Vài này qua ở Ám Nguyệt thành, tin đồn về Guile và Beelzebub vẫn tràn ngập, tuy nhiên sau khi Mejia tuyên bố phó quân đoàn trưởng Xích Huyết quân đoàn Guile sẽ kiêm nhiệm phó thị vệ trưởng hoàng cung, những việc này giảm đi rất nhiều.
Phó thị vệ trưởng hoàng cung là gì? Là chỉ sau thị vệ trưởng tâm phúc Khách Cổ Lệ! Không cần nói đến việc có thể điều động cấm vệ quân, chỉ cần nói đến đặc quyền tự nhiên ra vào hoàng cung cũng đủ để chứng minh sự tín nhiệm của trưởng công chúa điện hạ. Trưởng công chúa sẽ cho một phần tử hoàng tộc Beelzebub nguy hiểm đặt ngay cạnh mình sao?
Chủ ý này là do Trần Duệ đưa ra, là cách hóa giải lời đồn hay nhất, thêm vào đó còn là lấy công mưu việc tư, có thể tự do hẹn hò với trưởng công chúa điện hạ.
Trong vài ngày qua, quan hệ của hai người vô cùng tiến triển, ngoại trừ "phòng tuyến" cuối cùng chưa bị vượt qua, Mejia đều rơi vào tay giặc. Trần Duệ có thể rõ ràng cảm nhận được sự ôn nhu nấp phía sau tấm mặt nạ luôn luôn lạnh lùng tràn đầy áp lực của nàng.
Vẻ đẹp bề ngoài lãnh khốc vô tình, thật ra lại ẩn sâu sự sợ hãi đối với cô độc, lại không thể không đối mặt với cô độc. May thay, hiện nay nàng đã không còn cô độc, có thể dựa vào một bả vai được "mệnh danh" là... cắn sướng răng nhất.
Sau sự kiện lần trước, mật thám đầu mục của đế đô dưới thủ đoạn bí thuật của Isabella cuối cùng cũng chịu cung khai, mục đích của hắn tiến vào Ám Nguyệt chủ yếu là điều tra Guile, nếu xác định được Guile là hậu duệ của Beelzebub, như vậy có thể thử tiếp xúc, đại biểu nhiếp chính vương hứa hẹn nhiều chỗ tốt, thậm chí là giao Ám Nguyệt cho bộ tộc Beelzebub làm một nước phụ thuộc, điều kiện là phải diệt trừ Mejia và tuyệt đối phục tùng đế đô.
Dụng tâm như vậy không thể bảo là không hiểm ác, hiện giờ là lúc gấp rút trả tiền lãi cho "vụ án" góp vốn kinh doanh, hắn không rảnh tập trung tinh thần đối phó Mejia, lại nhìn thấy lực ảnh hưởng của Ám Nguyệt càng lúc càng lớn, đương nhiên hắn không thể yên tâm, cho nên bày ra kế này để tạo nên nội đấu bên trong Ám Nguyệt, thậm chí không tiếc đem Ám Nguyệt cắt nhường cho kẻ thù một mất một còn là bộ tộc Beelzebub. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Đương nhiên, sự "cắt nhượng" này cũng chỉ là nói miệng, ít nhất hiệu quả về mặt hoãn binh, chỉ cần Beelzebub hoàng tộc và Mejia triển khai tranh đấu, sự phát triển của Ám Nguyệt nhất định sẽ đình trệ hay thụt lùi, hắn sẽ vui vẻ ngồi xem , sau đó lợi dụng ngao cò tranh nhau mà tìm cách giải quyết vấn đề "góp vốn", sau đó ra tay để đối phó Mejia hoặc Beelzebub cuối cùng.
Chẳng qua Hắc Diệu không thể nào ngờ mật thám đầu mục mà hắn phái ra lại bị rơi vào tay địch nhân nhanh như vậy, cũng không nghĩ người phụ trách Ám Ma hiện giờ lại là Isabella, thuộc hạ đắc lực của hắn trước kia, người hiểu rõ Ám Bộ như lòng bàn tay, càng không thể ngờ được người gọi là "Guile Beelzebub" lại là người một nhà của Mejia.
Tin tình báo này làm Trần Duệ cảm thấy vô cùng tiếc nuối, bởi vì trước đó, Mejia đã tuyên bố Guile làm thị vệ trưởng hoàng cung. Nếu sớm phát hiện ra tin tình báo này, hắn có thể lợi dụng một thân phận giả tiếp tục "chơi đùa" cùng Hắc Diệu, hoặc có thể làm tiếp một vố ra trò với vị nhiếp chính vương điện hạ này.
Đương nhiên, trước mắt Hắc Diệu vẫn không biết mật thám đầu mục đã bị bắt, có thể lợi dụng để ra một ít sách lược, nhưng hiện tại Trần Duệ không rảnh để lo nghĩ việc này. Vì vậy, đầu mục của Ám Ma Isabella lợi dụng danh nghĩa của Delia "mời" hắn đến tổng bộ Ám Ma để báo cáo. Hiện tại, Isa tiểu thư đang đứng trước mặt hắn, dùng một loại ánh mắt soi mói nhìn thẳng tài chính quan đại nhân của chúng ta.
Cả gian phòng chỉ có hai người, tất cả nhân viên của Ám Ma đều bị ra lệnh rời đi.
Trần Duệ bị nhìn đến mức chột dạ, Isabella mở miệng: "Có vài vấn đề trọng yếu có thể liên quan đến sự phát triển của Ám Ma, thỉnh tài chính quan đại nhân giải đáp cho ta."
Trần Duệ cũng muốn đề tài phân tán sự chú ý của nàng, vừa nghe đến vấn đề trọng yếu liền vội vàng gật đầu: "Vấn đề thứ nhất, ngài nhận biết Lomond đến mức độ nào?"
Vấn đề thứ nhất khiến cho Trần Duệ cảm thấy ngoài ý muốn, Isabella hoài nghi điệt nhi của mình có vấn đề? Có thể nàng là người phụ trách điệp báo nên nàng có lý do hoài nghi bất cứ ai. Lomond mặc dù nói năng tuỳ tiện, nhưng Trần Duệ hoàn toàn yên tâm mà giao phía sau lưng cho hắn mà không cần đề phòng. "Ta và Lomond tuy nhận biết không lâu, tuy nhiên, dù cho có bất cứ chứng cứ hay lý do gì, ta chỉ có bốn chữ: Tuyệt đối tín nhiệm!"
Isabella vuốt cằm, lại hỏi một câu: "Đối với ngài mà nói, nhận xét về Pagliuca cũng là bốn chữ này phải không? Theo như Betty nói với ta, quan hệ của hai người tuyệt đối không phải bình thường."
Bốn chữ "không phải bình thường" bị Isa tiểu thư nhấn mạnh, khiến Trần Duệ có chút khó chịu, ta và con rồng đáng chết kia rất thanh bạch, không có "chuyện gì" nha.
Isabella khẽ nhíu mày: "Ta bây giờ rất tò mò một việc, lần trước, 'Simon' ngài tại sao có thể tránh thoát một kích của ta và Pagliuca?"
Trần Duệ nhanh chóng giải thích: "Là như vậy, ta khi còn ở thế giới loài người từng may mắn nhận được truyền thừa của một vị tông sư, sau khi thức tỉnh liền có khả năng chế tạo vũ khí và kỹ năng bảo mệnh, nhưng cũng chỉ là bảo mệnh mà thôi, không có bất cứ sức chiến đấu nào, nếu không tại sao sau đó lại quát Pagliuca ngừng lại, nếu không ta đã bị 'người một nhà' giết chết."
Lời giải thích này Trần Duệ đã suy nghĩ rất lâu, hi vọng có thể lừa được nàng, tuy nhiên Isabella không phải là nữ nhân bình thường, trí kế cao vô cùng, có thể vạch trần trò bịp góp vốn của hắn, đây cũng là người duy nhất có thể nhìn thấu bố cục của hắn.
Lần này có thể lừa được nàng sao?
Isabella không chút để ý hỏi tiếp: "Sao? Tông sư truyền thừa? Như vậy, thuấn di hai lần liên tục cũng là kỹ năng bảo mệnh của ngài?"
Trần Duệ bỗng nhiên nhớ đến khi hắn cùng Bạch Lạc tử đấu từng thi triển qua kỹ năng thuấn di hai lần, trong lòng liền căng thẳng, nhưng hắn không thể nào phủ nhận, đành phải nói: "Đúng thế, khi ta và điện hạ Mejia cùng đi đến lãnh địa Huyết Kinh Hoa thì truyền thừa lại phát sinh dị biến, phải đi Huyết Sát đế quốc tìm một một vật đặc điệt mới có thể vượt qua..."
Isabella là chưởng khống giả của Ám Ma, Trần Duệ từng nhiều lần tận dụng lực lượng của Ám Ma ở Huyết Sát, hơn nữa người phụ trách vì vậy mà hi sinh, Isabella không có khả năng không biết hành động của hắn ở Huyết Sát, nên hắn nói rõ ra để tránh bị hiềm nghi. "Tông sư truyền thừa chế khí thuật? Ngài xác định là chế khí thuật chứ không phải dược tề học?"
Isabella hứng thú hỏi lại làm cho Trần Duệ hết hồn, xem ra quả nhiên Isabella đã hoài nghi đến vấn đề mà hắn lo lắng nhất, vội vàng gật đầu: "Đúng thế, là chế khí thuật."
"Chẳng thể trách ngài tiến vào chế khí sư Đồng Minh của Huyết Sát, chắc truyền thừa cũng phải cần tài liệu chế khí đúng không?" Isabella lộ ra vẻ mặt suy tưu, trong tay lại đột nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ, chậm rãi vuốt ve, đây chính là thanh chủy thủ Liệt Ảnh mà lúc trước Trần Duệ đưa cho nàng ám sát Bạch Lạc.
"Vì sao ngài không đi chế khí sư Đồng Minh của Âm Ảnh đế quốc? Phải biết rằng hiện giờ Ám Nguyệt và Âm Ảnh đế quốc quan hệ rất tốt, cho dù là tài liệu trân quý cũng có thể dễ dàng có được so với Huyết Sát đế quốc, hoặc có thể nói, ngài có nỗi khổ gì đó mới buộc phải đi chế khí sư Đồng Minh của Âm Ảnh đế quốc?"
Sau lưng Trần Duệ đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, nữ nhân này quả là suy nghĩ nhanh nhẹn, hơn nữa câu nào cũng trúng yếu hại, nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ thân phận thiên tài tinh thông cả ba hệ cũng sẽ bạo lộ, đành phải lái đề tài chỗ khác: "Không phải ta không muốn đi Âm Ảnh đế quốc, mà là vật ta cần chỉ có Huyết Sát đế quốc mới có, vật đó tên là ốc nguyên chi nhưỡng."
"Thực xin lỗi, ta vô tình dò hỏi bí mật của ngài, ta không có chuyên môn về chế khí thuật, ngài nói tùy tiện ra sao ta cũng tin." Câu nói này của Isa tiểu thư làm cho Trần Duệ âm thầm thở dài, đây còn không phải dò hỏi bí mật?
"Lúc đó ngài ra tay quả thật quá đẹp mắt, lôi tên đại sư đệ nhất ma giới Bennett kia rơi xuống đài. Loại phương pháp đơn thương độc mã đi vào trung tâm đế quốc của nước đối địch, lấy quỷ kế quấy nhiễu nội bộ của địch nhân, chém giết tướng địch, cuối cùng lại giả chết thoát thân, trí kế như vậy, ta hình như đã từng thấy qua ở một người..."
Lòng của Trần Duệ nhảy nhót bùm bùm, nhanh chóng giải thích: "Ta chỉ dùng kế để trả thù cho một vị bằng hữu mà thôi, còn vị tướng quân kia là chết trong sự kiện nội đấu của mấy vị hoàng tử, ta còn chưa đủ năng lực làm việc này."
Isabella không nhanh không chậm nói tiếp: "Vậy sao? Chắc do ta nghĩ sai rồi.... Tuy nhiên, mỗi người đều có thói quen hay phong cách của mình, cho dù hình thức có biến hóa thế nào, trong lòng cũng khó mà thay đổi bản chất, ngài có nghĩ vậy không?"
Trần Duệ đột nhiên cảm thấy sợ hãi, vội vàng vỗ đầu mà nói: "Đúng rồi, hôm nay ta có hẹn với tiểu công chúa, chắc lúc này nàng đam tìm ta, nếu không còn chuyện gì, ta..."
Hắn cũng không nói dối, hôm nay Trần Duệ đáp ứng tiểu loli mang nàng đi lữ hành, đi đến thế giới dưới lòng đất ở Tây Lang sơn, đem ốc nguyên chi nhưỡng giao cho thổ nguyên tố quân vương.
"Ngài có thích hoa không?"
Isabella không đợi hắn nói xong, thản nhiên hỏi một câu, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng Trần Duệ.
Những lời này có hàm ý nặng thế nào hắn đủ hiểu, Trần Duệ chột dạ dời ánh mắt đi: "Mấy vấn đề này tựa hồ không có quan hệ gì đến 'sự phát triển của Ám Ma' thì phải?"
Isabella hừ lạnh một tiếng: "Đương nhiên có quan hệ, bởi vì mấy vấn đề này đối với chưởng khống giả Ám Ma, cũng chính là bản phu nhân đây trọng yếu phi thường, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hướng đi và phát triển của toàn bộ Ám Ma, hiện tại, ta muốn nghe đáp án của ngài."
Đây là muốn ép buộc?
Trần Duệ đột nhiên nghĩ đến ngày đó "áp chế" Mejia, đúng là quả báo nhãn tiền a!!! "Hình như là... có."
"Trước đây ngài hình như đã hôn mê khá dài, nếu có Lomond, còn có cường giả như Pagliuca, lại có quan hệ với ngài không tệ, tại sao ngài phải cần phục hoạt chi tuyền mới có thể giải trừ cổ lực của ta?"
Câu hỏi này của Isabella lại quay thẳng sang vấn đề cũ, quả là phạm vi câu hỏi quá rộng a...
Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, Isabella trực tiếp thừa nhận nàng đã từng thi triển cổ độc, lúc đó ai cũng vì minh chủ của mình, nhưng cách giải trừ cổ độc quả thật là một lỗ hổng quá lớn, với sự tín nhiệm của hắn đối với Pagliuca và Lomond, điều này quả thật không thể giải thích.
Trên trán của tài chính quan đại nhân bắt đầu xuất hiện mồ hôi lạnh. Isabella quả nhiên lợi hại, căn bản khó có thể lừa dối nàng, chẳng lẽ phải bại lộ thật sao?
Đúng lúc này, một thành viên của Ám Ma gõ cửa, đưa một tờ giấy cho Isabella, sau đó lui xuống. Isabella nhìn tờ giấy sau đó vung tay lên, tờ giấy bay đến chỗ Trần Duệ:
"Xem ra vị tiểu công chúa điện hạ kia hình như gặp phải phiền toái, ngài đi giải quyết đi, hôm nay chúng ta chỉ nói đến đây thôi."
Trần Duệ tiếp nhận tờ giấy liếc một cái, sau đó như được đại xá mà rời đi.
Sau khi rời khỏi tầm mắt của Isa tiểu thư, Trần Duệ cảm giác được cả người hắn đều ướt đẫm. Hắn không chắc Isa đoán được bao nhiêu, nhưng có thể chắc chắn nàng đoán đúng không ít, nhất là hoài nghi đối với "Lý Sát".
Cái gọi là ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê, Trần Duệ ngẫm lại những hành động của mình, quả thật đúng như lời của Isabella, có chút phong cách là cố định, cũng có thể do thói quen, ai cũng như thế, may mà người đoán ra là Isabella, nếu không mọi chuyện có thể sẽ bại lộ hết.
Isabella mới đầu vô cùng chán ghét Lý Sát, nhưng cuối cùng lại xả thân chết thay, nếu nói đối với hắn không có chút tình cảm là dối trá, nhất là thời điểm cuối cùng, một câu "Ta tình nguyện người ta gặp gỡ năm xưa là chàng" cũng đủ nói lên rất nhiều điều.
Chẳng qua lúc đó Isabella đã sắp chết, có lẽ đây là một loại phản ứng bản năng khi tiếp cận tử vong, tìm kiếm một loại dựa dẫm, hắn cũng không dám xác định tâm tình của Isabella sau khi "sống lại" đến tột cùng là gì.
Hiện tại, hiệp nữ, tì nữ, còn có nữ khoa học gia tam đại phu nhân, còn có công chúa điện hạ "chuẩn phu nhân" đủ đã làm hắn sứt đầu mẻ trán, phúc như thế không phải hưởng dễ dàng như vậy a, huống chi ở một quốc gia xa xôi kia còn có một vị nữ hoàng bệ hạ mà hắn đã lập chí phải cưới bằng được...
Cho dù lý tưởng của bất cứ trạch nam nào cũng là xây dựng một hậu cung khổng lồ, nhưng sự thật và tưởng tượng khác nhau vô cùng a, "càng nhiều càng tốt" tuyệt không phải là suy nghĩ thích hợp cho hậu cung của hắn, có thể làm cho hậu cung kiên cố, sau đó tiếp tục cố gắng thu nạp vị đệ nhất mỹ nữ kia, sau đó ổn định là hắn thỏa mãn lắm rồi, hắn thật tình không muốn vọng tưởng viết một câu truyện liệt diễm hành trình a.
Còn mạn đà hoa Isa tiểu thư... Haizzz, tạm thời tôn kính mà không dám gần gũi a.
Lúc này, trên cửa sổ của Ám Bộ, nhìn thấy bóng lưng tên nhân loại kia vội vội vàng vàng bỏ chạy, Isa tiểu thư xiết chặt chủy thủ trong tay, cắn răng mà nói: Tên lừa đảo!