Chàng Rể Phế Vật


Hai thị nữ đứng hai bên ngẩng đầu nhìn về phía Nữ Thần Trí Tuệ đang nổi giận đùng đùng không có nơi để phát tiết, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Đây là lần đầu tiên các cô thấy Nữ Thần Trí Tuệ tức giận ngút trời, làm cho họ sợ hãi trong lòng.
Đột nhiên, một thị nữ trong đó lộ ra ánh mắt nghi ngờ, bởi vì gương mặt lạnh lùng như băng của Metis, lúc này khuôn mặt xinh đẹp đó đã đỏ bừng lên giống như hai bên mặt có hai ngọn lửa, cả khuôn mặt đỏ như trái táo chín.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho Nữ Thần Trí Tuệ của họ vừa thẹn vừa giận?
Trong lòng các thị nữ vô cùng tò mò, mà lúc này Metis đang nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ nói với Trần Xuân Độ ở đầu dây bên kia điện thoại: "Anh cho rằng tôi không dám đến sao?"
Trần Xuân Độ ở đầu dây bên kia lạnh lùng hừ một tiếng: "Lần nào cô cũng mở mồm hô hào muốn giết tôi, nhưng tôi vẫn bình yên không sứt mẻ đấy thôi.

Không phải cô muốn mạng của tôi sao? Tôi đang ở Yên Kinh, nếu cô muốn thì có thể đến lấy bất cứ lúc nào."
"Anh!"
Metis cầm điện thoại, cô ta bị Trần Xuân Độ làm cho tức giận vô cùng.

Trần Xuân Độ đúng là quá ngạo mạn, vậy mà lại dám ngang nhiên khiêu khích Nữ Thần Trí Tuệ, rõ ràng là không coi nữ thần ra gì!
Đây mới là phong cách của Long Vương! Vừa vô sỉ vừa ngang ngược, Trần Xuân Độ khiêu khích trắng trợn lại khiến cho Metis câm nín.
Lần trước Metis đến, chẳng những không làm Trần Xuân Độ chịu thương tổn gì mà còn bị anh dùng gậy mạnh mẽ trừng phạt một trận.

Đến tận bây giờ, Metis vẫn không thể nào quên được, đêm hôm ấy, Trần Xuân Độ điên cuồng trừng phạt cô ta như dã thú, làm cho cô ta mệt mỏi mấy lần, ngày hôm sau, cổ họng cũng khàn đi.
Sao Metis có thể ngoan ngoãn dâng mình đến cửa chứ, làm một con búp bê hình người…
Mà Trần Xuân Độ cứ năm lần bảy lượt nhắc đến hai lần đó, làm cho Metis không nén được tức giận… Đây thật sự là hai lần xấu hổ nhất trong đời mình, cuối cùng đều bị tên khốn đáng chết Trần Xuân Độ này chiếm hết!
Đồ khốn kiếp, anh đúng thật là vô liêm sỉ đến cùng cực!
Metis cảm thấy hơi hối hận, đáng lẽ ra không nên giúp tên đáng chết này!
"Long Vương!" Metis tức giận đến mức mái tóc dài rối tung lên cũng không sửa lại, nghiến răng gằn từng chữ tức giận hét lên.
"Metis...!Tuyệt đối đừng nên chọc giận tôi.

Nếu chọc giận tôi thì cho dù cô có là Nữ Thần Trí Tuệ, tôi vẫn có thể làm cô trở thành một cô nhóc làm ấm giường như trước." Ở đầu dây bên kia, Trần Xuân Độ chậm rãi mở miệng, giọng nói lộ ra vẻ vô cùng sâu xa.
Metis hừ lạnh một tiếng: "Chọc giận anh? Loại người xem lòng tốt như lòng lang dạ sói như anh, tôi mới chứng kiến lần đầu đấy."
Lúc đó Trần Xuân Độ hao tổn tâm trí, nghĩ trăm phương ngàn kế, không tiếc mạo hiểm tính mạng.

Cứ thế trộm một viên đạn hạt nhân từ Mỹ, suýt nữa đã mất mạng, đủ để biết Trần Xuân Độ xem trọng viên đạn hạt nhân này như thế nào.
Mà bây giờ, Metis nhẹ nhàng buông một câu, đã đưa đạn hạt nhân đi, sao Trần Xuân Độ có thể đồng ý!
Quả nhiên Metis không phải là giúp không công, nhưng cái công này lại quá lớn, căn bản là Trần Xuân Độ không thể nào chịu được!
"Metis!" Trần Xuân Độ nghe tiếng báo bận ở đầu dây bên kia điện thoại, sắc mặt bỗng trở nên âm trầm khó coi!
Trần Xuân Độ để điện thoại xuống, nếu như căn cứ của Long quân không có viên đạn hạt nhân đó thì sẽ lâm vào nguy hiểm! Nếu như Metis tiết lộ với thế lực khác về tọa độ của Cấm khu sinh mệnh, căn cứ rất khó có thể ngăn được sự trả thù của những thế lực khổng lồ!
Đạn hạt nhân, là thứ căn cứ dùng để uy hiếp những kẻ có ý đồ khác, rục rịch muốn động thế lực.

Nhưng nếu Long quân không có đầu đạn hạt nhân này, rất nhiều thế lực sẽ không còn e ngại nữa!
Ánh mắt Trần Xuân Độ trở nên rét lạnh, cả người bao phủ một hơi thở vô cùng đáng sợ!
Đây là khí thế chỉ có mình Long Vương có được, nếu như người bình thường đứng bên cạnh Trần Xuân Độ, chắc chắn sẽ không đỡ được hơi thở khủng bố mà Trần Xuân Độ vô tình phát ra không lúc tức giận!
"Rắc rắc rắc..." Trần Xuân Độ hai tay nắm chặt nắm đấm, cơ bắp toàn thân nổi lên.

Âm thanh lanh lảnh vang lên liên tục như tiếng nổ đậu truyền đến từ trong cơ thể Trần Xuân Độ.

Sắc mặt anh lạnh lùng hung bạo, đó chính là Long Vương nổi giận, lửa giận ngút trời!
Át chủ bài mà Long quân vẫn luôn dựa vào nay lại bị người khác cướp đi, sao Long Vương có thể không tức giận?
Mà Metis vốn không phải người bình thường, cô ta có thể vào trong căn cứ Long hồn của Long quân để đánh cắp đạn hạt nhân.

Đương nhiên cũng có thể giấu đạn hạt nhân đi, chỉ cần cô ta không chủ động nói ra, thì chỉ sợ Trần Xuân Độ có tìm cả đời cũng không tìm được địa điểm của đạn hạt nhân!
Qua một hồi lâu, Trần Xuân Độ ngồi trên ghế sô pha, sắc mặt đã bình tĩnh hơn, mãi cho đến khi chuông điện thoại di động vang lên lần nữa.

Sau khi Trần Xuân Độ nhấc máy, đầu dây bên kia điện thoại vang lên tiếng Bạch Hổ mừng rỡ như điên: "Đại ca, chúng ta được cứu rồi, vừa rồi có một người phụ nữ tìm được chúng tôi, nói là thuốc giải của Huyết Độc, cho chúng tôi dùng.

Sau khi chúng tôi kiểm tra là không có độc mới thử một chút.

Quả nhiên, cái thuốc phun sương đó có hiệu quả rất tốt.

Bệnh tình của rất nhiều huynh đệ chúng ta đã nhanh chóng được cải thiện...".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui