Chàng Rể Quyền Thế Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh


Bùi Nguyên Minh hơi gật đầu, không hề nói gì nữa, mà trực tiếp ngồi lại vị trí của anh.

Khóe mắt liếc nhìn Trịnh Tuyết Dương, trong lòng hơi thổn thức, nếu lúc nãy em có thể nói thay anh mấy câu, thái độ của bọn họ chắc có thể sẽ khác chứ?
Tại sao anh đứng lên, em không hiểu sao?
Trong lòng Bùi Nguyên Minh hơi khó hiểu, thật ra Trịnh Tuyết Dương cũng không có cách nào.

Đã hiểu được lòng mình.

Hai ngày nay cô lén lút đi gặp Trình Tiên vài lần, nhìn thấy cô gái có gương mặt của mối tình đầu, vẫn dịu dàng tiếp đón từng bệnh nhân, cô thấy tim mình đau như bị dao cắt.

Trong hoàn cảnh như vậy, cô hoàn toàn không thể đối mặt với Bùi Nguyên Minh, cũng không thể ra mặt nói giúp anh.

Người ta hay nói phụ nữ khi yêu chỉ số thông minh bằng không, nhưng một khi phụ nữ ghen, chỉ số thông minh là số âm.

Tất nhiên, còn có một phần nguyên nhân là ba năm nay Trịnh Tuyết Dương đã quen xem Bùi Nguyên Minh trở thành vật sở hữu của cô, làm sao cô có thể nhường vật sở hữu của mình được?
Không cho anh cơ hội giải thích, chẳng lẽ anh không giải thích sao? Không cho anh cơ hội làm rõ, chẳng lẽ anh không làm rõ sao?
“Tuyết Dương, cháu đại diện nhà họ Trịnh đi thăm thầy Nạp Lan, nhớ kỹ, thái độ nhất định phải khiêm tốn, quà biểu ông đã chuẩn bị tốt!” ông cụ Trịnh dứt khoát nói, không cho ai cơ hội phản bác.

Đúng lúc này, đầy tớ nhà họ Trịnh hốt hoảng bước vào, cúi đầu với ông cụ Trịnh nói: “Thưa ông, bên ngoài có người tới, nói là người nhà họ Nạp, co cho vào hay không?” ông cụ Trịnh “cạch” một tiếng đứng lên, vẻ mặt ngạc nhiên, nhà họ Nạp? Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới!
Người nhà họ Nạp, sao lại đột ngột đến nhà họ Trịnh, hay là nhà họ Trịnh được bọn họ…
Vừa nghĩ như vậy, ông cụ Trịnh đầy kích động nói: “Nhanh, nhanh mời bọn họ vào!”
Chỉ một lúc sau, một người mặc đồ tây, người đàn ông trung niên nhìn là biết đầy tớ đi tới phòng khách, cầm trong tay một tấm thiệp mời.

Lúc một đám người của nhà họ Trịnh nhìn đến cảnh này, đều trợn mắt há hốc mồm.

Là nhà họ Nạp? Là nhà họ Nạp ở thành phố? Tự mình sai người đưa thiệp đến đây?
Chuyện vừa nãy còn đang đau đầu, bây giờ đã được giải quyết?
Nhà họ Trịnh đã có tư cách nhận được thiệp mời của nhà họ Nạp rồi? Điều này chứng tỏ, nhà họ Trịnh sắp trở thành dòng họ hàng đầu rồi!
“Ông cụ nhà tôi nói, nhà họ Trịnh vẫn có người tài giỏi, không tệ, đặc biệt sai tôi tới đây đưa thiệp mời, mọi người ai tới nhận?” Thái độ của người đàn ông trung niên này không quá lễ phép, mà cực kỳ tùy ý, nhưng chính sự tùy ý này, lại khiến cho gã ta mang theo một loại phong thái khó tả.

Đây là người đến từ một dòng họ ở thành phố, cho dù là con chó trong nhà của bọn họ, thì dòng họ bình thường cũng không thể so được!.

ngôn tình ngược
Bất kể thái độ không quá lễ phép của gã ta thế nào, vào lúc này người
nhà họ Tình cảm thấy đó là tất nhiên! Đây chính là người đến từ dòng họ hàng đầu thành phố: Người như vậy, cho dù có đánh rắm thì cũng đều là khí tiên! Thái độ kiêu căng một chút thì có sao? Nếu quá tôn trọng, không chừng họ sẽ nghi ngờ thân phận của người ta.

Vẻ mặt Trịnh Chí Dụng hưng phân đi qua, vừa chuẩn bị nhạn làay thlệp mời, thì ông cụ Trịnh ở phía sau bất chợt la lớn nói: “Chí Dụng, cháu cút ngay!”
Trịnh Chí Dụng sững người, không phải ông nội yêu thương anh ta nhất à? Sao hôm nay lại bắt anh ta cút?
Anh ta còn nghĩ chưa xong, thì thấy ông cụ Trịnh run rẩy đi tới trước mặt người này, hai tay cung kính nhận lấy thiệp mời, nói: “Cám ơn, cám ơn thầy Nạp đã cho cơ hội cho nhà họ Trịnh chúng tôi, chỗ này có một phần quà nhỏ, xin hãy nhận lấy!”
Ông ta nói xong phất tay lên, thì thấy thư ký của ông ta kính cần ôm một hộp quà đi tới, đưa cho người nhà họ Nạp.

Trong ánh mắt người đàn ông trung niên hơi ngạc nhiên, lúc đi Nạp Hoàng Chi có dặn, nói thái độ tốt với nhà họ Trịnh một chút, gã vốn nghĩ nhà họ Trịnh ít nhiều cũng có năng lực.

Kết quả thế nào, biểu hiện của nhà họ Trịnh thật khiến cho người ta khinh bỉ, chỉ cần nhìn một cái là biết nhà họ Trịnh năng lực không đủ, chỉ là một dòng họ nhỏ không đáng nhắc tới mà thôi.

“Không cần quà biếu, nhà họ Nạp chúng tôi không thiếu mấy thứ này.” Người đàn ông trung niên cười: “Trên thiệp mời có yêu cầu tham gia giám định đồ cổ, nhớ đừng quên đọc, phá vỡ quy tắc của nhà họ Nạp chúng tôi thì không tốt lắm.”
Nói xong, người đàn ông trung niên xem thường rời đi.

ông cụ Trịnh không hề để ý, mà là hưng phấn cầm lấy thiệp mời.

Thứ này trong mắt ông ta, chính là đại diện cho việc nhà họ Nạp đánh giá cao nhà họ Trịnh!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui