Chàng Rể Quân Vương


Thu Vũ nhìn Chung Kỳ, mở miệng giải thích: “Đây là ông Eugene đến từ Pháp, đến công ty bàn chuyện hợp tác.


“Ha, từ Pháp đến sao?” Chung Kỳ cười khẽ một tiếng: “Ai đến cũng đều phải đăng ký! Không đăng ký thì không được đi vào!”
Trương Thác vẫn luôn đi theo sau lưng Thu Vũ, khi anh nhìn thấy Chung Kỳ làm như vậy, sắc mặt tối sầm lại, Chung Kỳ này rõ ràng đang cố tình gây khó dễ cho Thu Vũ, nếu là khách hàng tính cách không tốt một chút, vừa đến công ty đã được tiếp đón như thế này, e rằng đã quay đầu đi thẳng, khách hàng mà Thu Vũ vất vả lắm mới đàm phán được cũng sẽ không cánh mà bay.

“Nhanh lên, đăng ký đi!” Chung Kỳ lấy một quyển sổ nhỏ ra, đập lên chiếc bàn trước mặt.

Thu Vũ sốt ruột chạy đến chỗ lễ tân, mở miệng nói: “Chung Kỳ, công ty đã từng nói, nhân viên nghiệp vụ dẫn khách hàng đến công ty, không cần phải đăng ký" Thu Vũ nói hết câu, lại cẩn thận liếc mắt nhìn Eugene, rất sợ Eugene có gì không vui.

Hai tay Chung Kỳ khoanh trước ngực, lườm một cái trắng dã con mắt: “Cô nói khách hàng thì là khách hàng sao? Làm sao nhìn ra được ông ta là khách hàng?”
“Cô gái nhỏ, tôi đăng ký là được rồi.

” Eugene đi đến chỗ lễ tân.

Nếu ở chỗ khác, Eugene đi đến đầu mà có kẻ bảo ông ta đăng ký, ông ta chắc chắn sẽ quay đầu bước thẳng, nhưng hôm nay là Trương Thác tìm ông ta đến, ông ta không được phép làm cao một chút nào, cho dù Trương Thác nói với Eugene, hôm nay ông ta đến đây để đưa tiền, trước khi đưa tiền còn phải quỳ xuống dập đầu ba cái, Eugene cũng sẽ làm theo.

Gia tộc của Eugene ở Pháp cũng vì Trương Thác mới còn sống sót được, đối với Trương Thác, Eugene không chỉ kính nể, còn biết ơn nhiều hơn, nếu không cũng không có cách nào ngay ảnh mắt đầu tiên nhìn thấy Trương Thác đã quỳ một gối xuống, cho dù là người đứng đầu của quốc gia mạnh nhất trên thế giới cũng không được hưởng thụ biệt đãi này.

Thu Vũ áy náy mở miệng nói với Eugene: “Ông Eugene, thật ngại quá.


“Không sao đâu.

” Eugene cười cười phất tay, nói với Chung Kỳ: “Cô gái, có thể cho tôi một cây bút không.

” “Ông không mang bút sao?”
Chung Kỳ trừng mắt nhìn Eugene: “Đến bàn chuyện làm ăn, ngay cả bút cũng không mang theo? Rốt cuộc có phải ông đến đây để bàn chuyện làm ăn thật không đấy? Không phải một tên lừa đảo đấy chứ?”
Nghe nói như vậy, Eugene liếc mắt nhìn Trương Thác, Trương Thác đứng ở đó, cười cười, không nói một câu nào.

Eugene có thể điều hành một tập đoàn tài chính lớn đến như vậy, đương nhiên có bản lĩnh nhìn người, hơi không vui nói với Chung Kỳ: “Cô gái, đây hẳn không phải phương pháp tiếp đón khách của các cô đầu nhỉ.


“Sao hả? Khó chịu thì cút ngay, Lâm Thị chúng tôi không thiếu một khách hàng như ông, thật thú vị nhỉ, còn tiếp đón nữa cơ đấy, ông thì tính là khách cái gì chứ?” Chung Kỳ tỏ vẻ mặt khó chịu: “Tự mình đi tìm bút đi, nếu không thì đi đi!”
“Tôi có bút đây, tôi có bút đây.

” Thu Vũ vội vàng lấy một chiếc bút máy từ trong túi áo ra, đưa cho Eugene.

Eugene không tiếp tục để ý đến Chung Kỳ nữa, sau khi nhận bút, viết tên mình lên quyền số đăng ký, sau khi đăng ký xong, Thu Vũ đang chuẩn bị dẫn Eugene vào phòng tiếp khách thì lại nghe thấy tiếng của Chung Kỳ vang lên.

“Đợi một lát! Ông ký thứ gì đây hả?” Chung Kỳ cầm quyển sổ đăng ký, dùng tay chỉ một chuỗi tiếng Pháp trên sổ.

Eugene hít sâu một hơi, cố nén tức giận trong lòng nói với Chung Kỳ: “Cô gái, tôi là người Pháp, đây chính là tên tôi.

“Ha ha, ông đến Hoa Hạ, lại không biết viết chữ Hoa Hạ hay sao?
Đấn đây viết lại đi!” Chung Kỳ ném mạnh quyển sổ đăng ký lên bàn lễ tân: “Nếu không biết viết thì đợi ông học viết xong hãy quay lại!”
Chung Kỳ làm như vậy rõ ràng là muốn đuổi khách hàng mà Thu Vũ dẫn về bỏ đi.

Đúng lúc này, La Linh dẫn theo Roth, từ cửa lớn công ty đi vào.

“Ôi chao, chuyện gì xảy ra vậy?” La Linh vừa vào cửa lớn công ty đã nhìn thấy bâu không khí ở chỗ này không ổn.

Chung Kỳ nở một nụ cười lấy lòng với La Linh: “Giám đốc La,người của phòng các chị, khi dẫn người vào lại không đăng ký.


“Ha ha.

” La Linh cười giễu một tiếng, liếc mắt nhìn Eugene bên cạnh Thu Vũ: “Chậc chậc, đúng là lợi hại đấy, ra tay hào phóng nhỉ.


La Linh cho rằng Eugene cũng chỉ là tên lừa đảo mà Trương Thác cố tình tìm đến.

La Linh đánh giá liếc nhìn Eugene một chút, lại chuyển mắt sang Chung Kỳ: “Tiểu Chung, có một số người lý lịch không rõ ràng, cô nên bảo người ta đăng ký cho cẩn thận.

“Chắc chắn rồi.

” Chung Kỳ liên tục gật đầu.

“Ha ha, có một số người, lòng dạ không được trong sáng lắm.

La Linh cười duyên hai tiếng, dẫn theo Roth đi vào thang máy.

“Đợi một lát!’ Trương Thác đột nhiên mở miệng, anh chỉ vào Roth, nói với Chung Kỳ: “Tại sao người này không đăng ký?”
Chung Kỳ chán ghét liếc nhìn Trương Thác một cái, mở miệng: “Tôi nói đồ nhân viên nghiệp vụ chết tiệt nhà anh, não anh úng nước rồi à? Người mà Giám đốc La dẫn đến lại còn phải đăng ký gì nữa chứ?”
Trương Thác bị lời này của Chung Kỳ làm cho giận quá hóa cười: “Tức là giám đốc dẫn người đến thì không cân đăng ký? Ngộ nhỡ gây ra chuyện gì ảnh hưởng đến công ty, ai chịu trách nhiệm đây?
Là cô sao?”
Chung Kỳ xùy một tiếng: “Tôi chịu tôi chịu.

’ “Được.

’ Trên mặt Trương Thác lộ ra nét cười, gật gật đầu.

“Bớt nói nhảm đi, viết chữ tiếng Trung vào sổ đăng ký.

” Chung Kỳ lại quay sang Eugene quát lớn một tiếng.

“Đăng ký đi.

” Trương Thác nhẹ nhàng mở miệng.

Có lời này của Trương Thác, lần này Eugene không nói thêm gì nữa, đi tới viết tên của ông ta bằng tiếng Trung lên sổ đăng ký.

“Như vậy đã được chưa!” Thu Vũ vốn tính tình yếu đuối nhưng bây giờ cũng bị chọc đến mức rất tức giận.

Chung Kỳ cầm quyển sổ lên, giả vờ nhìn mấy giây, sau đó lại dùng ánh mắt nghỉ ngờ đánh giá Eugene từ trên xuống dưới một lân, khoảng một phút sau, Chung Kỳ mới hé răng: “Tạm thời cho qua, tôi sẽ điều tra thân phận của người này, nói rõ trước nhé, nếu thân phận có một chút không đúng, tôi lập tức gọi bảo vệ đến đưa người đi, bây giờ thì cút!
Chung Kỳ nói chuyện không khách sáo chút nào, chỉ dựa vào thái độ này của cô ta, hôm nay tùy tiện đổi thành một người khác, cho dù có là khách hàng tính cách tốt hơn nữa cũng sẽ không thể chịu được.

“Ông Eugene, vô cùng xin lỗi, mời đi theo tôi.

” Thu Vũ nở một nụ cười áy náy với Eugene.

Eugene không để ý lắc đầu, đi theo Thu Vũ vào thang máy.

Khi Thu Vũ dẫn Eugene đi ngang qua phòng nghiệp vụ, có rất nhiều người tận mắt nhìn thấy.

Chị Hồng nhíu mày: “Thật sự tìm được một người Pháp đến sao?”
“Không thể nào đâu.


“Đi xem xem.


Mấy người trước đó đã từng gây khó dễ với Thu Vũ, tất cả đều chạy đến phòng tiếp khách, ánh mắt có chút không tự nhiên nhìn Eugene đang ngôi trong phòng tiếp khách, không thể không nói, tuy Eugene đã lớn tuổi, nhưng nhìn qua vô cùng có khí thế, khiến người ta cảm thấy ông ta không phải người bình thường.

“Người này đúng là chó ngáp phải ruồi, còn có thể thật sự tìm được một đối tượng hợp tác.


“Cái gì mà đối tượng hợp tác chứ, tìm bừa một người Pháp nào đó đến, sau đó không đàm phán được, kéo dài thời gian thôi.

” Một người phụ nữ tuổi còn trẻ lộ vẻ đố ky trên mặt.

“Một người mới, cô ta lấy cái gì tìm được đối tượng hợp tác chứ?
Thật thú vị.


Những người đó đều đứng về phía La Linh, nhao nhao mở miệng, trong lời nói tràn đây chế giễu, hơn nữa trong số bọn họ, không ai cho rằng Thu Vũ có thể đàm phán thành công một đơn hàng.

La Linh liếc mắt nhìn ba người Trương Thác ngồi trong phòng tiếp khách, cất tiếng cười nhạo, không nói gì hết, cô ta đang đợi, khi Trương Thác định ký hợp đồng, cô ta sẽ đi tìm Chủ tịch Lâm, nói với Chủ tịch Lâm, họ Trương này muốn lừa đảo tiền của công ty!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui