Đúng như dự đoán của mọi người, sau khi lời cầu hôn bị từ chối, Hắc Diệu giận tím mặt, liệt kê ra hàng loạt tội trạng của Ám Nguyệt như cấu kết với đế quốc Âm Ảnh, tấn công lãnh địa Lam Dong,v.v..., đồng thời hiệu triệu tất cả các lãnh địa của đế quốc Đọa Thiên Sứ tập trung thảo phạt phản nghịch. Người có công trong đợt thảo phạt này sẽ được phong tước.
Tuy nhiên, mọi người đều nói hiện tại đế quốc không có một lãnh địa nào có thể làm đối thủ của Ám Nguyệt. Ngay cả liên quân của Xích U và Lam Dong cũng bị thảm bại, hiện tại bốn lãnh địa lớn chỉ còn có Bạch Linh là coi như bảo toàn được thực lực.
Đầu tiên chưa nói đến chuyện dường như giữa Bạch Linh và Ám Nguyệt có một hiệp ước nào đó, chỉ cần nói đến so sánh chiến lược đối lập thì Bạch Linh cũng đã không có phần thắng.
Ngược lại, nếu tất cả các lãnh địa cùng tập hợp lại thì cho dù Ám Nguyệt thắng cũng sẽ phải trả giá đắt. Tuy nhiên loại chuyện này sẽ không thể phát sinh, chả ai muốn đi làm pháo hôi cả, hơn nữa vì vụ vay tiền lần trước, giờ nhà nào cũng phải thắt lưng buộc bụng, ai còn có sức mà tham gia chiến tranh?
Cho dù tước vị nghe ra hấp dẫn đấy, nhưng cũng phải có tài cán, có mệnh mới đi đoạt về được.
Không đợi lời "hiệu triệu" của Hắc Diệu được cả nước hưởng ứng, Ám Nguyệt đã liệt kê ra các tội trạng của Hắc Diệu dùng để phản kích. Ngoài ra, vô số "truyền đơn" cũng đã được đưa tới từng cái lãnh địa, làm cho trong nước không ai không biết.
Hai đế quốc Âm Ảnh và Đọa Thiên Sứ vốn có quan hệ đồng minh. Ám Nguyệt chỉ dựa trên cơ sở này cùng với nguyên tắc "hai bên cùng có lợi" mà kết liên minh với lãnh địa Huyết Kinh Hoa của Âm Ảnh mà thôi. Hơn nữa hai bên cũng không có công khai kí kết bất cứ hiệp ước nào bán đứng lợi ích của đế quốc, cái gọi là "cấu kết" kia chẳng là lời nói vô căn cứ mà thôi.
Về chuyện tấn công Lam Dong thì lại càng vô lý, đổi trắng thay đen. Chính là vì Hắc Diệu dây dưa không trả nợ khiến Lam Dong đại loạn, vì thế mà Ám Nguyệt vì ổn định tình hình mới xuất binh tương trợ. Giúp Lam Dong bình định phản loạn và giúp đỡ lĩnh chủ mới, lại còn giúp đỡ Lam Dong khai phát đất đai, ổn định nền kinh tế. Cư dân Lam Dong giờ đây đều có đời sống ổn định, kinh tế ngày càng tăng trưởng chính là bằng chứng tốt nhất.
Sau khi phủ định toàn bộ "tội trạng" mà đế đô đưa ra, Ám Nguyệt không e dè gì khi cáo buộc vô số tội lỗi của nhiếp chính vương.
Một, vong ân phụ nghĩa, mưu đoạt ngôi vị hoàng đế mà anh trai Bạch Dạ truyền cho thái tử Green, tự phong làm nhiếp chính vương, chèn ép chi nhánh của gia tộc của Bạch Gia. Mà chuyện buồn cười ở đây là đến tận bây giờ hắn vẫn không được Đọa Thiên Sứ chi kiếm tán thành, có thể nói rằng, ngay cả thần khí của Vương tộc cũng từ chối kẻ soán vị này làm chủ nhân.
Hai, vô cùng tham lam, không tiếc dùng thủ đoạn ti tiện để lừa gạt lấy tài phú của các lãnh địa và gia tộc khác, đến nay còn dây dưa không chịu trả rất nhiều khoản nợ khiến cho cuộc sống của nhân dân trong các lãnh địa khổ sở vô cùng.
Ba, không để ý đến liêm sỉ mà công khai cưỡng hôn cháu gái, làm toàn bộ vương tộc Lucifer phải hổ thẹn.
Bốn, vì bài trừ phe phái đối lập mà ám hại các thành viên nguyên lão của gia tộc, dẫn đến rất nhiều tranh đấu nội bộ.
Nếu đem so với những "tội trạng" vô căn cứ kia của đế đô thì những lời buộc tội này của Ám Nguyệt có thể nói là trúng ngay yếu hại của Hắc Diệu. Chỉ riêng hai điều đầu tiên là hắn cũng không còn đường chối cãi. :
Đọa Thiên Sứ chi kiếm chính là tâm bệnh nhiều năm của Hắc Diệu, cũng là trở ngại lớn nhất nếu hắn muốn chính thức lên ngôi hoàng đế. Về chuyện vay tiền, đây lại là một thứ làm hắn gần đây đau đầu không thôi. Trừ điều thứ ba ra, các điều khác đều không phải do Ám Nguyệt dựng lên, đều đủ để khơi dậy căm phẫn của cả đế quốc.
Rất nhiều gia tộc nguyên lão cũng đã bắt đầu nghi ngờ mấy vụ án cũ có dính dáng đến lợi ích của mình. Hiện tại, chưa cần Ám Nguyệt ra tay thì đế đô đã có dư luận trái chiều.
Thực ra, thượng tầng của một đế quốc thì đằng nào chả tồn tại hắc ám. Vì để củng cố sự thống trị của mình mà giết người diệt khẩu hay mấy chuyện đại loại như vậy không thiếu gì, chẳng qua là nếu như không biết thì thôi, một khi đã bị công khai ra ngoài lại là chuyện khác. Lần này phải tính công cho Isabela, người từng nắm trong tay Ám Bộ của đế đô, nắm giữ được rất nhiều tin tức ít người biết. Bây giờ một phát công khai hết ra làm cho Hắc Diệu trở tay không kịp.
Lấy Lam Dong làm đại biểu, các lãnh địa phía nam đã lên tiếng kiên quyết ủng hộ Ám Nguyệt. Hiện tại, người cầm quyền của Lam Dong, Sumen, vốn là do Ám Nguyệt đỡ đầu, còn tiểu tử xấu số kia thì chẳng qua là hàng giả, không khác gì một con rối.
Tướng quân George dẫn đầu "phái phản đối" nhân cơ hội này mà mãnh liệt đả kích hành động của Hắc Diệu. Tuy nhiên lãnh chúa Sicari của Bạch Linh lại xảy ra xung đột gới George. Rõ ràng, mặc dù Sicari không tỏ vẻ ủng hộ đế đô nhưng lại dùng hành động thực tế để kiềm chế George vốn là người ủng hộ lớn nhất của Mejia. Đế đô cũng phái một lượng lớn quân đội tiến vào Bạch Linh để đề phòng có biến. Trước mắt, đế quốc Huyết Sát cũng không ngừng quấy rối biên cảnh, George chịu hai mặt có địch, không thể chia quân xuống phía nam, mà Sicari cũng không dám liều lĩnh, hai bên rơi vào trạng thái giằng co.
Chiến tranh dư luận chẳng qua là khúc mở đầu mà thôi, sau khi thất bại trên chiến trường này thì Hắc Diệu cuối cùng cũng lộ ra răng nanh của mình. Hắn đã lấy danh nghĩa của nhiếp chính vương tuyên bố thân chinh ra trận đồng thời hạ lệnh cho tất cả lãnh địa góp binh tạo thành liên quân thảo phạt phản nghịch.
Mệnh lệnh này cũng không giống lời hiệu triệu trước đây, nếu lần này còn không xuất binh thì chẳng khác gì là nghịch thần tặc tử cấu kết với Ám Nguyệt.
Hắc Diệu thân chinh vừa được tuyên bố ra ngoài thì Trác Thiết vốn đang điều dưỡng tại Xích U là người đầu tiên hưởng ứng, ra vẻ nguyện ý theo nhiếp chính vương thảo phạt Ám Nguyệt. Ngay sau đó, các lãnh địa khác cũng bày tỏ thái độ quyết tâm xuất binh, cho dù là lãnh địa nhỏ nhất cũng không ngoại lệ, về phần phái đi có phải là tinh nhuệ hay không thì còn phải xem mọi người tính toán cái gì.
Đại quân muốn tập kết cũng không phải là chuyện đơn giản, hơn nữa Hắc Diệu cũng cân nhắc đến thế lực của đế quốc Âm Ảnh nên đã phái sứ giả đi trước. Hắn tuyên bố chuyện lần này vốn xuất phát từ nguyên nhân cầu hôn bị từ chối nên cơ bản chỉ là chuyện nhà của vương tộc Lucifer, hy vọng Âm Ảnh không vi phạm hiệp ước của hai bên mà can thiệp vào. Sau một phen ngoại giao, hai bên sơ bộ đã đạt được tiếng nói chung, còn sau lưng phải chi ra bao nhiêu, chiếm được bao nhiêu thì chỉ có Hắc Diệu và cao tầng của Âm Ảnh rõ ràng.
Trên thực tế, Âm Ảnh cũng không có ký kết hiệp nghị trợ giúp về chiến tranh nào với Ám Nguyệt nên Hắc Diệu lần nay căn bản là không công đưa thịt cho người ta. Vị Katherine đại đế kia chắc chắn chẳng cần khách khí làm gì.
Sau khi có được hứa hẹn của đế quốc Âm Ảnh. Hắc Diệu đã lấy lại được bình tĩnh, nghe theo lời của Thiết Trác, lãnh chúa của Xích U mà lợi dụng thủ đoạn mãnh liệt chèn ép mấy gia tộc nguyên lão định ngo ngoe vì những "tội trạng" mà Ám Nguyệt đưa ra, đây cũng là muốn ổn định hậu phương của mình trước.
Cử động này mặc dù cho Ám Nguyệt một đoạn thời gian quý giá nhưng vẫn gây ra rất nhiều khủng hoảng. Rất nhiều thương nhân từ bên ngoài đến giờ đã lui khỏi Ám Nguyệt. Rất nhiều cư dân cũng dời đi, lần này cũng không thể so sánh với lần lĩnh chủ chiến trước đây, hiện tại là một lãnh địa đối đầu với một đế quốc, hơn nữa đế đô cũng đã đạt thành hiệp thương với Âm Ảnh, vốn bị coi là "kẻ chống lưng" cho Ám Nguyệt.
Cục diện bị rung chuyển vốn là chuyện mà cao tầng của Ám Nguyệt đã đoán trước. Dù sao thì đã đến mức này, đằng nào cũng phải đánh một trận, vì thế mà những người lưu lại đều là vì mang theo một niềm tin đến người nào đó.
Cafu tướng quân, lãnh chúa của Huyết Kinh Hoa, minh hữu của Ám Nguyệt, cũng đã truyền tới tin tức. Trong đó nói rõ thượng tầng Âm Ảnh sẽ không can thiệp vào chuyện này. Tuy nhiên, Cafu vì đền đáp tình hữu nghị cá nhân của Mejia và ơn cứu mạng con trai độc nhất nên đặc biệt phái một nhóm địa tinh chiến sĩ tinh anh đến trợ giúp Ám Nguyệt.
Sức chiến đấu của bộ tộc địa tinh vốn cực thấp. Nếu đã được gọi là chiến sĩ, thậm chí là chiến sĩ tinh anh thì đó tuyệt đối không phải là địa tinh bình thường. Trừ bỏ thiên phú đối với chế tạo và lắp ráp máy móc, địa tinh chiến sĩ có khả năng điều khiển cơ giới tuyệt vời. Ví dụ như nếu cùng một cái ma tinh pháo, nếu để địa tinh chiến sĩ điều khiển thì độ chuẩn xác và uy lực có thể được đề cao ba phần. Chỉ ba phần này nhưng nếu dành cho loại vũ khí sát thương lớn như vũ khí trọng hình ma pháp thì chênh lệch trở nên cực kì kinh người.
Đây đúng là tài nguyên mà Ám Nguyệt đang thiếu nhất. Giống như đại đội ma pháp sư một ngàn người kia, hành vi đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi này của Cafu một phần tất nhiên xuất phát từ tình hữu nghị nhưng nguyên nhân lớn hơn là do con trai độc nhất của hắn kiên trì ở lại trong quân đội của Ám Nguyệt.
Thực tế, Monroe đang bị Âm Ảnh đế quốc "truy nã" đã thay tên đổi họ, chính thức gia nhập quân đoàn Diễm Quang của Ám Nguyệt, trở thành quan chỉ huy của đại đội ma pháp sư.
Vị ma hoàng trung đoạn kia sau khi khỏi hẳn cũng theo bảo vệ Fei Ni. Hiện tại, Fei Ni đang được làm nữ quan trong vương cung Ám Nguyệt, lại đi theo học tập chế khí thuật của đại sư Hạnh Hạnh. Hai vợ chồng son coi như đã được hạnh phúc bên nhau nên vô cùng cảm kích Mejia.
Việc đầu tiên Trần Duệ nghĩ đến khi các chiến sĩ tinh nhuệ địa tinh có mặt là không phải là ma tinh pháp mà chế tạo kim nhân. Vốn là dây chuyền sản xuất kim nhân đã hoàn thành và đi vào làm việc, nhưng sau khi vụ việc cầu hôn từ đế đố xảy ra thì nhu cầu vũ khí này bạo tăng, dẫn đến số lượng nhân công có chút thiếu hụt. Có số chiến sĩ địa tinh này thì tốc độ chế tạo sẽ nhanh hơn.
Hiện tại, đối đầu trực diện với đế đô là một hồi khảo nghiệm thật lớn, quan hệ đến vận mệnh của Ám Nguyệt, thậm chí là của của cả Trần Duệ nên phải tính toán sử dụng thật tốt bất cứ lực lượng nào. Do cần sử dụng ốc nguyên chi nhưỡng để thăng cấp, khu vực thổ nguyên tố dưới mặt đất hiện tại đã tạm thời phong bế, không thể cung cấp sự trợ giúp nào. Hơn nữa, nguyên tắc của các nguyên tố nhân vốn là không tham gia những tranh chấp bình thường của ma giới.
Guladanmu tại Nham Khẩu trấn cũng đã lợi dụng chiến trường vong linh cổ mà hồi phục sức khỏe cũng như chế tạo lượng lớn quân đội. Sau khi nuốt vào mười vạn đại quân của Lam Dong và có được trang bị của Trần Duệ cung cấp cũng đã trở thành một chi lực lượng vô cùng kinh khủng, hơn nữa lực lượng này đến giờ vẫn chưa có ai biết.
Ba quân đoàn Xích Huyết, Diễm Quang và Nguyệt Ảnh là ba quân đoàn chủ lực cực mạnh của Ám Nguyệt. Trong đó Medusa và song túc phi long đã lộ ra ngoài, đại đội ma pháp sư từ Huyết Kinh Hoa và các chiến sĩ địa tinh tinh nhuệ thì giấu trong bóng tối. Bên ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy Ám Nguyệt có một tiểu đội pháp sư không đến trăm người mà thôi.
Ngưu đầu nhân làm chủ lực chế tạo trang bị, cũng là một đội ngũ chiến đấu cường đại, tuy nhiên nếu chưa đến phút chót thì Trần Duệ không muốn vận dụng bọn họ.
Các cải cách về quân sự của Ám Nguyệt đã bắt đầu từ sau cuộc chiến lãnh chủ, tất cả các tập thể lớn nhỏ đều có một tổ chức như "Chính Ủy" tồn tại giúp duy trì sự trung thành tuyệt đối của quân đội với Mejia đồng thời ổn định sĩ khí quân lính.
Số lượng quả ác ma trong tinh thần hoa viên của Siêu cấp hệ thống cũng đã về không, giá trị linh khí cũng chỉ còn bốn chữ số. Sau một quá trình cân nhắc kỹ càng, những cá nhân đáng cường hóa hoặc bộ đội tinh anh cũng đã được cường hóa, tất cả đều chuẩn bị trạng thái mạnh mẽ nhất để đối đầu với khảo nghiệm to lớn này.
Sau một đoạn thời gian, rối loạn tại Ám Nguyệt đã dần được loại bỏ. Phần lớn người lưu lại Ám Nguyệt đều là những người sinh ra và lớn lên ở đây, không muốn rời xa quê hương, mọi người đang chờ đợi hai chữ trong lời diễn thuyết của Mejia: "Kỳ tích"
Dưới áp lực cực lớn thì giờ coi như đã tạm thời đứng vững rồi, điều tiếp theo là phải nhìn xem có thể sáng tạo kỳ tích hay không.