Chàng Rể Ma Giới

Khảm Phổ đại sư ở bên cạnh nhẹ nhàng huých một cái, vị hắc ám địa tinh đại sư lập tức giật mình, lúc này mới chú ý tới Isabella còn đang gọi mình, lập tức nói với Zya: "Ta cần một khối nguyệt quang thạch cực phẩm, nếu như ngươi có thể tìm được, ta nguyện ý giúp ngươi chế tạo ba ma pháp vật phẩm không thấp hơn trác tuyệt cấp".
Tuy nguyệt quang thạch cực phẩm phi thường trân quý, nhưng trình độ của Hạnh Hạnh đại sư vang danh cả ma giới, mà lại đảm bảo chí ít đều là trác tuyệt cấp, tuyệt đối đáng giá. Trang sức cùng vũ khí khác biệt, do phương diện thể tích cùng tính linh hoạt, chúng càng dễ dàng phát huy công năng ma pháp, Trần Duệ cũng đã từng kiến thức rất nhiều ma pháp đạo cụ của Kristina, tất cả vô cùng thần kỳ.
Zya nhíu mày nói: "Theo điển tịch ghi chép, mấy trăm năm trước, Ám Nguyệt thành từng xuất hiện nguyệt quang thạch, trong đó có cực phẩm, chỉ là những năm gần đây không có tin tức gì, đại sư có thể ở lại Ám Nguyệt thành một thời gian không, ta lập tức phái chuyên gia đi tìm".
"Nhiều nhất bảy ngày" Hạnh Hạnh đại sư không chút suy nghĩ nói luôn, sau đó tiếp tục đùa nghịch khối tinh thạch trong tay, cũng không để ý đến ai nữa.
Cực phẩm nguyệt quang thạch? Trần Duệ nhớ đến Glorfin lẻn vào thế giới dưới lòng đất là vì hấp thu lực lượng nguyệt quang thạch, Douglas đã hy sinh cũng từng nói dưới lòng đất Tây Lang sơn là một bảo khố khổng lồ, ngoại trừ quặng sắt ra, còn có nguyệt quang thạch, ám tinh, huyết văn ngăn,… Vị trí nguyệt quáng thạch chính là ở gần đại địa chi vực.
Nếu như muốn giành được ba vật phẩm ma pháp Hạnh Hạnh đại sư chế tạo, tất phải đi đại địa chi vực một chuyến, chẳng qua đám người Isabella định ở lại Ám Nguyệt thành dài lâu, thân là trị an quan trọng yếu, chỉ sợ khó có thể thoát thân, mà tính thời gian đi cùng khai thác, bảy ngày rất có thể không đủ. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Isabella nghiêm mặt nói: "Tốt rồi, trưởng công chúa điện hạ, chúng ta có thể bắt đầu bàn chuyện chính. Beelzebub vương tộc xuất hiện làm nhiếp chính vương điện hạ vô cùng coi trọng, mà mảnh vụn Phệ Thần mặt nạ mất trên tay công chúa điện hạ, có thể nói là khó miễn tội. Cũng như người biết đấy, ta tại đế đô phải xử lý rất nhiều sự vụ, không thể ở lại Ám Nguyệt thành quá lâu, cứ dựa theo thời gian Hạnh Hạnh đại sư mà tính đi, bảy ngày. Trong bảy ngày này, hy vọng công chúa điện hạ có thể cho nhiếp chính vương một đáp án vừa ý.
Zya ngữ khí lạnh như băng đáp trả nàng: "Isabella phu nhân, ngươi đến hiệp trợ điều tra hay tới hỏi tội? Nếu như là hiệp trợ điều tra, ta rất nguyện ý hợp tác, nếu như là hỏi tội, lấy thân phận cố vấn tài chính quan của ngươi còn chưa đủ tư cách".
Isabella không chút để ý đến ngữ khí khinh miệt của Zya, lắc đầu nói: "Điện hạ không chỉ là lãnh chủ, cũng là vương tộc, hẳn biết ý nghĩa của Phệ Thần mặt nạ hoàn chỉnh như thế nào, đối với Đọa Thiên Sứ đế quốc ý nghĩa như nào. Điện hạ không chỉ làm mất mảnh vụn của Phệ Thần mặt nạ, còn không thể tìm được tung tích của Beelzebub vương tộc, chẳng lẽ không nên tiếp nhận xử phạt sao? Chẳng qua, Zya điện hạ là thành viên vương thất, có lẽ là một ít trừng phạt tượng trưng thôi, nếu như trong bảy ngày, điện hạ không cho ta đáp án vừa ý, thì trợ giúp lương thực của Xích U lãnh địa đối với Ám Nguyệt thành sẽ giảm đi một nửa".
Câu này vừa nói ra, đám người Ám Nguyệt thành không khỏi biến sắc, thổ địa Ám Nguyệt thành cằn cỗi, lương thực rất khó gieo trồng, trăm ngàn năm qua, vấn đề khuyết lương là ngoan tật không thể giải quyết, dù là lúc Ám Nguyệt thành phồn hoa nhất cũng phải dựa vào lương thực bên ngoài đưa vào.
Xích U lãnh địa chính là nhìn chuẩn điểm này, cho nên mới dùng danh nghĩa giúp đỡ bóp chặt kinh tế của Ám Nguyệt thành, hiện tại một câu nói của Hắc Diệu thân vương, mà giảm bớt một nửa chi viện, như vậy vấn đề lương thực Ám Nguyệt thành càng thêm khẩn trưởng. Chế tài tàn khốc như vậy còn là trừng phạt tượng trung sao?

Zya chậm rãi đứng lên, trong ánh mắt băng lãnh thiêu đốt lửa giận, cho dù là Sergei kiêu ngạo cũng bị hàn khí trên người Zya dọa sợ, nhất thời không dám loạn động.
Ngay dưới không khí tĩnh lặng này, một thanh âm không thích hợp vang lên: "Vị phu nhân này, xin hỏi một câu, nếu như trưởng công chúa điện hạ có thể đưa ra đáp án vừa ý trong bảy ngày, lương thực viện trợ sẽ không giảm bớt đúng chứ?" Người nói là Trần Duệ đang đứng lên, Zya nghe được thanh âm của Trần Duệ, hàn ý lập tức ngừng lại.
Ánh mắt của Isabella hơi động, có chút hứng thú nhìn nhân loại nhỏ yếu nói: "Trị an quan các hạ, thỉnh tiếp thụ kiến nghị thiện ý của ta. Ngươi hẳn đi học tập lễ nghi một lần, những từ ngữ ngài dùng đối với một nữ sĩ mỹ lệ là vô cùng mạo muội. Chẳng qua ta có thể trả lời vấn đề của ngươi, chính xác".
"Xin lỗi, đã thất lễ, ta mới nhậm chức không lâu, cái gì cũng không hiểu" Trần Duệ tiếp tục không chút lễ nghi gãi gãi đầu: "Như vậy án theo ý của phu nhân, nếu như hiện tại trưởng công chúa tiếp nhận trừng phạt, việc Beelzebub vương tộc không liên quan gì đến trưởng công chúa nữa đúng không?".
"Dừng lại" Lão Ford đứng lên, lành lạnh nói: "Trần Duệ, tên ngoại lai này, ngươi không hiểu ý nghĩa của lương thực đối với Ám Nguyệt thành! Nếu như không có lương thực, dân chúng bỏ hoang đất đai, ngươi chịu được trách nhiệm này sao?".
Trần Duệ cũng không tức giận đáp: "Lão Ford tuổi già nhanh quên rồi, Joseph ở hội nghị không phải đã nói nếu như hắn tiếp tục làm tài chính quan sẽ tăng thêm ba thành viện trợ lương thực sao? Vậy chúng ta còn lại tám thành, lại thêm mua sắm lương thực từ Âm Ảnh đế quốc, vậy là đủ dùng rồi!".
"Câm miệng!" Zya quay đầu lại trừng Trần Duệ một cái, tựa như trách hắn không biết nặng nhẹ tiết lộ cơ mật lãnh địa, ánh mắt nàng lập tức đầy kiên định: "Nếu như đã như vậy, việc Beelzebub vương tộc giao cho vài vị đặc phái viên đế đố toàn quyền phụ trách, ta tin tưởng vào Hắc Diệu thân vương, tin tưởng các vị có thể tiêu diệt ẩn hoạn lớn nhất của đế đô. Như các vị đã thấy, sự vụ Ám Nguyệt thành vô cùng bận rộn, ta cũng không thể chiêu đãi lâu các vị được. Như vậy, ta chờ đáp án của ngươi Isabella phu nhân, nếu như ngươi không cho ta đáp án thỏa mãn, như vậy ta có quyền thu hồi cái gọi là trừng phạt tượng trưng!".
Lòng người Ám Nguyệt thành đều bình tĩnh lại, cùng lộ ra vẻ "ra là như thế", chỉ có lão Ford còn ra vẻ khó chịu, kỳ thực trong lòng bội phục sự nhanh trí của ân nhân cứu mạng con mình. Joseph đưa ra ba thành, chân chính sản lượng cũng không đủ tám thành, còn về mua sắm ở Âm Ảnh đế quốc hoàn toàn là hư cấu.
Chẳng qua, mấy năm gần đầy Thelford gia tộc trên phương diện nuôi gia súc có thành công rất lớn, đối với kế hoạch lương thực của Zya, lão Ford cũng biết một phần, lương thực Ám Nguyệt thành hẳn sung túc, cũng không sợ đế đô áp dụng chế tài, chỉ là những vũ khí bí mật này tạm thời không thể để lộ.
Trần Duệ tốn một phen miệng lưỡi không chỉ ổn định nhân tâm, còn giúp trưởng công chúa giành lại quyền chủ động.

Isabella nhìn lướt qua Trần Duệ đang câm như hến ngấm ngầm kinh ngạc, vốn nàng đã chuẩn bị đả kích sĩ khí Ám Nguyệt thành, nào ngờ Zya ném lại cục đá sang, thêm vào vị trị an quan lợn chết không sợ nước sôi nói loạn một phen đánh gãy hết thảy tính toán của nàng.
"Như vậy, ta muốn thất lễ chất vấn trưởng công chúa đi" Isabella đứng thẳng người lên, ngay khi mọi người tưởng nàng định công kích thì nàng đầy vũ mị cười nói: "Vốn nghe Ám Nguyệt thành hào phóng, vì sao khách nhân chúng ta tới lâu như vậy rồi còn chưa bắt đầu dạ vũ nghênh tiếp?".
Câu nói này làm không khí hoãn lại không ít, mọi người cùng mỉm cười nhìn nhau, Trần Duệ thì thầm nhủ nữ nhân này thủ đoạn cao minh, một câu nói xóa tan không khí cứng ngắc.
Zya phảng phất cũng quên đi đối chọi lúc nãy, bắt đầu thảo luận vãn yến cùng dạ vũ.
Sau khi vãn yến kết thúc là dạ vũ, Athena hai ngày nay ở phương diện lực lượng có cảm ngộ, cho nên bế quan ở cạnh kỹ trường, thủ vệ quân giao cho Araujo Alex phụ trách, nên tối nay nàng không tham gia.
Khác với lần dạ vũ trước, tuy Trần Duệ vẫn là một nhân loại không chút lực lượng, nhưng đã không còn không ai hỏi thăm nữa, cũng có vài vị nữ tính mời hắn nhảy, đại đa vì thân phận trị an quan kia. Đáng tiếc Trần Duệ không có hứng thú với việc này, cho nên rất phong độ cự tuyệt sạch.
Dạ vũ ở ma giới quy củ ít hơn nhiều, vô cùng tùy ý, Trần Duệ chầm chậm đi về một góc vắng, nên lên hồng quả tửu, chờ đợi hoạt động nhàm chán này kết thúc. Được hoan nghênh nhất dạ vũ là Isabella, nàng đã thay một bộ lễ phục dạ hội hắc sắc, khí chất cao nhã tỏa ra mị lực mê người, không ngừng có người mời nàng nhảy.
Tương phản cường liệt là Zya, có thể nói là không ai mời nàng nhảy, kỳ thực mỹ mạo của nàng không chút thua kém Isabella nhưng mọi người đều biết, nàng chưa tiếp nhận lời mời bao giờ, cho nên không ai nguyện ý tự tìm thất bại.
"Hừ, nữ nhân khoe khoang ngực lớn!" Bên tai Trần Duệ vang lên thanh âm bất mãn của Alice. Hóa ra tiểu la lỵ một mực chú ý Trần Duệ, thật không dễ dàng mới thoát khỏi tỷ tỷ, đi tới bên người Trần Duệ, trên tay còn lén cầm một chén rượu.
"Alice" Trần Duệ cướp lấy chén rượu trong tay nàng: "Ngươi không được uống rượu".

Alice trừng mắt nhìn hắn: "Hừ".
Đột nhiên nàng nhớ đến quyển sách "trừng ai kẻ đó mang thai" của nàng, tròng mắt to nháy lên quang mang trong sáng, khôn khéo nói: "Ca ca, người ta nghe ngươi à, ca ca có thể bồi người ta nhảy một điệu không?".
Trần Duệ vội vàng lắc lắc đầu: "Ta chưa từng nhảy, thật sự không biết nhảy".
Đời trước không tính, sau khi trọng sinh xác thực hắn chưa từng nhảy, mà loại cung đình vũ này cũng rất phức tạp, hắn quả thực không biết.
"Chưa từng nhảy?" Đôi mắt của tiểu la lỵ sáng rực lên, lại gần hắn thấp giọng nói: "Như vậy lần đầu tiên của ca ca, cho Alice đi!".
"Phốc!" Trần Duệ không khỏi phun ra ngụm rượu trong mồm, dùng từ cũng quá…
Alice hét lên một tiếng, nhìn vào váy bị dính hồng tửu, đầy ủy khuất như sắp muốn khóc: "Đây là bộ lễ phục dạ hội người ta thích nhất a!".
"Xin lỗi!" Trần Duệ luống cuống đặt chén rượu xuống, quả nhiên thấy váy vàng của Alice càng lúc càng loang mảng hồng lớn, căn bản không lau sạch được.
Mười phút sau, tiểu la lỵ giả khóc chiến thắng, Trần Duệ đuối lý chỉ có thể gắng gượng đi về sàn nhảy.
Cung đình vũ đạo của ma giới có điểm giống với cung đình vũ ở Châu Âu khoảng thế kỷ mười lăm, không có động tác ôm, nhưng quy củ vô cùng nhiều, Trần Duệ cùng Alice xoay người, liền cảm giác được vô cùng luốn cuống, cũng đúng lúc này Isabella và Sergei nhảy điệu thứ hai.
Sergei hiển nhiên là rất giỏi nhảy, động tác vô cùng thuần thục, tư thế ưu mỹ cùng bề ngoài anh tuấn hấp dẫn vô số ánh mắt nữ tính ma tộc, đương nhiên hấp dẫn nhất phải là Isabella, hai người đứng cùng một chỗ, có thể nói là trai tài gái sắc, tuyệt đối là tiêu điểm của dạ vũ.
So sánh cùng, Trần Duệ cùng Alice vô cùng nổi bật. Vốn Alice nhảy không tôi, nhưng bởi vì phối hợp cùng chỉ đạo Trần Duệ, cho nên vô cùng khó khăn, nhưng tiểu la lỵ vẫn không nản chí, rất kiên nhẫn chỉ hắn từng bước.

Trần Duệ sau khi xoay người không cẩn thận đụng trúng một người, vội vàng nói câu xin lỗi, động tác lại càng theo không kịp. Sergei nhìn rõ liền cố ý kéo Isabella đến gần, khinh miệt cười nói: "Tên nhà quê, lăn qua một bên, sàn nhảy không phải dành cho loại cặn bã như ngươi".
Trần Duệ còn không mở miệng, Alice đã đầy tức giận nói: "Quỷ chán ghét! Không cần ngươi lo!".
"Công chúa Ám Nguyệt thành chẳng qua cũng thế, cả nhảy cũng không biết nhảy" Sergei khinh thường nhìn Alice, đột nhiên ác ý nói: "Hẳn là do từ nhỏ thiếu giáo dục đi".
Phụ thân Alice, Cách Lâm thái tử qua đời từ rất sớm, câu nói này lập tức xúc động tiểu la lỵ, tròng mắt nàng lập tức hơi hồng, nắm tay cũng xiết chặt tay Trần Duệ hơn.
Isabella khẽ nhướng mày, nhàn nhạt nhìn Sergei một cái, bất động thanh sắc. Trần Duệ nhìn thấy bộ dáng của tiểu la lỵ, trong lòng thầm tức giận Sergei ti bỉ, lập tức chế giễu: "Thảo nào Andrews gia tộc kém hơn Wells gia tộc, hóa ra chỉ biết bắt nạt nữ hài".
"Ngươi nói cái gì" Phụ thân Sergei một mực bài danh thứ hai, đứng dưới phụ thân Athena, đây cũng là điều kiêng kỵ nhất của Sergei, đột nhiên hắn đại nộ, sát cơ trong mắt đại thịnh.
"Hiện tại muốn xuống tay với một nhân loại không chút lực lượng sao?" Trần Duệ không chút run sợ nói: "Đừng quên, đây là sàn nhảy, không muốn nhảy thfi xin rời đi".
"Loại nhà quê như ngươi cũng biết khiêu vũ sao?" Sergei lộ ra vẻ âm ngoan, tâm niệm vừa chuyển, dừng lại điệu nhảy, vận lực lượng nói vang vọng toàn trường: "Các vị, xin tạm dừng chốc lát".
Đám người đang nhảy lập tức dừng lại, tiếp nhạc cũng theo đó nhỏ dần.
"Vừa rồi vị trị an quan đây có nói để ta chứng kiến cung đình vũ chân chính, ta tương đương chờ mong điều này a" Sergei chỉ vào Trần Duệ nói: "Hiện tại để chúng ta thưởng thức vũ đạo ưu mỹ của trị an quan các hạ cùng tiểu công chúa điện hạ đi".
Đám người không khỏi ồ lên, lúc trước mọi người đều nhìn thấy trình độ của Trần Duệ, hẳn là Sergei cố ý đi, Isabella vẫn duy trì mỉm cười, cũng không ngăn cản hoặc cổ vũ, thủ đoạn của Sergei ti bỉ chút, nhưng là có thể mượn chuyện này làm nhục Ám Nguyệt thành một phen.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận