Động cơ xe không ngừng gầm rú, sức mạnh khổng lồ đáng sợ vẫn ập tới.
Hai tay Trần Xuân Độ vẫn ấn mạnh trước xe, làm móp méo toàn bộ mui xe, anh cố gắng dùng sức toàn thân để ngăn lực va chạm của chiếc xe.
Mặt đất vẫn đang nứt ra, người Trần Xuân Độ không ngừng lùi về phía sau, cơ đùi anh đã nứt, gân xanh trên hai cánh tay cũng nổi lên, thậm chí làn da bị sức mạnh cơ bắp đáng sợ tác động cũng nứt ra, máu chảy dọc ra từ cánh tay, nhuộm đỏ áo sơ mi trắng của anh.
Xe hơi là kiệt tác cơ giới vĩ đại nhất trong lịch sử ngành công nghiệp, nó có sức mạnh mô-men xoắn đáng sợ, dưới chất đốt của xăng, sức mạnh mô-men xoắn bộc phát.
Sức nổ của động cơ ô tô, chỉ dựa vào cơ thể người thì khó mà ngăn cản được!
Người Trần Xuân Độ liên tục lùi lại, cơ bắp hai tay anh đã vỡ ra, máu từ từ chảy xuống, nhưng gương mặt anh vẫn bình thản đến lạ.
“Ầm!” Động cơ Audi rú lên, nhưng tốc độ di chuyển càng lúc càng chậm.
Trần Xuân Độ chắn trước đầu xe, sự ngăn cản của anh dường như đã có tác dụng?
Cuối cùng sau khi người Trần Xuân Độ kéo thành một vết lõm dài trên đất, anh đột nhiên giẫm chân, mặt đất sụp đổ, người anh hoàn toàn đứng yên tại chỗ.
Mà chiếc Audi phía trước cũng đã bị lực lớn chặn lại, chiếc xe bị kẹt tại chỗ, chỉ có hai bánh sau vẫn chuyển động, tiếng mặt đất bị bánh xe ma sát vang lên, bụi bay rợp trời.
“Bùm”, có tiếng kim loại nổ vang lên, một làn khói trắng đột nhiên bay lên từ đầu xe Audi, động cơ xe kkhông chịu nổi cú va chạm như vậy nên đã phát nổ.
Chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể người mà chống lại được sức mạnh của máy móc ô tô? Cuối cùng động cơ xe cũng phải phát nổ?
Cảnh tượng này quá đáng sợ, cơ thể người phàm làm sao có thể làm được điều này?
Mặt Diệp Thái Linh tái mét, giờ phút này cô như đã hoá đá, ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, chuyện này thực sự đã nằm ngoài khả năng chịu đựng của cô, đây thật sự là sức mạnh của con người sao?
Vẻ mặt nhóm vệ sĩ kinh hãi, hoảng hốt, người đàn ông này hoàn toàn vượt ngoài khả năng dự đoán của họ, anh chắc chắn không phải người thường, sức mạnh cơ thể anh quá kinh khủng.
Vương Vô Địch ngồi trong xe mà tái mặt, mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm vầng trán.
“Lùi lại!” Vương Vô Địch quát lên.
Tài xế mặt tái mét, run giọng nói: “Cậu chủ… động cơ xe nổ rồi.
”
Tim Vương Vô Địch đập thình thịch, anh ta quyết đoán mở cửa xe lao ra.
Bóng dáng Trần Xuân Độ chợt loé lên, anh đá chân…
Chỉ với một cú đá đã khiến cánh cửa chiếc Audi lõm xuống biến dạng.
Cửa xe lập tức bị kẹt, Vương Vô Địch như con chim bị nhốt trong lồng, không thể ra ngoài.
“Khốn kiếp, thả tao ra, mày muốn làm gì?” Vương Vô Địch dùng cơ thể huých mạnh vào cửa xe, khuôn mặt vặn vẹo man rợ, gần như đã mất kiểm soát.
“Mày dám động vào tao xem! Gia tộc tao sẽ diệt sạch nhà mày, không sót một người, bao gồm cả Lê Kim Huyên, cả tập đoàn Lê thị cũng sẽ phải chôn cùng mày!” Vương Vô Địch phẫn nộ cực độ, dùng ngôn ngữ sắc bén đe doạ, đây là điều duy nhất anh ta có thể làm lúc này.
Sắc mặt nhóm vệ sĩ xung quanh thay đổi, bọn họ lao tới cố gắng ngăn Trần Xuân Độ.
Nhưng họ làm sao có thể là đối thủ của Trần Xuân Độ?
Từng âm thanh nặng nề vang lên, nhóm vệ sĩ bay lên không trung, hộc máu ngã xuống.
Ánh mắt Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, anh lạnh lùng nhìn Vương Vô Địch đang ngồi trong xe, lúc này anh ta đang ra sức đập mạnh vào cửa xe.
Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc, hít vào một hơi thật sâu.
Anh chậm rãi đi tới trước xe Audi, đột nhiên cúi người, hai tay đập vào gầm xe.
Trần Xuân Độ hét lên một tiếng, khuôn mặt đỏ bừng, cơ bắp hai tay anh lại phồng lên, những đường gân xanh phình lên như những con rắn đáng sợ.
Người Trần Xuân Độ vì sử dụng lực mạnh mà run lên kịch liệt, hai chân anh bật ra một lực đáng sợ, cơ bắp trên đùi như con ếch, khi nứt ra cứng như đá.
“Dừng tay!”
“Cậu chủ!”
Nhóm vệ sĩ nằm trên đất đều tái mặt, trong mắt hiện rõ vẻ hoảng sợ và kinh ngạc.
Hai mắt Trần Xuân Độ đỏ như máu, sức mạnh đáng sợ bộc phát ra từ người anh, cực hạn của con người, tiềm lực đáng sợ của cơ thể đã bộc phát ra ngay lúc này.
Đầu xe của chiếc Audi A6 nặng hai tấn bị Trần Xuân Độ từ từ nhấc lên.
Cảnh tượng này thật sự khiến người khác bị sốc!
Diệp Thái Linh trố mắt, trong mắt là vẻ bàng hoàng, ngỡ ngàng, cô nhìn chằm chằm bóng lưng người đàn ông, sao… sao anh có thể làm được? Cô không nằm mơ đấy chứ?
Cơ bắp của Trần Xuân Độ vang bùm bụp, không ngừng run rẩy, anh từ từ nâng đầu chiếc xe lên, giống như siêu nhân kinh dị.
“Lên!” Trần Xuân Độ hô lên.
Chiếc xe Audi bị anh nhấc lên bằng sức mạnh cơ thể.
Chiếc xe như mất kiểm soát, bị Trần Xuân Độ lật ngược, sau đó đập xuống đất theo một đường vòng cung 360 độ.
“Bùm!”
Chiếc xe Audi bị lật ngược hoàn toàn, phần đáy xe lộn ngược lên trời.
Bụi bay khắp chốn, bầu không khí chết chóc.
Mọi người có mặt đều bàng hoàng, hoá đá, ngây ngốc nhìn cảnh tượng này, đây thật sự là sức mạnh của con người sao?
Mặt Diệp Thái Linh tái nhợt, người cô như đông cứng, chỉ còn tiếng thở, tim cô như cũng ngừng đập ngay lúc đó.
Giờ đây cô như đã tiếp xúc với một thế giới khác, đó là cảnh giới mà trước giờ cô chưa bao giờ tiếp xúc.
Mui xe Audi bẹp dúm dưới đất, toàn bộ phần mái đã hoàn toàn biến dạng.
Khoang xe bị nghiền ép biến dạng, Vương Vô Địch bị xe đè lên, đồng tử co rút, máu chảy ra từ đỉnh đầu anh ta, dọc xuống theo khuôn mặt.
Vương Vô Địch đường đường là cậu hai nhà họ Vương, con của trời có thể hô mưa gọi gió trên thương trường, hôm nay lại luân lạc trong tay một nhân vật nhỏ bé ở thành phố T.
Máu trên đầu Vương Vô Địch không ngừng tuôn ra, máu nóng như cũng mang theo sự sợ hãi, giờ phút toàn thân anh ta đều run lên, hôm nay anh ta đã phải đổ máu ngay trong vùng đất thành phố T này.
Lúc này anh ta thê thảm như con chim bị nhốt trong lòng, sát khí đáng sợ bủa vây xung quanh.
Đây là một điều sỉ nhục! Nỗi sỉ nhục rất lớn của Vương Vô Địch! Nỗi nhục của cả nhà họ Vương ở Yên Kinh!
Ánh mắt Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh tựa như thần chết, anh lạnh lùng nhìn Vương Vô Địch trong xe.
Lúc này toàn thân cậu chủ Vương đã đầy máu, bị kẹt trong chiếc xe Audi bị lật, không thể nhúc nhích.
“Vương Vô Địch, sự kiên nhẫn của tôi có hạn, đừng động đến tôi.
” Giọng Trần Xuân Độ bình tĩnh lạ thường, nhưng lại mang theo sự uy hiếp kinh người.
Vương Vô Địch đang bị kẹt trong xe lại run lên lần nữa, từ khi sinh ra đến nay, ở cả Yên Kinh này chẳng ai dám nói với anh ta như thế, cũng chẳng ai dám uy hiếp anh ta như vậy, bởi vì anh ta họ Vương! Nhưng hôm nay anh ta đã phải trả qua tất cả những nỗi nhục nhã của đời người cùng một lúc!.