhất định phải dạy dỗ Lâm Ẩn! Lâm Ẩn hung hãn như vậy, anh còn dung túng cho anh ta sao?".

"Chẳng lẽ anh không dám khiêu chiến, vậy mà lại để chúng tôi ra mặt giúp anh?".

Đột nhiên Thượng Quan Kim Bằng và Cao Thiên Nguyên đều lần lượt lên tiếng, bọn họ không cam lòng thuyết phục Lâm Hiên.

Lúc này người duy nhất có thể chống lại Lâm Ẩn ở đây có lẽ là Lâm Hiên.

Nếu Lâm Hiên không đánh bại được Lâm Ẩn thì võ công của bọn họ sẽ bị phế! Như vậy thì sẽ vô cùng mất mặt!

Đối mặt với tình huống ngàn cân treo sợi tóc này, vẻ mặt của Lâm Hiên vô cùng phức tạp, trong lòng còn hắn ta đang cân nhắc, khí thế yếu hơn nhiều so với Lâm Ẩn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui