Chàng Rể Cực Phẩm

"Ha ha!".

Lâm Ẩn chế nhạo. Anh đã nhìn ra được ý đồ của nhóm người này. Bọn họ đều là những kẻ tàn nhẫn và độc ác. Mặc dù một số người đã tiến nửa bước vào Tiên Nhân cảnh từ lâu, nhưng tiềm năng của họ gần như đã cạn kiệt và không còn hy vọng đột phá đến Tiên Nhân cảnh nữa.

Anh không sợ mấy người này, hơn nữa anh cũng muốn nổi danh từ sau trận chiến này, chỉ có như vậy anh mới có cơ hội tiếp xúc với những gia tộc có thực lực chân chính kia, chỉ bằng cách tu luyện cùng những thế lực đó thì anh mới có cơ hội đột phá Nhân Tiên cảnh.

“Chỉ với mấy người mà muốn đánh bại tôi hả!”, Lâm Ẩn chế nhạo.

"Cậu nhóc, thực lực của cậu đúng là rất tốt. Một luồng kiếm khí của cậu có thể giết chết con sói của Lang Vương. Nếu đấu tay đôi với cậu thì có lẽ tôi không phải đối thủ của cậu, nhưng mà cậu quá kiêu ngạo. Cậu cho rằng có thể đánh bại được bốn người chúng tôi sao", Cao Huyền nói thẳng.

"Một tên vô dụng không được nên bốn tên vô dụng muốn hợp sức lại hả?", Lâm Ẩn bình tĩnh nói.

"Cái gì?"

Những người vẫn đứng từ xa quan sát kia đều sửng sốt, không ngờ cậu thanh niên bí ẩn vừa xuất hiện này lại dám làm nhục những cao thủ nổi tiếng kia.

“Cậu nhóc này đúng là muốn chết!”, một người nào đó thì thào với vẻ ghen tị.

“Ha ha, có thể người ta thật sự không coi cụ ông nhà họ Cao và những người khác ra gì?”, ai đó trầm giọng phản bác.

"Đã bao giờ cậu thấy có người có thể đánh lại được bốn cao thủ cùng cấp một lúc chưa!".

Trong khi những người ở ngoài đang tranh cãi không ngừng, thì bốn cao thủ tiến nửa bước vào Nhân Tiên cảnh đã vây chặt Lâm Ẩn.

Tiểu Tuyết đứng phía sau Lâm Ẩn không chút hoảng sợ, cô ta cười nhìn Lâm Ẩn nói: "Lâm Ẩn, chờ anh thua thì gọi tôi một tiếng sư tỷ, tôi sẽ cứu anh một lần".

Lâm Ẩn liếc nhìn Tiểu Tuyết, anh bình tĩnh nói: "Chỉ là mấy người này thôi, không cần!".

“Cậu nhóc, bí cảnh Địa Tiên đang ở ngay trước mặt cậu. Nếu cậu có thể thề rằng từ nay về sau sẽ không là kẻ thù của tôi, thì tôi vẫn có thể để cậu sống”, Cao Huyền lạnh lùng nói.

Ông ta luôn cảm thấy thanh niên trước mặt này không nhìn thấu được, nếu không xử lý được cậu ta thì rất nguy hiểm.

"Nếu không đừng trách bốn người chúng tôi hợp lực bắt nạt trẻ nhỏ!".

Trên người cụ ông nhà họ Đàm, Đàm Khang xuất hiện sát khí ngùn ngụt.

Rất nhiều cao thủ theo dõi trận chiến đều run lên, bọn họ ở bí cảnh Côn Luân phía Tây Nam, nơi đó linh khí kém xa so với bí cảnh ở núi Côn Luân chính thống, có rất nhiều cao thủ ở đó đã tiến tới nửa bước vào Nhân Tiên cảnh rồi.

Bốn cao thủ tiến nửa bước vào Nhân Tiên cảnh hợp lực, đây là một sự kiện lớn mà mấy chục năm rồi chưa từng xảy ra bí cảnh Côn Luân Bí Cảnh phía Tây Nam.

"Ha ha ha!".

Lâm Ẩn bật cười, vẻ mặt anh lạnh lùng: "Chỉ với mấy người mà muốn ép Lâm Ẩn tôi cúi đầu? Hôm nay tôi sẽ giết hết mấy người ở chỗ này, để cho tất cả cao thủ trong thiên hạ biết Lâm Ẩn tôi không dễ động vào đâu!".

Khi Lâm Ẩn nói nói xong thì sắc mặt của bốn người họ lập tức thay đổi.

"Kiêu ngạo!".

Cụ ông nhà họ Cao mắng.

"Tự tìm đường chết!".

Phòng Bao trông đầy sát khí, thanh kiếm dài trong tay ông ta đã rời khỏi vỏ.

"Hôm nay tôi sẽ dùng máu cậu để hiến tế bí cảnh Địa Tiên này!".

Đàm Khang gào to một tiếng, ông ta chĩa thanh đao dài trong tay về phía Lâm Ẩn.

Thái Ứng mặc dù không nói gì, nhưng cơ thể hắn ta đã xuất hiện cách Lâm Ẩn bảy thước, có thể tấn công Lâm Ẩn bất cứ lúc nào.

Bốn người bắt đầu ra tay, bốn luồng sức mạnh khổng lồ lập tức xuất hiện trên bầu trời và bao phủ toàn bộ khu rừng rậm.

Các cao thủ tiến nửa bước vào Nhân Tiên cảnh phát huy hết sức mạnh thật sự vô cùng kinh dị, thú dữ trong rừng đều nằm sấp cúi rạp đầu xuống. Bọn chúng bất cứ lúc nào cũng có thể bị nổ tung.

Ầm!

Khi một người không chịu nổi sức ép này mà bị ngã rạp xuống đất, thì giống như gây ra phản ứng dây chuyền, một đám người liên tiếp quỳ rạp xuống, chỉ có một số cao thủ đỉnh cao Thần cảnh mới có thể nghiến răng đứng vững.

"Mau đi thôi!".

Một cao thủ đỉnh cao Thần cảnh chợt biến sắc, cơ thể nhanh chúng lui về phía sau.

"Nếu không đi thì một khi bọn họ đánh nhau, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, có thể bị giết chết bất cứ lúc nào!".

Nhiều cao thủ đã đứng dậy và lao về phía bên ngoài khu rừng.

"Tiểu Tuyết, cô đi trước đi!".

Lâm Ẩn nhìn Tiểu Tuyết không bị khí thế của anh ảnh hưởng chút nào, anh nhỏ giọng nói.

"Được!".

Tiểu Tuyết liếc nhìn Lâm Ẩn, sau đó cô ta quay người đi về phía nơi được che chắn kỹ.

"Để tôi ở lại đây!".

Thái Ứng vẫy tay, một luồng sức mạnh khổng lồ lao về phía Tiểu Tuyết.

Bang!

Một kiếm khí xuất hiện lập tức đánh tan luồng sức mạnh khổng lồ kia.

Lâm Ẩn nhìn Thái Ứng rồi lạnh lùng nói:

"Đối thủ của ông là tôi!".

"Kiêu ngạo!".

Thái Ứng hừ lạnh một tiếng, hắn ta cũng không ra tay nữa, nhưng khí thế của hắn ta lại tăng lên nhanh chóng, giống như đại dương mênh mông quét thẳng về phía Lâm Ẩn.

Những người kia cũng không đứng yên, bọn họ bước tới bao vây Lâm Ẩn, một cơn bão lớn hình thành, cuốn lấy và nghiền nát cây cối xung quanh.

Lâm Ẩn là tâm điểm của cơn bão đó.

Lâm Ẩn đứng đó, anh đồng thời chịu toàn bộ sức ép của bốn người, nhưng sắc mặt anh vẫn bình thường, khi cơn bão đến gần Lâm Ẩn thì anh cảm nhận được một luồng năng lượng vô hình đang đè ép tới, ngay cả những chiếc lá rơi dưới chân anh cũng không bay lên được.

"Cậu nhóc, cậu là người đầu tiên khiến bốn chúng tôi phải liên thủ với nhau!".

Cụ ông nhà họ Cao chậm rãi nói.

“Thế hả?”, Lâm Ẩn chế nhạo: “Đáng tiếc sau ngày hôm nay, ông sẽ không còn tồn tại nữa, cũng sẽ không còn cơ hội hợp lực!”.

Lâm Ẩn nói xong thì bước ra khỏi cơn bão, cơn bão lập tức tan biến.

"Chỉ có chút thực lực này mà muốn đánh bại tôi sao?".

Ầm!

Đàm Khang dẫn đầu, ông ta vung mạnh con đao dài vung đỏ rực chém về phía Lâm Ẩn.

"Thất Tuyệt Trảm!".

Một số người đứng xem đã nhận ra chiêu thức này của Đàm Khang, đây là chiêu thức độc nhất vô nhị của nhà họ Đàm, bảy nhát đao liên tiếp sẽ chém tới, nhát sau mạnh hơn nhát trước.

"Haiz!".

Cụ ông nhà họ Cao thở dài, miệng phát ra một âm thanh kỳ lạ, sóng âm vô hình lập tức hóa thành chất rắn, nó giống như hàng ngàn mũi tên sắc bén từ mọi hướng bắn về phía Lâm Ẩn.

Nhà họ Cao dựa vào chiêu thức này mà nổi tiếng, cụ ông nhà họ Cao cũng nhờ chiêu thức này mới tiến được nửa bước vào Nhân Tiên cảnh.

Sóng âm lan truyền trong khoảng không rồi tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.

Phòng Bao cũng chém ra một nhát kiếm, một tia sáng rực rỡ giống như một con rắn vàng bắn ra từ tay ông ta, tốc độ của nhát kiếm vô cùng nhanh chóng.

Nhát kiếm này thậm chí còn làm lu mờ mọi người khi xuất hiện ở độ cao ngàn mét.

Cơ bắp của Thái Ứng tăng vọt, cả người hắn ta như cứng rắn như thép đập mạnh xuống đất, hắn ta lao về phía Lâm Ẩn, Thái Ứng đã trở nên khổng lồ, thân hình cường tráng của hắn ta trông như người bất tử. Khả năng phòng thủ của hắn ta vô cùng mạnh mẽ, hắn ta cũng được coi như là bất khả chiến bại.

Bốn cao thủ tiến nửa bước vào Nhân Tiên cảnh vừa ra tay đã sử dụng toàn sát chiêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui