“Tạ Mộng Dao, ngươi có phải nghĩ quá nhiều rồi hay không?”
Nói xong, Abe Yaren đi lại trước người Tạ Mộng Dao, vươn tay vỗ vỗ khuôn mặt thanh tú của cô: “Để ta nói cho ngươi biết.
”
” Ngươi chú định sẽ là nữ nhân của ta.
”
“Chỉ là, ngươi bây giờ, đã mất đi tư cách trở thành vợ cả rồi.
”
“Ngươi chỉ có thể trở thành một nữ nhân ta nuôi dưỡng ở bên ngoài.
”
” Đợi đến khi ta đem ngươi chơi chán, lại một chân đá văng, ngươi mới có cơ hội, lấy lại sự tự do.
”
“Ta đã nói rõ ràng như vậy, ngươi có hiểu hay không?”
Tạ Mộng Dao thở dài một hơi, nói: “Ta tối nay tới, là mang theo thành ý, là muốn hòa bình giải quyết việc này.
”
“Xem ra, Abe đại thiếu ngươi, không cho ta cơ hội!”
” Thế nào?”
Abe Yaren ngồi trở lại ghế sô pha, bên trái bên phải ôm hai nữ nhân đảo quốc, hắn hai chân tréo nguẫy nhìn xem Tạ Mộng Dao, mỉm cười.
“Ngươi Tạ đại tiểu thư, muốn giết ta sao?”
“Ngươi có khả năng này sao?”
“Haiza.
”
Tạ Mộng Dao thở dài, sau đó lấy điện thoại ra, chậm rãi nói.
” Abe đại thiếu, ngươi có lẽ đã quên một điều.
”
“Ta đến từ Tạ Môn Kim Lăng!”
“Tạ Môn Kim Lăng là một trong ngũ đại môn phiệt.
”
” Ngươi cảm thấy, nếu như ta muốn liều lĩnh, muốn chơi chết ngươi, ngươi có thể ra khỏi đây hay sao?”
” Ngũ đại môn phiệt? Rất đáng gờm sao?”
“Có thể so với ngũ Ngự gia đảo quốc của ta sao?”
” Chúng ta chân chính là truyền thừa ngàn năm hoàng tộc, hoàng thân quốc thích!”
“Chỉ là một Đại Hạ, kiến quốc không hơn trăm năm, làm sao có thể so sánh với đảo quốc cao quý của chúng ta !?”
” Đến a, ngươi đụng đến ta một cái, ta thử nhìn một chút!”
“Ta muốn xem xem, Tạ Môn Kim Lăng các ngươi, đến cùng là bao nhieu trâu bò.
”
“Bùm ——”
Đúng lúc này, cánh cửa của căn phòng bị người một chân đá văng, một nhóm nam nhân mặc sắc phục xông vào.
Người đi đầu, rõ ràng là Chu Hướng Võ.
Anh ta lúc này vừa đi vừa lạnh lùng nói: “Dưới sự giám sát của đồn cảnh sát Kim Lăng chúng ta, dám động tới cháu gái lớn của ta sao?”
” Các ngươi hỏi qua ý kiến của ta chưa?”
Ngay sau đó, một nhóm thám tử và thanh tra đông đảo, đã trực tiếp khống chế toàn trường.
Những tên vệ sĩ của đảo quốc, cầm đao cầm thương và súng, tất cả đã bị bao vây.
Còn Chu Hướng Võ đi tới trước mặt Tạ Mộng Dao, nhìn thấy trên mặt nàng hai dấu bàn tay, vẻ mặt ảm đạm.
Ẩn thế sáu nhà cùng Tạ Môn Kim Lăng, vẫn luôn đồng khí liên chi.
Nhìn thấy Tạ Mộng Dao luôn cao cao tại thượng, bị người đánh hai cái bàn tay, Chu Hướng Võ thần sắc nháy mắt khó coi vô cùng.
Anh ta đầu tiên là gật đầu với Bùi Nguyên Minh, coi như chào hỏi, sau đó nhìn Tạ Mộng Dao nói: “Không sao chứ?”
“Không có việc gì.
” Tạ Mộng Dao mỉm cười, “Chỉ là sự tình xử lý không tốt.
”
.