Chàng Rể Ma Giới

Địa điểm: Ám Nguyệt thành, phủ trạch của tài chính quan và trị an quan.
Nhân vật: Trần Duệ, Lola, Cơ Á, Pagliuca, Luobei, Lomond, Delia. (ghi chú: tất cả đều có mặt đông đủ)
Sủng vật: tiểu hắc mã. (ghi chú: Đậu Đậu không rõ tung tích)
Nguyên cáo: tiên nữ long Lola tiểu thư.
Bị cáo: tất cả những người đang có mặt. (ghi chú: Athena, Cơ Á, Lomond, Delia mắc tội liên đới)
Đại biểu bị cáo Trần Duệ một mực kể lại: "Sự tình là như thế này, lúc ấy Ám Nguyệt đang trong tình trạng nguy hiểm, ta phải đi gấp nên không kịp giải thích với nàng. Lola, mong nàng có thể tha thứ cho ta. Thời gian có thể làm thay đổi rất nhiều thứ, ân oán năm đó đến nay đã đi qua hai ngàn năm rồi, hiện tại tất cả đều là hảo bằng hữu của nhau, Lola, nể mặt ta, nàng tha thứ cho Pagliuca được không?"
"Sao?"
Luobei vẫn chưa quen thuộc với tiên nữ long nên khi thấy Lola đáp ứng thì trên mặt liền lộ ra vẻ vui mừng, ngược lại trên mặt Trần Duệ cùng Pagliuca lại hiện ra vẻ đau khổ. Đối với vị tiểu thư này, biểu hiện vừa rồi là điển hình của việc giả ngốc để tránh trả lời.
"Lola, ngân tráp đã bị ta thu vào sinh mệnh chi tuyền, bất cứ khi nào nàng muốn đều có thể lấy ra nghiên cứu" Nhìn thấy mắt tiên nữ long tiểu thư sáng rực hẳn lên, Trần Duệ chớp thời cơ bỏ thêm một câu: "Con vịt chết long…A, Đồng bạn đáng tin cậy nhất của ta, Pagliuca, hiện đang bị thượng cổ phù ngữ cầm cố thực lực, nàng có thể giúp hắn giải trừ phong ấn không?"
Tiên nữ long tựa như không nghe rõ câu nói sau cùng của Trần Duệ: "Cái gì?"
"Ta nói là: Xem ở ta, nàng có thể giúp Pagliuca giải trừ phong ấn không ?"
"Cái gì?"
"Giải trừ phong ấn…"
"Cái gì?"
"…"
Thấy đây không phải là một biện pháp hay, ngữ khí của Trần Duệ hơi biến đổi: "Ta và Pagliuca có quan hệ cộng sinh khế ước, mà thực lực hiện nay của hắn lại quá yếu, lỡ như gặp phải cường địch như thủy tinh long Jacob thì chết là điều không thể nghi ngờ, nếu vậy thì ta cũng bỏ mạng theo. Nàng thật tâm muốn điều này xảy ra?"

Lola cuối cùng cũng không thể giả bộ thêm nữa, đôi mắt sau cặp kính lộ ra lăng lệ nhàn nhạt. Ánh mắt nàng rơi trên người độc long, Pagliuca tự biết mình đuối lý, chỉ biết cúi xuống, không dám ngẩng đầu lên nhìn nàng.
Kỳ thật Trần Duệ cũng rất chột dạ. Hắn vốn mấy lần muốn nói thẳng với Athena và Cơ Á các nàng về việc của Lola nhưng không có cơ hội, lại thêm tâm lý giấu được chừng nào hay chừng đó, đến tận bây giờ vẫn chưa nói ra. Hiện tại thì tốt rồi, tiên nữ long tìm tới tận cửa, "gian tình" trực tiếp bị lộ.
"Các nàng là nữ nhân của ngươi?" Lola không trực tiếp đáp lại thỉnh cầu của Trần Duệ mà chuyển lực chú ý của mình đến Athena và Cơ Á.
(quả thật là rất xinh đẹp, nhất là cô nàng mị ma yêu mị kia, chẳng qua xét về vẻ đẹp vẫn không thể nào hơn bản tiểu thư được)
"Đây là Athena, đây là Cơ Á" Trần Duệ giới thiệu ba người với nhau. "Đây là Lola."
Giới thiệu rất không có kỹ thuật.
"Ngươi là Cơ Á?" Mắt Lola sáng rực hẳn lên, nhìn thấy tiểu thị nữ có chút sợ hãi. Nghĩ đến Pagliuca từng mô tả nữ nhân cuồng thí nghiệm này đáng sợ đến cỡ nào, Cơ Á nhịn không được trốn đến bên cạn Athena. Athena nhìn Lola nhíu mày không lên tiếng.
Lola hết nhìn Pagliuca rồi lại nhìn Trần Duệ với vẻ mặt mong đợi, cuối cùng tự cho mình thành quan tòa ra phán quyết chung cuộc: "Nơi này rất được, bản tiểu thư quyết định lưu lại! Cơ Á sau này sẽ là chuyên gia trang phục riêng của ta, mỗi ngày, à không, mỗi tuần phải thiết kế cho ta một bộ y phục; Athena sẽ là người phục vụ, à không, là trợ lý chăm lo sinh hoạt riêng tư của ta, còn tên phỉ thúy long kia sẽ là thị nữ, bản tiểu thư có thể miễn cưỡng không so đo thù hận cùng tên gia hỏa kia, chẳng qua ngân tráp phải giao ta, bảo tàng của tên hỗn đãn kia cũng phải giao ra một nửa! Nếu tâm tình tốt, bản tiểu thư có thể sẽ nghiên cứu cách giải trừ phong ấn trên người hắn."
(hừ hừ! Bản tiểu thư dùng phương pháp này tiếp thụ hai nữ nhân kia, thuận tiện tha cho tên độc long đáng chết kia, như thế này đã là cho nam nhân nhà ngươi mặt mũi rồi)
Lời này vừa nói ra, tất cả đều trợn mắt, vị tiểu thư này thật ngưu a, không ngờ tự biến mình thành "chủ nhân" của chỗ này.
Vấn đề là ở đây không có ai đủ thực lực làm đối thủ của nàng a.
"Hừ!" Người thứ nhất lên tiếng không ngờ lại là Delia, không thèm liếc mắt nhìn Lomond một cái nào, đột nhiên chuyển mình, liếc Lola một cái: "Ta có điểm không thoải mái, về nghỉ ngơi trước."
"Ngươi? Đợi đã!" Lola nheo mắt nhìn Delia đánh giá. "Trên người ngươi hình như có một loại lực lượng nguyền rủa hoặc khống chế phải không? Tuy ta không thể tiêu trừ nó nhưng lại có biện pháp có thể cô lập nó để ngươi không bị ảnh hưởng nữa."
Nhãn lực của Lola quả thực kinh người, chỉ một cái liếc mắt liền nhìn thấu tâm linh gông xiềng trên người Delia, hơn nữa không ngờ lại còn có cả biện pháp cô lập nó. Phải biết rằng, mặc dù có được sức mạnh của Huyễn thuẫn, nhưng là "Thuốc không đúng bệnh" nên cứ vài ngày Delia lại phải chịu tâm linh xiềng xích tái phát, giày vò thập phần thống khổ.
Vừa nghe Lola có biện pháp, Lomond đang muốn mở miệng lại bị Delia trừng một cái.

"Không cần" Delia lạnh lùng lưu lại một câu, xoay người bỏ đi, Lomond vội vàng đuổi theo.
Nhìn Delia bỏ đi không hề quay lại, lông mày Lola khẽ nhíu.
(Hừ! Nữ nhân không biết tốt xấu! Bản tiểu thư chính là có lòng tốt muốn cứu ngươi!)
Lông mày Pagliuca nhăn càng chặt, cuối cùng mở miệng nói: "Ngân tráp có thể cho ngươi, bảo tàng ta cũng có thể cho ngươi, ân oán năm đó xóa bỏ, còn về phong ấn thì…Tiếu Betty(?), trên người ngươi còn có vết thương, đi trị liệu trước đi."
Luobei vốn định nói chính mình không sao, nhưng nhìn thấy thần sắc ngưng trọng của Pagliuca liền im lặng, gật gật đầu.
Thấy hai vợ chồng độc long đều đã bỏ đi, tiểu thị nữ thấy tình thế không ổn liền lôi kéo Athena ra ngoài, thậm chí cả tiều hắc mã cũng cảm giác được không khí có chút không đúng, chạy về tổ ăn trái cây.
Trong sảnh chỉ còn lại Trần Duệ cùng Lola hai người. - .
Trần Duệ nhìn nhìn khoảng trống trước mắt, trong tâm nguyên bản có vô số ý niệm lập tức hóa thành một tiếng than nhẹ, Lola không cho là đúng nói: "Những tên chướng mắt này đi hết cũng tốt, hiện tại thanh tĩnh hơn nhiều."
Trần Duệ trầm mặc trong khoảnh khắc, lắc đầu nói: "Những tên chướng mắt nàng nói có nữ nhân ta yêu mến, có đồng bạn tin cậy nhất của ta, không có bọn họ, ta cũng mất đi giá trị cơ bản nhất."
Lola khẽ cắn cắn môi, không nói lời nào.
"Không phải chúng ta đã bàn bạc trước là một tháng sau ta sẽ trở về Thải Hồng sơn cốc rồi sao? Lần trước vì thời gian quá gấp, ta không kịp giải thích với nàng, lần này về vốn định thẳng thắn với nàng. Ta vốn không muốn lừa nàng, chỉ là không nghĩ đến nàng lại đến tìm ta."
"Oh" Lola khẽ đáp.
(chả nhẽ ngươi không nhìn ra được, bản tiểu thư…bản tiểu thư là vì nhớ tên lừa đảo nhà ngươi nên mới đến tìm ngươi?)
"Bởi vì lần ngoài ý muốn nọ mà quan hệ của chúng ta tiến triển có điểm nhanh…Nhưng sau đó, ta cảm thấy mừng trộm trong lòng" Trần Duệ đột nhiên nắm chặt tay Lola, nhịp tim của tiên nữ long tiểu thư bất chợt đập liên hồi: "Nàng đến tìm ta làm ta cảm thấy rất bất ngờ, phi thường cao hứng. Tuy đoạn thời gian này ta rất bận, nhưng trong đầu thỉnh thoảng xuất hiện hình bóng nàng, nghĩ về nàng, thật đấy."

"Uhm" Lola khẽ đáp, bất quá không giấu được vẻ kinh hỉ trong mắt.
(thì ra không chỉ mình bản tiểu thư có cảm giác này.)
(hừ hừ! Bản tiểu thư liền tha cho ngươi lần này.)
"Kỳ thực, nàng cũng tốt, Athena cũng tốt, Cơ Á cũng tốt, hoặc giả còn nữ nhân nào khác đi nữa thì các nàng đều là bảo vật lộng lẫy nhất, quý báu nhất, có thể có được một người đã là may mắn lớn nhất đời ta rồi. Ta có thể không tiếc hy sinh tính mạng mình để bảo hộ các nàng. Nhưng là, hiện tại ta lại không biết chính mình nên làm thế nào…Là do lòng tham của ta quá lớn, tất cả đều là lỗi của ta" Trần Duệ thở dài một tiếng, ngay cả Lola cũng có thể cảm nhận được tâm trạng nặng nề cùng chán nản.
"Hiện tại, ta chỉ muốn bình tĩnh suy nghĩ cẩn thận về mối quan hệ của chúng ta…tương lai của chúng ta, nếu như, giữa chúng ta còn có tương lai" Trần Duệ nhè nhẹ buông tay Lola, xoay người, chậm rãi hướng cửa đi ra.
Tâm Lola lạnh đi một nửa, nhìn tên xú nam nhân bước ra khỏi cửa, miệng mấp máy một hồi, cuối cùng lại không nói ra một lời.
Trước cửa sổ của căn phòng, một đôi mắt đã thấy hết tất cả, nhìn bóng lưng Trần Duệ rời đi, đôi mắt đỏ từ từ đóng lại, như đang trầm tư điều gì đó.
Tâm lý phấn chấn của tiên nữ long tiểu thư trước khi tới Ám Nguyệt, tâm lý thù hận với thù địch ngàn năm đột nhiên biến mất, chỉ còn lại vắng vẻ, hoảng hốt, phảng phất như mất đi thứ gì đó vô cùng quan trọng, chính nàng cũng không biết nàng rời khỏi căn nhà không được hoan nghênh kia về lữ quán như nào.
Tâm trạng Lola cực kì thấp, cho dù là thí nghiệm quan trọng nhất bị thất bại nàng cũng chưa từng cảm thấy như vậy, tựa như bị ảnh hưởng bởi tâm tình trầm trọng của nam nhân kia.
(bản tiểu thư làm sai cái gì cơ chứ?)
Không biết qua bao lâu, tiếng đập cửa vang lên làm gián đoạn suy nghĩ của Lola.
(hắn đã trở về ?)
Lola vội mở cửa, ngoài ý muốn của nàng, không ngờ người đến lại là trợ lý sinh hoạt cá nhân…Athena.
"Lola tiểu thư, tôi có thể vào không?"
"Mời vào"
Athena vừa bước vào, Lola liền đóng cửa lại.
Nhất thời không khí có chút kỳ quái.

(là tới thị uy với bản tiểu thư?)
(bản tiểu thư chính là ma đế đỉnh phong, hơi động đầu ngón tay là đủ để làm một đại ma vương nhỏ bé như ngươi mất mạng, còn sợ ngươi sao?)
"Lola tiểu thư, tôi không phải là người ăn nói lưu loát" Athena mở miệng đánh vỡ không khí trầm mặc. "Chỉ là, cũng là là nữ nhân của Trần Duệ, tôi có mấy câu tâm đắc muốn nói với người."
"A"
"Trần Duệ thân mang thượng cổ đại tông sư truyền thừa, chỉ trong vòng một năm ngắn ngủn, đã từ một kẻ không có chút lực lượng vọt lên ma hoàng cấp, trở thành ma đế chỉ là vấn đề thời gian, huống hồ chàng còn biết chế khí, có hắc sắc dược thủy, tiền đồ cùng thực lực trong tương lai là vô hạn."
"A"
"Tuy tôi cùng Trần Duệ nhận thức nhau sớm hơn tiểu thư một ít, nhưng so mỹ mạo, tôi không hơn được tiểu thư, so thực lực lại càng không tưởng…"
"Vậy ngươi nguyện ý rời xa hắn? Ta có thể cho ngươi…"Lola biết mình lỡ lời, câu vừa nói nửa chừng liền dừng lại.
"Không có khả năng" Athena kiên quyết lắc đầu: "Không có cái gì có thể tách tôi ra khỏi chàng. Nếu như có một người thực lực cường đại, dùng cái chết hoặc lợi ích ép tiểu thư rời bỏ hắn, tiểu thư có đáp ứng không?"
"Đương nhiên là không!" Lola buột miệng trả lời, lập tức minh bạch ý của Athena, liền im lặng không nói nữa.
"Nếu như hiện tại có một nữ nhân đột nhiên xuất hiện muốn cướp hắn đi, tiểu thư sẽ làm sao?"
"Đáng ghét! Bản tiểu thư tuyệt không. . . đáp ứng!" Lola khi nói đến chữ đáp ứng, thanh âm đã rất nhỏ .
Rất rõ ràng, nàng hiện tại là nữ nhân cướp đi nam nhân của Athena.
(còn dùng khẩu khí bất thiện)
(bản tiểu thư…bản tiểu thư đáng ghét đến như vậy ư?)
Bất tri bất giác, tiên nữ long cảm thấy thiếu tự tin hẳn đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận