Athena biết truyền thừa "đại tông sư" trọng yếu như thế nào nên cũng không tranh chấp với Lomond, xoay người đi tìm Cái Đức.
"Bằng hữu của ta, nếu ta không nghe nhầm thì ngươi cùng Athena kia là người yêu a" Lomond cười hắc hắc giơ ngón tay cái lên nhìn Trần Duệ, "Ta thu hồi lời nói vừa rồi, chuyện nam nữ đó có lẽ Athena đã có chút minh bạch rồi. Các ngươi còn có sự tình trọng yếu phải làm? Ngàn vạn lần phải nhớ tới diệu dụng của chiếc nhẫn kích a, tin tưởng rằng đến lúc đó nhất định ngươi sẽ cảm tạ ta".
Thấy Lomond tươi cười, Trần Duệ không nói gì, bất quá y đã nghe được ý muốn đi trong lời nói của hắn, ngạc nhiên hỏi: "Ngươi phải đi?".
"Ừ. Cái tên Lomond quá nổi tiếng rồi, phiền toái sẽ rất nhanh chóng tới đây, nếu không nhanh rời đi chỉ sợ chạy không thoát".
Tuy nói thế nhưng Trần Duệ đã nghe ra được Lomond sợ liên lụy tới Athena, tên gia hỏa này tham hoa háo sắc, mồm mép láu lỉnh nhưng thực ra cũng là một người không tồi.
"Không nói với nàng câu gì sao?" Trần Duệ quay đầu nhìn thoáng qua thạch ốc: "Không sơ Athena lại trách ngươi đi không từ biệt sao?".
"Vì thế nên nhiệm vụ thay ta cáo biệt đó ta giao cho ngươi, ngươi cũng không thể lấy không chỗ tốt của ta đúng không?" Lomond nhún vai, uống thêm một ngụm rượu, "Nếu Athena hỏi ta đi đâu, ngươi cứ nói ta đi dạo chơi phụ cận một chút, ba tháng sau sẽ đi tới u dạ thấp địa!" Trần Duệ trong lòng vừa động, Lomond đã xoay người đi.
"Đúng rồi" Đột nhiên Lomond dừng lại, "Nếu có thể thì ngươi chuyển lời đến người kia một câu, đao của hắn rất khá, nhưng vẫn còn chưa đủ".
"Hi vọng trong tương lai có một ngày nào đó, cây đao kia có tư cách khiến ta nhìn thẳng bằng mắt trái!" Vì sao lại là mắt trái? Mắt trái này nhất định cổ quái, có lẽ là do Lomond đã cảm giác được thân phận của hắn? Trần Duệ nhíu mày, ma giới to lớn có nhiều điều lạ, hệ thống siêu cấp cũng không phải vạn năng. Bất quá từ hiện tại mà nói thì cũng không cần căm thù người kia như trước nữa, có lẽ còn có thể trở thành một đối thủ tốt hoặc một người bạn tốt".
Nghĩ đến đây, Trần Duệ nở nụ cười, xảo diệu đáp một câu: "Đương nhiên có thể… nếu ta gặp được hắn" Lomond hơi mỉm cười, cũng hiểu ý, không quay đầu lại mà phất phất tay, cầm bình rượu lung la lung lay đi tới phía trước, không lâu sau đã biến mất trong tầm mắt.
"Hắn đi rồi?" Không lâu sau Athena đã xuất hiện bên người Trần Duệ, nàng không ngốc, biết Lomond chắc chắn sẽ đi, chẳng qua mượn Trần Duệ nói giảm nói tránh xuống để nàng dễ chịu, dù sao hắn cũng là bằng hữu chân chính của nàng.
Trần Duệ gật đầu nói: "Ừ, hắn còn nhờ ta cáo biệt ngươi, nói là ba tháng sau sẽ đi u dạ thấp địa".
"U dạ thấp địa" Nhãn thần Athena sáng lên, "Xem ra người kia vẫn chưa quên được Delia. Cứ năm năm Delia lại đi đến u dạ thấp địa một chuyến, hình như là đi tìm một cái bảo tàng phi thường trọng yếu gì đó".
U dạ thấp địa? Bảo tàng? Trần Duệ lúc nghe Lomond nhắc tới u dạ thấp địa đã nghĩ tới điều gì, giờ nghe Athena nói thế thì trong lòng chợt động, chả lẽ thực sự có quan hệ với bảo tàng của Pagliuca?
Athena đem sự tình kết bạn với Lomond năm đó kể lại, đó là chuyện trước khi nàng đi vào Ám Nguyệt thành, khi ấy nàng cùng phụ thân George còn đang ở Ngõa Lạc Khắc. Nơi đó là cứ điểm quan trọng, là trọng địa phòng ngự ở nơi tiếp giáp Đọa Thiên Sứ đế quốc và Huyết Sát đế quốc, lịch sủ lâu đời, có tháp bắn tên và tường thành vững chắc như một thành lũy cực lớn, ngoài ra còn có các ma pháp trận phòng ngự, có thể nói là một tòa phòng tuyến cường đại nhất của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Từ nhỏ ở cứ điểm quan trọng ấy, Athena đã chả khác gì tiểu công chúa, ở với những quân nhân này từ bé cũng khiến nàng có được tinh cách hào phóng. Ở phụ cận Hắc Vân Trấn, Athena đã từng trùng hợp mà cứu được một đôi nam nữ bị trọng thương, chính là Delia và Lomond, họ tự xưng là người thám hiểm trở về từ u dạ thấp địa. Delia xinh đẹp hào phóng, Lomond khôi hài túc trí, còn có chút tuấn mĩ. Athena lúc ấy mới có mười sáu tuổi nên rất hợp ý với hai người, trong lúc hai người dưỡng thương đã trở thành bạn tốt.
Không lâu sau, thích khách đuổi giết hai người đi tới Hắc Vân trấn, Delia và Lomond tuy rằng có bản lĩnh nhưng vết thương chưa lành, may mắn có Athena mời huynh trưởng Varna tới đúng lúc, ra tay đánh chết thích khách.
Lúc đó Athena mới biết anh trai Delia là một trong ba đại ma tướng của Âm Ảnh đế quốc, vì lợi mà không tiếc bán rẻ nàng, ép nàng gả cho một lão già hơn trăm tuổi, kết quả là nhờ sự trợ giúp của Lomond mà Delia trốn thoát được, một đường chạy trốn thích khách do anh trai đuổi giết.
Cha của Athena là George Wells lại là đệ nhất tướng quân của Đọa Thiên Sứ đế quốc, thực lực cực mạnh, uy danh lan xa, Bạch Lạc biết không thể dùng biện pháp cứng rắn được nên cải biến sách lược, thông qua ngoại giao của Âm Ảnh đế quốc tạo áp lực với George tướng quân. Bởi vì Bạch Dạ đại đế của Đọa Thiên Sứ đế quốc mới mất, thực lực Hắc Diệu thân vương còn xa mới bằng được Lôi Thiền và Katherine hai vị đại đế, chỉ có thể hiệp thương hòa bình. George tướng quân biết thế cục ba nước hiện giờ nên chỉ có thể không cho phép Athena nhúng tay vào vụ này.
Athena đang định thầm giúp hai bằng hữu chạy trốn thì nào biết Lomond đột nhiên lại biến mất một mình, mà Delia thì vô cùng khó xử, cuối cùng không chịu được áp lực phải theo sứ giả quay trở về Âm Ảnh đế quốc. Trước khi đi nàng đưa cho Athena một viên băng tinh, hứa rằng nhất định sẽ nghĩ cách báo đáp nàng sau này.
Vì thế ngay cả Athena trước nay kiên cường cũng khóc rống một hồi, sau đó không lâu thì đáp ứng yêu cầu của phụ vương mà đi tới Ám Nguyệt lãnh địa.
Việc thám hiểm u dạ thấp địa kia cũng không phải là lấy cớ, gia tộc Delia có một bí bảo bị mất, đối với nàng thì có ý nghĩa vô cùng trọng yếu. Delia có thiên phú dị bẩm, có thể cảm ứng được với bí bảo này, trải qua nhiều năm tìm tòi rốt cuộc cũng tìm ra manh mối ở u dạ thấp địa này, nhưng phụ cận bảo vật lại có vô số cơ quan lợi hại, mỗi lần đi đều thảm trọng trở về. Dần dần Delia cũng hiểu chút quy luật, cứ ba năm thì những cơ quan xung quanh bí bảo lại yếu đi một lần trong vài ngày, chính là thời gian tốt nhất để tìm kiếm. Ba năm trước Lomond cùng Delia bị Bạch Lạc phái người truy sát, đánh liều lao vào u dạ tầm bảo, muốn tìm được bí bảo để kháng cự Bạch Lạc nhưng kết quả lại trọng thương trở ra, ba năm sau nhất định nàng sẽ lại tới.
Nghe đến đó, Trần Duệ đã gần như khẳng định được rằng gia tôc Delia là một trong những khổ chủ bị độc long năm đó cướp đoạt, bí bảo bị mất kia hẳn ở trong bảo tàng của Pagliuca. Xem ra sau khi giải quyết sự tình của Araujo Alex kia thì cần đi tới u dạ thấp địa một lần.
Trần Duệ khẽ nói với Athena: "Chuyện rời đi ta đã nói với Cái Đức, bây giờ chúng ta cùng xuất phát sau đó nửa đường thì tách ra, ngươi đi tới lục diệp lâm chờ ta, đi tới cái chỗ cũ lần trước chúng ta đi qua ấy, chuẩn bị giúp ta thức ăn nước uống cho ba ngày, ta cùng Mãnh Khắc đi địa phương đại tông sư chỉ một phen" Athena lo lắng hỏi: "Một mình ngươi đi?".
"Chỉ có thể đi một người, bất quá để đề phòng vạn nhất ta sẽ đem theo Đâu Đâu" Tuy rằng chuyện của Lomond đã giải quyết nhưng Trần Duệ vẫn nhất định để Athena đi khỏi đây như cũ, thế thì hắn cũng có thể buông tay hành động.
Hắn biết Athena không yên lòng về Cái Đức và những quáng công nên nói thêm: "Hôm nay ngươi cũng thấy rồi đấy, tên Khố Lợi Á kia chính vì ta mà tới, mà ngươi lại đại chiến với y một hồi. Nếu chúng ta ở lại đây thì sẽ càng liên lụy bọn họ. Coi như ngươi có thể thắng được Khố Lợi Á nhưng còn phó đoàn trưởng Ban Nạp Khắc thì sao? Còn tên đoàn trưởng nữa….cho nên đi khỏi đây trên thực tế chính là hành động nhất cử lưỡng tiện".
Athena cũng cảm thấy hợp lý, trước khi hai người tới đây thì những quáng công tuy gian khổ nhưng nhất thời còn không bị nguy hiểm tới tính mạng, sau khi hai người tới đây thì bọn đạo tặc lập tức tìm tới cửa.
"Vậy bây giờ đi ngay thôi…" Athena đi thêm hai bước bỗng xoay người lại, "Nếu ngươi là Lomond, ba năm trước ngươi sẽ làm gì?".
Câu hỏi không đầu không đuôi này khiến Trần Duệ sửng sốt, sau một lúc lâu mới phản ứng lại, nghĩ nghĩ đáp: "Có thể thấy được Lomond cũng không phải người yếu đuối, ba năm trước bỏ Delia mà đi nhất định là có nỗi khổ riêng. Bất quá người khác nhau thì cách xử lý cũng khác nhau, nếu đổi lại là ta…..Ta thà rằng cùng chết một chỗ với người mình yêu".
"A…" Athena không thay đổi sắc mặt nhanh chóng quay đi, hai gò má ửng đỏ bỗng nhiên lộ ra sự vui vẻ, bước nhanh từng bước tới song túc phi long.
Sau lưng Trần Duệ âm thầm lắc đầu, tâm tư cô nàng này càng ngày càng sâu……
Trần Duệ chào Cái Đức một tiếng, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của những quáng công, hắn cùng Athena cưỡi song túc phi long ly khai, mới bay được không xa hai người đã tách ra, phân công nhau làm việc. Athena đi tới lục diệp lâm, còn địa phương Trần Duệ tới tự nhiên không phải là nơi đại tông sư chỉ định, mà là Tây Lang sơn.
Khố Lợi Á vừa mới bị Athena và Lomond đánh bại nên hiện giờ chính là thời khắc tốt nhất để lấy mạng hắn. Mục đích của Trần Duệ trong chuyến đi này không chỉ có thế mà còn muốn biết thêm thật nhiều những tin tức khác từ hắn, nếu không thì lúc trước đã để Lomond giết hắn đi rồi.
Đã có hai lần kinh nghiệm, Trần Duệ đi Tây Lang sơn đã như ngựa quen đường cũ, không bao lâu đã lẻn tới chân núi.
Bởi vì song túc phi long bay rất nhanh nên đến giờ đoàn người Khố Lợi Á còn chưa trở về, chỉ có mười mấy tên đạo tặc ở lại. Trần Duệ thay đổi kế hoạch, bắt một tên tiểu đạo tặc ra tra khảo một phen, quả nhiên tiểu lâu la này biết thập phần có hạn. Trần Duệ hiểu rằng trong tay những tên này dính đầy máu tươi của quáng công nên không nương tay, trực tiếp giết chết, đồng thời lấy tốc độ nhanh nhất thủ tiêu những đạo tặc còn lại.
Đám người Khố Lợi Á cùng thủ hạ đi tới chân núi Tây Lang sơn thì dừng lại từ xa, thần sắc lộ ra sự kinh hãi.
Một con cự long toàn thân là xương cốt lại xuất hiện ở khu nhà dưới chân núi, vẻ dữ tợn dưới ánh sáng ban ngày lại càng thêm rõ ràng "U linh long!".
Con u linh long đáng sợ kia lại có thể xuất hiện ngay lúc này, hơn nữa lại đi ra khỏi chủ quáng động.
Khu nhà ở cạnh cồng lớn và nhà đá phụ cận đã bị phá hư không thể nhận ra, các đạo tặc lưu thủ ở đây không còn một ai, chắc chắn đã bị con u linh long này làm thịt!
Hiện giờ trong lòng Khố Lợi Á muốn có bao nhiêu bi phẫn thì có bấy nhiêu bi phẫn, bộ dáng con u linh long này quả nhiên khủng bố như trong truyền thuyết, lại xuất hiện ở thời điểm này, coi như mình không bị thương cũng không phải đối thủ của nó huống chi giờ lại bị thương nặng như thế?
Xem ra lần này từ Lai Á trấn trở lại Tây Lang sơn thực sự không may mắn chút nào!
U linh long dường như đã phát hiện ra đám đạo tặc, gầm nhẹ một tiếng chậm rãi đi sang.
Bọn đạo tặc sợ tới hồn phi phách tán, lúc này một gã đạo tặc ám tinh linh vọt tới trước mặt Khố Lợi Á kêu to: "Các ngươi ngăn cản u linh long, ta bảo về Khố Lợi Á đại nhân đi trước!".
Nói xong hắn cõng Khố Lợi Á lên bỏ chạy, ưu thế của Ám Tinh Linh nhất tộc là tốc độ được phát huy cực hạn, đảo mắt đã không thấy bóng dáng. Bọn đạo tặc làm sao dám ngăn trở U linh long, chạy trốn khắp nơi.
Tiểu tử này thông minh, rất có tiền đồ. Khố Lợi Á bị ám tinh linh cõng trên lưng chạy như điên một đường, âm thầm khen ngợi, lại không phát hiện ra rằng khóe miêng tên ám tinh linh này đang lộ ra một nụ cười quỷ dị.