Chàng Rể Ma Giới

Tại chỗ ở của trị an quan và tài chính quan vừa có thêm một khối hoa viên. Ở đó gieo trồng không ít hoa cỏ. Mỗi sáng sớm tinh mơ, cảnh vật chìm giữa sương mù, trông như đang lơ lửng, vừa thần bí, vừa xinh đẹp.
Tuy nhiên, mảnh hoa viên này cũng không phải được xây lên để người ta ngắm cảnh, Tiên nữ long cũng đã tốn một phen vất vả mới dựng lên được. Chỉ nói riêng lượng long ngữ minh văn phức tạp trong hoa viên kia cũng đủ làm cho một đại sư như Pagliuca tâm phục khẩu phục, chưa nói đến lượng ma pháp trận và thượng cổ phù ngữ còn lại.
Hoa viên này là một lối đi không gian liên tiếp, có thể nối thẳng Ám Nguyệt và Thải Hồng sơn cốc. Đây cũng không phải là loại ma pháp dễ bị quấy nhiễu và hạn chế về thời gian như ma pháp thủy hệ "thời không chi môn" mà là một loại thông đạo với tọa độ không gian vĩnh cữu.
Người sử dụng có thể di chuyển giữa Thải Hồng sơn cốc và Ám Nguyệt một cách tự do, giống như cánh cửa thần kì. Lola bình thường có thể dùng cái "cửa" này đi làm thí nghiệm ở Thải Hồng sơn cốc sau đó về lại Ám Nguyệt thành để nghỉ ngơi, sinh hoạt đầy đủ.
Đương nhiên, trong Thải Hồng sơn cốc đầy rẫy cơ quan, tính nguy hiểm vượt xa Lam Trì sơn mạch. Trừ Trần Duệ là có thể thoải mái ra vào, cho dù là Athena cũng chỉ có thể đi thăm hai lần dưới tình huống có LoLa đi cùng. Trên thực tế, sở dĩ cư dân khu vực thủ đô gần đây hay chứng kiến "cầu vồng" thất thường cũng là do mấy thí nghiệm nguy hiểm của Lola trong sơn cốc khiến không gian rung động mãnh liệt mà tạo thành.
Cho dù đấu giá hội đã gần đến, Trần Duệ vẫn đang bận bịu vô cùng. Hắn thường đi Thải Hồng sơn cốc để cùng Lola nghiên cứu thượng cổ phù ngữ, đương nhiên có đôi khi sẽ nghiên cứu "thượng cổ phù ngữ" đặc thù nào đó.
Ví dụ như... hiện tại...
Trong phòng nghiên cứu thượng cổ phù ngữ thỉnh thoảng lại vọng ra mấy thanh âm kích tình mãnh liệt, nghe là biết loại âm thanh của tình yêu mãnh liệt.
"Đừng làm nữa, tha cho ta đi..." thanh âm cầu xin tha thứ lại là của tiểu thư Tiên nữ long
"Chỗ đó ... sẽ hỏng mất" - lời kịch trong mấy tiểu thuyết đặc thù của tiểu la lỵ học đồ nào đó dâng lên...
"..." (bỏ đi vô số từ tượng thanh)
Sau những tiếng rên rỉ liên tục, nói năng lộn xộn là những tiếng kêu cao vút. Chốc lát sau, cả phòng nghiên cứu khôi phục yên lặng.
Nhưng mà, vẫn chưa chấm dứt.
Nữ: "Tốt lắm, giờ đến lượt bổn tiêu thư ở trên!"
Nam: "..." (mồ hôi)
Nữ: "Uy, vừa rồi bổn tiểu thư ra sức như vậy, còn đeo lên thứ kính mắt ngươi muốn nhìn, ngươi ít nhiều cũng phải tỏ ra vài ba câu cảm ơn đi chứ!"
Nam: "..." (a?)
Nữ: "Quyển sách kia của Alice không phải nói rằng lúc đàn ông đang hưng phấn cũng kêu lên đó sao?"
Nam: "..." (ta hận tiểu thuyết bất lương!)

Nữ: "Đừng có giả vờ, hầu hạ cho bổn tiểu thư thoải mái thì ta có thể nghĩ đến chuyện cùng Athena "cùng" ngươi" (hừ hừ! Ta nhất định phải thắng Athena)
Nam: "... Yamete!" (hic) (Dịch: mình khỏi chuyển nó sang tiếng Việt chắc anh em cũng hiểu, hắc hắc)
...
Dù gì thì thể chất long tộc vũng tương đối cường hãn, sau một phen tình cảm mãnh liệt mà Lola vẫn có thể hăng hái bừng bừng lao vào nghiên cứu trong khi nhân loại kia thì bày ra một bộ dáng đáng thương ôm lấy thắt lưng trở về Ám Nguyệt thành.
Trên thực tế, cái kỹ năng song tu đáng khinh kia phát huy tác dụng thật lớn. Cho dù là Lola hay là Trần Duệ sau khi "bạch...bạch...bạch..." mãnh liệt xong đều nhận được ưu đãi không nhỏ.
Chẳng qua, Lola ngày càng "mạnh mẽ" rồi. "Long kỵ sĩ" tốt, mà "sĩ kỵ long" cũng tốt, tất cả đều là những công việc khổ cực, điển hình cho "thống khoái mà thống khổ" a ...
Từ hoa viên đi ra, Trần Duệ kinh ngạc khi nhìn thấy Pagliuca cũng vặn eo, cả người phờ phạc, còn có hai con mắt gấu mèo, bày ra bộ dáng lao lực quá độ.
Chẳng trách hai ngày nay cũng không thấy được bóng dáng của Pagiluca lẫn tiểu thư Luobei đâu. Hông lẽ hai người đều đang bận bịu cho kế hoạch vĩ đại "chế tạo trứng rồng"?
Dù thế nhưng đây cũng qua chăm chú đi, gần như vứt luôn cái mạng già rồi đó!
Pagiluca chứng kiến Trần Duệ liền cất tiếng hỏi khàn khàn: "Này, ta nói ngươi hiện tại cũng coi như là chuyên gia thượng cổ phù ngữ đi, chẳng lẽ phá giải cái phong ấn này cũng cần không ngủ không nghỉ hai ngày đêm liên tục .. còn cái gì kia?"
Hai ngày hai đêm? Không ngủ không nghỉ?
Trần Duệ trợn mắt há mồm, cuối cùng cũng hiểu được hai cái vành mắt đen thui của Độc Long là làm sao mà có. Trời ạ, cái này cũng quá mạnh mẽ đi! À, đúng rồi, phá giải phong ấn?
Nhờ nỗ lực của Trần Duệ và Athena mà tiểu thư Lola cũng đã tha thứ cho Pagiluca và đáp ứng giải trừ phong ấn thượng cổ phù ngữ. Chẳng qua phong ấn này vô cùng phức tạp, cho nữ là tiên nữ long đã gom đủ thạch bản nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể giải trừ được. Huống hồ nữ nhân đều cực kì thù dai cho nên độc long đại gia thỉnh thoảng sẽ phải chịu một ít "ưu đãi" đặc biệt, chẳng lẽ ...
Với nhận thức của mình, Trần Duệ cũng nghĩ phá giải phong ấn đúng là không cần liên tục "bạch bạch bạch" một cách khủng bố như vậy. Hắn đã gần như khẳng định là long đại gia đáng thương lại bị chỉnh.
Đó là suốt hai ngày đêm "bạch bạch bạch" không ngừng a! Người thường thì làm sao mà chịu nổi chuyện này...
"Ta nhớ được là có loại phù ngữ thúc dục ân ái này, hình như là hơn thập cấp thì phải" Trần Duệ hàm hồ nói cho qua chuyện: "Dù sao phù ngữ phong ấn trên người ngươi đã được cởi bỏ hơn phân nữa, kiên trì tới cùng đi, phải tin tưởng Lola... A, phải tin tưởng ta, đúng rồi, tin tưởng ta... Ta còn đang có việc gấp cần đến văn phòng tài chính quan."
Dưới ánh mắt hoài nghi của độc long, Trần Duệ cũng không còn đau thắt lưng, chân cũng không còn yếu ớt, thân thể trở nên nhẹ nhàng vô cùng, bàn chân bôi mỡ nhanh chóng chuồn đi.
"Đội trưởng!" Còn chưa tới cửa thì thanh âm của Delia đã vang lên.

Delia cầm hai bản báo cáo nói: "Đây là báo cáo xin kinh phí, cần xin một trăm vạn hắc tinh tệ làm tài chính khởi động cho Ám Ảnh. Bản kia là báo cáo về cải tạo nội thành. Theo ý kiến của Isabella thì nhiều địa phương ở nội thành như quảng trường trung tâm hay sân thi đấy đều cần cải tạo cùng với gia tăng phòng ngự đề phòng phát sinh các sự kiện như ám sát hay bạo loạn."
Trần Duệ gật gật đầu: "Các ngươi quyết định hết là được rồi."
Delia nhướng mày: "Đội trưởng, ngươi đã để cho ta phụ trách công việc này thì chúng ta cần làm theo trình tự giải quyết việc công. Ngươi là tài chính quan nên xin trước hãy đặc phê mấy bản báo cáo này đi ạ."
Trần Duệ biết Delia là một người làm việc chặt chẽ cẩn thận nên tiếp lấy một bản báo cáo, dùng nhẫn ma pháp ghi vào một con dấu đặc phê, sau đó cầm lấy bản còn lại: "Được rồi, ta sẽ cầm bản báo cáo cải tạo xây dựng này đi vương cung gặp Trưởng Công Chúa điện hạ."
Sau hành động "Giải cứu Betty" như hài kịch lần trước, Trần Duệ phải vất vả lắm mới giải thích được rõ ràng với mọi người. Isabella rồi cũng hiểu được quan hệ chân chính giữa Luobei và Pagiluca cũng như nguyên nhân phải đầu hàng thành Ám Nguyệt.
Trước lúc "chết", Isabella từng nắm giữ Ám Bộ của Hắc Diệu, chủ yếu chịu trách nhiệm về phương diện tình báo và ám sát nên cực kì tinh thông với những chuyện này. Bây giờ có chuyện đưa đến cửa thì tự nhiên sẽ chẳng chịu bỏ qua.
Isabella cũng hiểu được bản thân đã biết quá nhiều bí mật nên đối phương sẽ không có khả năng thả nàng đi một cách dễ dàng. Dưới sự khuyên bảo cật lực của Luobei và Trần Duệ, nàng cuối cùng cũng đã đáp ứng lưu lại phụ trách công tác của Ám Ma, Delia cũng chủ động nhường lại vai trò phụ trách trở thành trợ thủ cho Isabella.
Về chuyện báo thù, nàng càng không cần lo lắng, mọi người nhất định sẽ không bỏ qua cho Bạch Lạc.
Chuyện đáng nói ở đây chính là Isabella cũng giống như Luobei, không hề biết con người tài chính quan bị nàng cưỡng ép kia chính là "kẻ lừa đảo" Charles. Những người biết rõ nội tình khác thì dưới sự dặn dò của Trần Duệ đều giấu nhẹm đi, mà kẻ được Trần Duệ chiếu cố nhiều nhất chính là đứa cháu tiện nghi kia, phải tốn hơn nửa ngày uy bức lợi dụ thì đại gia mới đồng ý.
Do lúc trước bị nhiều chế tài từ đế đô, cũng như phần lớn kế hoạch nhằm vào Ám Nguyệt đều từ Isabella nên quan hệ giữa Mejia và Isabella luôn trong tình trạng tồi tệ. Tuy nhiên, đúng như Isabella đã tính trước, khi Mejia nghe nói đến chuyện mời chào Isabella về phụ trách Ám Ma chẳng những không tính toán nợ nần cũ mà còn phong thưởng thêm nhiều thứ khác.
Thật giống như câu nói nào đó, hiểu rõ ngươi nhất chính là địch nhân của ngươi.
Chỉ từ điểm này đã có thể nhận ra Isabella là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí phụ trách Ám Ma.
Đợi Trần Duệ phê duyệt hết các báo cáo, Delia chần chừ một chút rồi bỏ thêm một câu: "Đội trưởng, ngươi và Isabella thật sự không có gì à?"
Nếu như coi vừa rồi là giải quyết việc chung thì câu này thuần túy là tò mò cá nhân thôi, Trần Duệ vội vàng lắc đầu: "Chúng ta thật sự không có gì hết? Không thấy bây giờ nàng cũng ở một mình bên ngoài à? Ngàn vạn lần đừng có hiểu lầm, nhớ kỹ nhé. Ngay cả tên gia hỏa Lomond miệng rộng kia cũng cần phải quản thật chặt, đừng để hắn tiết lộ chuyện kia ra."
Lomond hiện giờ đang bị Isabella bắt đi huấn luyện thám báo và ám sát. Không biết là do vai vế hay là do nguyên nhân phế khu Fant dưới đất kia mà người này trước mặt tiểu thư Isa trở nên đặc biệt thành thật, chỉ sợ là sẽ tiết lộ ra hết bí mật mất. Nguồn: https://truyenfull.vn
Nếu quả như thân phận của "Charles" bị Isabella biết rõ, cộng thêm chuyện ái muội của hai người lúc đó thì chắc chắn sẽ nhấc lên sóng gió rồi. Hiện giờ Trần Duệ vất vả lắm mới ổn định lại hậu cung của hắn, nếu có thêm rung chuyển gì chắc phải dùng máu tươi của tên hoa tâm đại củ cải này để tế điện.
"Yên tâm đi đội trưởng, tên kia không dám đâu!" Chứng kiến nụ cười tự tin trên mặt Delia, Trần Duệ cảm thấy yên tâm nhưng một bên lại âm thầm thương tiếc cho Lomond đại gia. Xem ra đời này hắn bị Delia tóm chặt rồi, giấc mộng ôm trọn một mảnh rừng của hắn chỉ sợ cũng đã chết dưới một gốc cây luôn.
Ra khỏi chỗ ở, vừa mới đến đầu phố, Trần Duệ đã nhìn thấy Cơ Á và tiểu la lỵ đang đi tới.

"Trần Duệ ca ca!" Tiểu la lỵ vừa thấy Trần Duệ liền trở nên cao hứng mà nhảy qua: "Hôm nay ta có xinh đẹp không?"
Tiểu la lỵ đang mặc một bộ váy liền màu kẹo ngọt có cổ búp bê (*), còn có thêm một cái nơ bướm màu đỏ trông rất đáng yêu và ngây thơ.
"Alice thì ngày nào cũng đẹp hết!" Trần Duệ khoa trương một câu cho có, lại thấy bộ dạng bất mãn của tiểu la lỵ lại thêm một câu: "Nhất là hôm nay a, cả hai mặt trăng trên trời đều xấu hổ mà trốn vào mây đen luôn." (Dịch: pó tay, sến pà cố, đúng là chỉ lừa được mấy em dị giới)
Tiểu la lị nhìn lên trời, thấy hai mặt trăng thật sự bị mây che đi thì mới cao hứng trở lại, khuôn mặt tươi như một đóa hoa: "Lola tỷ tỷ có ở đây không? Hôm nay ta đặc biệt dành thời gian đến đây học tập ma pháp từ tỷ ấy."
Trước đây không lâu, chuyện tình của gia tộc Locker kinh động đến trưởng công chúa Mejia, tộc trưởng Morten liên hợp với các gia tộc khác chạy đến trước mặt Mejia khóc lóc kể lể, tính ác nhân cáo trạng trước.
Lúc ấy, quan tài chính ở một bên chỉ bỏ ra một câu: "Người bị con ngươi trêu chọc chính là tiểu thư Simon, chị của tiểu thư Luobei, khách khanh của thành Ám Nguyệt."
Morten và mấy tộc trưởng kia liền trợn mắt há mồm, Luobei là ai? Từng là đặc sứ đế đô, cao cấp cung đình cố vấn, cường giả cấp Ma đế!
Đang là khách khanh tối cao của thành Ám Nguyệt.
Trong cuộc chiến lãnh chúa lần trước, nghe nói Luobei cũng không ra tay mà vì đại nghĩa liền đứng về phía Ám Nguyệt. Nếu không có cường giả cấp ma đế chỉ sợ là kết quả của cuộc chiến lãnh chúa phải đảo lại. Còn nghe đồn là đại quân của Lam Dong gần như là bị tiêu diệt bởi một mình nàng.
Con trai của Morten vốn đã có tiếng xấu, không ngờ lần này lại to gan lớn mật cộng thêm mắt chó bị mù mà đi trêu chọc chị gái của một cường giả cấp ma đế.
Thực tế, Morten sắp bất tỉnh kia cũng không biết là con trai hắn căn bản không phải trêu chọc chị gái của một ma đế nào cả mà chính là chọc tới một cường giả ma đế chân chính, kẻ có thực lực còn hơn xa Ruth.
Trần Duệ nhân cơ hội nêu ra đủ mấy chuyện xấu của cha con Morten, lấy cớ hiện tại thành Ám Nguyệt đang trong giai đoạn phát triển quan trọng nên tuyệt đối không cho phép mấy con sâu làm rầu nồi canh này xuất hiện làm tổn thương đến hình tượng đối ngoại của Ám Nguyệt mà đề nghị Mejia trừng trị thẳng tay.
Sau đó, Luobei rất "tình cờ" xuất hiện trước mặt mọi người. Thế là mấy tộc trưởng khác vốn là viện binh của Morten liền ào ào xoay ngược mũi dùi về phía Morten, mạnh mẽ lên án tội lỗi của bọn hắn. Cuối cùng, gia tộc Locker bị tịch thu hơn phân nửa gia sản, cha con Morten bị đưa đi lưu đày, chỉ còn lại một người cháu tương đối chính trực trong Diễm Quang quân đoàn để kế thừa số tài sản còn lại của dòng họ.
Cha con Morten cũng có rất nhiều kẻ thù, bây giờ thất thế, nghe nói sau khi bị đuổi ra khỏi thành chẳng bao lâu liền bị người ta giết chết, mọi người đều vỗ tay khen hay. Biện phảp dùng gia tộc Locker để giết gà dọa khỉ này tương đối hiệu quả, rất nhiều gia tộc đều nhanh chóng quản giáo con em mình để tránh giẫm lên vết xe đổ kia. Ngoài ra, với sự khống chế của Áo Choàng hội, tình hình trật tự của thành Ám Nguyệt đả chuyển biết tốt lên không ít. Mấy thương gia từ bên ngoài đến đều cảm nhận được điểm này mà âm thầm vui sướng.
Lola với cái tên giả Simon cũng được treo thêm một cái danh hiệu "Ngự dụng ma pháp sư". Người cao hứng nhât lại là công chúa Alice, thường xuyên đến học tập ma pháp - rõ ràng tiểu la lỵ đang muốn học tập làm cách nào để ngực lớn hơn…
"Tiểu thư Lola hiện bận rất nhiều chuyện, chỉ sợ là không có thời gian, có lẽ Alice đến chiều hẵng quay lại nhé."
Tiểu la lỵ có chút thất vọng: "A..."
Thị nữ đi bên cạnh lại tỉnh queo mà bỏ thêm một câu: "Hình hình sáng nào tiểu thư Lola cũng rất "bận" nhỉ?"
Một câu sặc mùi giấm chua ...
"Cái đó... Ờ thì…" Trần Duệ hiện tại trong lòng có quỷ liền vội vội vàng vàng trả lời: "Ta còn phải đem phần báo cáo quan trọng này đến vương cung cho trưởng công chúa điện hạ, xin đi trước đây."
Đúng rồi, hình như giờ này thì vương cung cũng không phải là một chỗ nên đến ...

Vì lo lắng đến những hậu quả xấu do việc giấu diếm mang lại mà ba ngày trước Trần Duệ đã dứt khoat nói cho Mejia nghe mối quan hệ giữa mình và Lola. Lúc nghe thấy Lola cũng là nữ nhân của người nào đó thì sắc mặt của Mejia liền chìm xuống, đến khi nghe thấy thực lực của Lola là ma đế đỉnh phong, nàng lại trở nên khiếp sợ mà nhìn Trần Duệ nói ra một câu đầy hàm ý: "Khổ cực rồi!"
Trần Duệ cũng rất rõ ràng ý tứ trong lời của vị công chúa này: Ngươi "hy sinh" nhan sắc để "mời chào" một cường giả ma đế thật là khổ cực.
Ngươi luôn dấu dấu giếm giếm mà vất vả vì bổn công chúa. Tiếp theo phải nhờ ngươi "vất vả" lưu lại vị cường giả này. Có bảnh lĩnh, có gan, lại tiếp tục "vất vả" thêm vài lần nữa thử?
...
Tuy rằng Lola được phong chức ngự dụng ma pháp sư, trong ba ngày tiếp theo, cả người lại bốc lên hàn khí ... A, hơn nữa vị trưởng công chúa đang mang vị chua kia cũng không thèm để ý đến vị tài chính quan nào đó nữa, ngay cả mật thất cũng không đi.
Vào phòng nghị sự của vương cung, Trần Duệ báo cáo cho trưởng công chúa chuyện tình tái thiết thành trì. Mejia vẫn không thay đổi sắc mạt, lạnh lùng buông xuống một câu: "Ngươi cứ làm theo báo cáo đi."
"Thật sự có thể làm theo báo cáo?"
"Vô nghĩa!"
"Thật tốt quá a!" (Bước lên trước thật nhanh)
"Ngươi làm gì thế!"
"Thử nhìn báo cáo một lần đi điện hạ, chính điện hạ cứ làm theo báo cáo mà!" (cười một cách âm hiểm)
Mejia lật qua báo cáo, nhìn thấy trên đó viết: "Mejia thân ái, ta rất nhớ hương vị ngọt ngào từ đôi môi của em, muốn hôn em, có được không, mong được phê duyệt"
(Đồ xấu xa, lại dám chơi loại quỉ kế này!)
"Ưm... ưm..."
Một lúc lâu sau đó, vị tài chính quan nhân loại kia cầm lấy báo cáo, bặm lấy môi dười mà mang theo vẻ mặt thống khổ rời khỏi vương cung.
Mấy vị cấm vệ quân ven đường trông thấy thế liền đồng cảm: xem ra Trần Duệ đại nhân lại bị trưởng công chúa khiển trách rồi.
Ai cũng không biết, tài chính quan đại nhân bặm môi dưới chẳng qua là để che lấp mặt trên vị vị công chúa nào đó cắn lấy mà thôi. Dưới cơn tức giận của mình, trưởng công chúa điện hạ cắn một phát không nhẹ, chảy cả máu ra rồi.
Bất quá, chịu thêm vài vết nhéo sau lưng, cuối cùng mọi chuyện cũng gió êm sóng lặng.
Trong ánh mắt trắc ẩn của nhóm cấm vệ quân, vị tài chính quan nhân loại kia thầm than một tiếng, quả nhiên tế đàn chốn hậu cung chỉ có thể dùng cái xác heo này đem tế mới có hiệu quả, cái gì gọi là một tấc hậu cung một tấc máu, ca dễ sống lắm sao?
(*) Cái áo váy của con bé nó đại loại như thế này:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận