Chiến sự của Ám Nguyệt đang khẩn cấp, Trần Duệ cần nhất là phải hoàn thành mưu đồ với lãnh địa Bạch Linh thật nhanh. Muốn thế thì phải hoàn thành ủy thác của Sicari, cho nên công tác di dời của bộ lạc Medusa chưa vội, trước mắt cần làm tốt công tác chuẩn bị đã.Nhận ý của Trần Duệ, đám Medusa hái một nửa xà huyết quả xuống, tặng cho đăng linh. Cảnh tượng “hài hòa” này trước đây không thể nào tưởng tượng được.Sau khi nhận được xà huyết quả, thái độ của đăng linh cũng hòa hoãn lại, dẫn Trần Duệ xuyên qua rừng đước, đi tới một sơn động.Cửa vào sơn động này ngụy trang vô cùng xảo diệu, nhìn qua được một khối nham thạch cự đại phong bế, nếu như không phải đám đăng linh trực tiếp xuyên nham thạch đi vào thì còn tưởng là ảo giác. Hiệu quả ngụy trang này dùng ma pháp trận hoặc long ngữ minh văn cũng làm được, nhưng lúc Trần Duệ đi qua không cảm thấy được dao động lực lượng hay nguyên tố gì, trong lòng không khỏi ngầm kỳ quái.Trong sơn động còn hơn hai mươi đăng linh, chỉ là quang văn trên người khá ảm đạm, hiển nhiên thiếu năng lượng nghiêm trọng, không thể tham dự chiến đấu.Ginny đi tới trước một vật kỳ dị, vật này cao chừng ma mét, dường như là loại máy móc tinh vi nào đó.Ginny thả xà huyết quả vào đỉnh đồ vật to lớn kia, trong tay Ginny lóe ra quang hoa, đưa vào chốt mở nào đó của máy móc, máy móc bắt đầu phát ra quang mang rực rỡ. Trần Duệ chú ý, xà huyết quả ở đỉnh chỗ đựng nhanh chóng tan biến, mà cửa ra bên dưới máy móc xuất hiện hai khối lập phương màu lam nhạt, nhỏ như bàn tay.Hai khối lập phương tràn trề khí tức làm Trần Duệ thấy vô cùng quen thuộc, mà lúc đám đăng linh nhìn thấy hai khối này thì thi nhau lộ ra ánh mắt kinh hỉ.Ginny đặt hai khối lập vuông đó trước mặt đám đăng linh, đám đăng linh đồng thời vươn tay ra, chuyền tay nhay, quang văn ảm đạm mơ hồ trên người không ít đăng linh bắt đầu rõ nét, hẳn là đã hấp thu năng lượng kia để khôi phục thân thể.Năng lượng trôi đi mất, khối vuông cũng bắt đầu nhỏ đi, cuối cùng thì tan biến.Ginny và Ginza không hề hấp thu năng lượng của khối vuông, Ginny nói với Trần Duệ: “Cảm tạ sự trợ giúp của ngươi, nếu như có thể, ta hy vọng có thể nhận được những nước suối kỳ dị kia để chế tạo nhiều khối năng lượng hơn.”Trần Duệ biết hiện tại đối phương đang cầu hắn, tất nhiên không vội lấy hàng ra: “Chuyện này để tối nay nói sau, ta muốn hiểu rõ một chút tình huống đã, có liên quan đến quáng sơn Loeb. Lần này ta tới đầm lầy là nhận một ủy thác, muốn điều tra giải quyết việc thợ mỏ ở quáng sơn Loeb đồng loạt mất tích, hy vọng các ngươi có thể cho ta đáp án.”“Ngươi đã giành được tư cách khảo nghiệm truyền thừa, ta đang muốn đẫn ngươi đi di chỉ trong mỏ quặng.” Ginza mở miệng nói: “Chúng ta vốn luôn sinh hoạt trong di chỉ văn minh thượng cổ nào đó trong lòng đất, khai thác nguyên khoáng trong lòng đất tích lũy năng lượng sinh mạng. Thường ngày ẩn trong di tích, rất ít lộ diện, cung không có xung đột với thợ mỏ. Nhưng là trước đây không lâu, một kẻ địch cường đại xuất hiện trong lòng đất, chiếm cứ tất cả nguyên quáng, không ít đồng bạn của chúng ta bị giết mà sa vào ngủ say, bị bức rời khỏi lòng đất lên mặt đất, do năng lượng khan hiếm, chỉ có thể tranh đoạt huyết quả với những xà nữ kia…”“Là kẻ địch kiểu gì?” Trần Duệ giờ mới biết được nguyên đăng linh “trốn ra” từ trong mỏ quặng và tranh đấu với Medusa.“Một kẻ địch phi thường cường đại, thân hình không cao lắm.” Ginny nhất thời không có cách nào hình dung ra đặc trưng cụ thể của đối phương: “Hắn có rất nhiều nô bộc kỳ quái, đều có thân thể trong suốt, mà lại không chịu ảnh hưởng của ma pháp tiêu cực… Loại đặc tính này rất giống với những người kim loại mà ngươi lấy ra, đám thợ mỏ đều bị bọn chúng khống chế và nô dịch.”Thân hình không cao? Nô bộc có thân thể trong suốt? Không chịu ảnh hưởng của ma pháp tiêu cực? Khống chế thợ mỏ khai khoáng?Mấy cái tổ hợp từ này hợp một chỗ, trong đầu Trần Duệ dần tưởng tượng ra hình ảnh rõ nét, trong lòng chấn kinh: đạo diễn của sự kiện quáng khu Loeb, không ngờ lại là vị “lão bằng hữu” nào đó!Đây tuyệt đối không phải việc đáng cao hứng gì, lần trước lấy tinh quáng trong lòng đất Thủy Tinh sơn cốc, vị “lão bằng hữu” này không chỉ bị Pagliuca đánh thương nặng, tí thì mất mạng dưới sự sắp đặt của hắn, lại còn mất đi cả tài phú khổng lồ tích lũy mấy ngàn năm, có thể nói mất cả vợ lẫn con. Nhưng lần đó còn có Pagliuca, nếu như Trần Duệ phải một mình đối mặt với cường địch long tộc ma đế đỉnh phong này, cho dù ngự tinh biến, viêm long sát, tất cả chuẩn thần khí đều tung ra hết cũng không thể nào thắng được.Vốn cho là nhiệm vụ lần này không khó hoàn thành, không ngờ độ khó còn vượt xa tưởng tượng, Trần Duệ suy tư đối sách, Ginza mở miệng: “Trần Duệ, hiện tại chúng ta đi quáng sơn luôn đi, di chỉ ở sâu bên trong mỏ quặng, mà lại nơi đó có phòng hộ đặc biệt, người ngoài không tểh nào tiến vào, cho dù là cường giả đáng sợ kia.”Trần Duệ nhớ tới trước kia hai người đã từng nói, nếu như có thể thông qua khảo nghiệm là có thể nhận được lực lượng và tài phú khó mà tưởng tượng. Trong lòng vừa động, không hề nói ra chuyện mình biết nội tình của kẻ địch, hỏi ngược lại: “Nếu như ta có thể nhận được truyền thừa của minh văn thượng cổ này, có thể chiến thắng kẻ địch đáng sợ kia hay không?”Ginny đáp: “Trước khi ngươi có được truyền thừa, ta không có quyền để lộ bất cứ tin tức liên quan gì, nếu như ngươi có thể nhận được truyền thừa, đến lúc đó sẽ tự hiểu rõ hến thảy. Chẳng qua trước khi chúng ta dẫn ngươi đến mỏ quặng, xin cấp cho một ít quả hoặc là nước suối để chế tạo khối năng lượng, để lại cho đồng bạn của chúng ta, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.”Trần Duệ nghe cũng hiểu, những đăng linh này tuy rằng là sinh mạng có trí tuệ nhưng không có quá nhiều tâm kế, đề ra điều kiện là bởi vì khao khát năng lượng mà thôi, lúc này gật đầu, lấy ra một một dạng đồ vật: “Không biết thứ này có chuyển hóa thành khối năng lượng các ngươi cần hay không?”Ginny và Ginza đồng thời nhìn qua, trong bàn tay kia có một trái cây, ước chừng lớn bằng trứng ngống, có màu xích hồng, tròn trịa trong sáng, giống như là bảo thạch, phát tán ra khí tức đặc thù.Loại khí tức này vô cùng quen thuộc với Ginny và Ginza, kinh hỉ nói: “Khí tức năng lượng sinh mạng thật nồng đậm! Nhất định có thể chế tạo ra khối nang lượng có độ thuần rất cao!”Ginza tiếp nhận trái cây, lập tức đi tới trước máy móc kia, cẩn thận thả trái cây vào chỗ đựng của máy móc, thời gian chuyển hóa của một trái này còn dài hơn cả mấy chục xà huyết quả kia, cuối cùng, một khối năng lượng lớn bằng với lúc trước xuất hiện bên dưới, chỉ là màu sắc không phải lam nhạt, mà là màu đỏ tía.“Tinh hoa năng lượng đỉnh cấp!” Đám đăng linh dồn dập hô lên, vây lại.Trần Duệ đoán mà thành thật, ngầm gật đầu, xà huyết quả và sinh mạng chi tuyền có cùng đặc điểm là có một tia linh khí nhàn nhạt, mà khối năng lượng màu đạm lam chế tạo ra lúc trước tán phát ra chính là linh khí thuần chính, cho nên hắn lấy ra một linh quả để cho đăng linh thí nghiệm, quả nhiên chế tạo ra tinh hoa năng lượng đỉnh cấp vượt xa dự tính.Ginny lấy khối lập phương màu đỏ tía kia ra, bưng trong tay như là chí bảo, một đăng linh kinh hỉ hỏi một câu: “Ginny, Ginza, chúng ta có thể hấp thu khối tinh hoa năng lượng đỉnh cấp này để khôi phục lực lượng hoàn toàn hay không?”Ginny và Ginza đồng thời lắc đầu: “Loại năng lượng có độ thuần cao thế này trân quý hơn những nguyên quáng kia nhiều, là động lực quan trọng nhất để khôi phục vận chuyển của di tích, chúng ta không thể sử dụng.”Câu này vừa ra thì đám đăng linh đồng thời lộ ra sự chán nản, Trần Duệ giờ mới biết lực lượng của những đăng linh này còn chưa khôi phục thực sự, tâm niệm vừa động lại lấy ra một linh quả: “Loại trái cây này ta vẫn còn một ít, để mọi người khôi phục lực lượng trước đi, hy vọng có thể trợ giúp các ngươi.”Đám đăng linh đồng thời kinh hỉ, ngoan ngoãn vâng dạ, ngay cả Ginny và Ginza cũng không ngoại lệ, Ginza kích động nói: “Trần Duệ, người thật sự còn loại trái cây thần kỳ mang năng lượng sinh mạng nhiều như thế sao? Nếu như có rất nhiều mà nói, không chỉ có những đăng linh ngủ say có thể sống lại, kể cả di tích này cũng có thể tu phục!”Năng lượng sinh mạng? Từ này làm cho Trần Duệ mơ hồ bắt được một tia linh cảm có liên quan đến siêu cấp hệ thống, nhưng nhất thời không thể nói được sao lại thế.Đối mặt với ánh mắt mong đợi của đám đăng linh, Trần Duệ hàm hồ đáp một câu: “Còn một ít, nhưng không nhiều lắm.”Hắn đương nhiên sẽ không giao tất ra, trên thực tế, mặc dù đã lợi dụng linh quả hoán đổi lượng linh khí lớn, nhưng mấy ngày nay tích lũy cũng có được mấy trăm quả.Nhưng mà chỉ cần đáp án “một ít” này đã làm cho đám đăng linh nhất tề hoan hô.Lần này cả Ginny và Ginza cũng tham gia hàng ngũ hấp thu năng lượng, Trần Duệ kinh ngạc phát hiện, năng lượng hấp thu làm cho bề ngoài của đám đăng linh phát sinh biến hóa. Vốn thân thể sắp như hư vô dần dần làm cho người ta có cảm giác như máu thịt chân chính, quang văn tràn lan khắp người cũng thu liễm, cuối cùng tan biến không thấy.Tiếp sau đó, một thân thể nữ tính gợi cảm hoàn toàn xích lõa hiện ra trước mắt, làn da màu lam nhạt, tóc màu bạc, môi đỏ thắm, vóc người nóng bỏng, nửa người dưới trần trụi không hề có lông tóc gì, làm cho người ta có một cảm giác kích thích cường liệt.Mặc dù Trần Duệ không còn là xử nam gà mờ, nhưng trước cả một đoàn con gái xích lõa thế này vẫn thấy không tự nhiên. May mà lõa thể chỉ duy trì vài phút, trên người đăng linh bắt đầu xuất hiện quần áo và trang sức. Chỉ là những quần áo này khá là mát mẻ, khe rãnh lộ hết ra, phối hợp với những khuôn mặt tinh trí đằng sau mạng che mặt kia, có vẻ gợi cảm mà thần bí.Đáng chú ý chính là, những đăng linh sau khi “đổi đồ” cũng có lực lượng khác với lúc trước, có chuyển biến như thoát thai hoán cốt. Xem ra trước kia vẫn luôn trong trạng thái thiếu hụt năng lượng, làm cho không có cách phát huy thực lực chân chính.“Trần Duệ, dù truyền thừa thành công hay không, trợ giúp của ngươi, đăng linh sẽ vĩnh viễn không quên!” Ginny và Ginza hai tay đặt lên ngực, cùng những đăng linh khác đồng thời hành lễ. Vóc người của những vong linh này đều không kém nhau lắm, duy chỉ có màu sắc của đồng tử là khác nhau, Ginny và Ginza là màu kim, còn lại là màu bạc trắng và xám nhạt, cũng có liên quan đến đẳng cấp lực lượng.Không lâu sau, sâu trong mỏ quặng chủ trong quáng sơn Loeb.“Cẩn thận, kẻ địch hẳn không xa chỗ này, ta có thể cảm nhận được lực lượng phong tỏa quỷ dị này, nhưng vị trí cửa vào di chỉ còn cách một đoạn, nếu xông vào chỉ sợ kinh động cường giả kia, phải tìm cách giải khai những lực phong tỏa này mới tốt.”Mang Trần Duệ tới mỏ quặng là Ginny, Ginza và đám đăng linh ở lại trong sơn động đề phòng vạn nhất.Mỏ quặng chính của quáng sơn Loeb có địa hình khá phức tạp, nhưng quy mộ nhỏ hơn Tây Lang sơn nhiều, Ginny cực kỳ quen thuộc với nơi này, còn có một loại cảm ứng đặc biệt với “di tích” trong miệng nàng, căn bản không cần bản đồ ma pháp hay đạo cụ chiếu sáng, vẫn có thể đi nhanh ở trong mỏ quặng này rất tự nhiên.“Việc này để ta giải quyết, ngươi đừng động!” Trần Duệ cũng cảm nhận được “lực lượng phong tỏa” trong miệng Ginny, chính là khí tức long ngữ minh văn, mà còn giống hệt trong dự liệu, loại thủ pháp minh văn này có cảm giác quen thuộc.Ginny kinh ngạc nhìn vào Trần Duệ thi triển ra thủ đoạn mang lực lượng quỷ dị cùng loại kia, cẩn thận dẫn nàng đi qua phong tỏa, từng bước tiếp cận mục tiêu.Trước một thông đạo thật dài, hai người nghe được tiếng bước chân truyền từ xa, Ginny đột nhiên kéo tay Trần Duệ lại, ép hắn vào nham bích, còn mình thì dán vào lưng hắn, thấp giọng nói: “Đừng động!”Loại tư thế này tương đối bất nhã, nhất là thân thể của Ginny bây giờ không khác người thường, sau lưng truyền đến cảm giác đè nén mềm mại đầy đặn làm tim Trần Duệ đột nhiên đập nhanh, may mà hắn còn ổn định tâm tình lại, nhìn thấy một đội người đi tới trong ánh đèn phía trước.Dễ thấy nhất trong đội ngũ là vài thân ảnh cao lớn khắp người lòng lánh, dường như là giám công, áp giải theo một đám thợ mỏ kéo xe, trong chiếc xe chậm chạp toàn là khoáng thạch.Quả nhiên là thủy tinh nhân! Tròng mắt Trần Duệ híp híp, thủy tinh long Jacob lần trước bị Pagliuca đánh thương nặng ở Thủy Tinh sơn cốc, lại thi triển hoa hồng quỷ dị làm thương thế thêm nặng, hiện nay chắc là muốn xài lại mánh cũ, chiếm cứ khoáng thạch để trị liệu thương thế. Chẳng qua Trần Duệ không loạn động, hắn hiểu rõ Ginny sử dụng thủ đoạn giống như tắc kè hoa, che đậy hình thái và khí tức hai người, giống như loại ngụy trang trước nơi ở tạm của đăng linh vậy.Thủy tinh nhân và đám thợ mỏ không hề phát hiện, đi qua hai người, cho đến khi đi xa, Ginny mới buông tay, rút lực lượng ngụy trang lại. Trần Duệ cảm thấy hơi lúng túng, ngược lại Ginny hồn nhiên không biết, tiếp tục kéo tay hắn đi về phía trước.Ven đường trải qua vài long ngữ minh văn nữa, cuối cùng Ginny dẫn Trần Duệ rời khỏi phạm vi thủ vệ của đám thủy tinh nhân, tiếp tục thâm nhập lòng đất. Sau đó Trần Duệ chỉ cảm thấy cảnh vật xung quanh nhanh chóng biến hóa, cũng không biết xuyên qua bao nhiêu nham bích, thậm chí còn “độn” vào lòng đất, cuối cùng, hai người ngừng lại trước một khối nham bích to lớn.Thân thể Ginny nhẹ nhàng nổi lên, ấn một loạt lên nham bích theo quy luật đặc biệt nào đó, nham bích phát ra quang mang bảy sắc, trong hoàn cảnh tối tăm này có vẻ đặc biệt chói mắt.Đây là một cánh cổng lớn, bề ngoài không có gì thần kỳ, nhưng lại làm cho Trần Duệ cảm thấy kiên cố không phá nổi, cho dù mình có lực lượng ma đế đỉnh phong cũng không thể lay động cánh cửa này một chút nào.“Đây là truyền thừa chi môn.” Ginny nói, đầu ngón tay phát ra một tia quang mang màu, điểm lên cái lỗ hình chìa khóa chữ thập ở chính giữa, lỗ khóa dần dần biến lớn như hình người, chính là hình thân thể lồi lõm của một nữ tử. Ginny lập tức giang hai tay, tiến vào chỗ lõm đó, hóa ra chìa khóa mở cửa lại là chính bản thân nàng.Sau khi Ginny tiến vào ổ khóa, cảm giác kiên cố dày đặc của cửa lớn chợt dần dần mỏng đi rồi trong suốt, mơ hồ lộ ra sự mờ mịt khó lường đằng sau.“Mau vào đi, thời gian mở truyền thừa chi môn có hạn, sinh mạng của ta sẽ lập tức tan biến, sau này chỉ chờ vào ngươi. Nếu như có thể nhận được truyền thừa, vậy thì có thể thông qua tâm đăng cứu ta sống lại…”Trần Duệ giờ mới biết cái giá để mở cánh cổng này là sinh mạng của Ginny, may mà đăng linh đều có thân thể bất diệt, chỉ cần tâm đăng không bị phá hoại, dưới tình huống sung túc năng lượng thì có thể sống lại liên tục, đây cũng là một điểm giống với thi vu.Hắn không ngập ngừng, lập tức đi vào cửa lớn, trong nháy mắt đi qua, cảnh vật đột nhiên biến đổi mạnh, cửa lớn, mở mịt tan biến, thân thể trôi nổi trong hư không.Một thanh âm vang lên: “Hoan nghênh người tới, có nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm người kế thừa văn minh luyện kim hay không?”Văn minh luyện kim thượng cổ? Dường như chưa từng nghe nói?Nếu như Trần Duệ đã tiến vào cánh cửa này thì không nghĩ nhiều nữa, không chút do dự đáp: “Ta nguyện ý!”