Chàng Rể Quyền Thế

“Chuyện này… Rốt cuộc chuyện này là sao đây?”

“Sao Bùi Nguyên Minh có thể có thân thủ tốt như vậy?”

“Không phải cậu ta chỉ dựa vào Đường Nhân Đồ cáo mượn oai hùm sao?”

“Sao cậu ta có thể đánh thắng được Bạch Mộ Phong?”

Trong lòng Lý Vân Thiện giật mình, lúc này ông ta hiểu rõ.

Cho dù là tam thánh Taekwondo Băng Quốc, hay là tám Đại Thiên Vương thuộc hạ của ông ta, hẳn là đều thua trong tay Bùi Nguyên Minh.

Lúc này Lý Vân Thiện cảm thấy rất may mắn, vì mình mời Phác Việt Bân người đứng đầu Taekwondo tới.

Nếu không bây giờ thật sự không áp được Bùi Nguyên Minh!

Nhưng mà bây giờ Phác Việt Bân không ở bên cạnh, Lý Vân Thiện gần như lùi về sau theo bản năng.

Mà khóe mắt Thiệu Tĩnh Anh thì giật giật, cho dù thế nào đều không tin vào cảnh tượng mình đang nhìn.

Còn Bạch Mộ Phong, lúc này vẻ mặt sững sờ.

Anh ta vốn chuẩn bị dùng một quyên phế đi Bùi Nguyên Minh, nhưng chỉ trong chớp mắt, chính anh ta bị người ta phế đi.

Đường Nhân Đồ thở dài một hơi, vẻ mặt kỳ lạ.

Bạch Mộ Phong này, thật sự là đang tự tìm đường chất.

Nếu nhận sợ sớm một chút, sao có thể rơi vào kết quả này?

“Họ Bùi kia, tao là Bạch Mộ Phong, tao là người nhà họ Bạch ở Tô Hàng, tao là thống lĩnh Long Ngục, mặc kệ người đứng sau lưng mày là ai, mày làm như vậy với tao, đều sẽ phải chết không thể nghỉ ngờ.. “

Bạch Mộ Phong gian nan nói một câu.

“Rầmt”

Bùi Nguyên Minh đá một cái, trực tiếp đá bay Bạch Mộ Phong, lúc đập xuống đất, anh ta phun máu đã hồn mê.

“Trở về nói với Quách Tuấn Anh.. “

Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ mặt Thiệu Tĩnh Anh.

“Chuyện ngày hôm nay, chưa xong đâu”

Đám người Bạch Mộ Phong chật vật rời đi, đám Lý Vân Thiện cũng chạy trốn thật nhanh.

Đường Nhân Đồ sắp xếp cho quân y của Đường Đao Doanh tới chữa trị vết thương cho đám Lôi Tuấn Quang trước tiên.

Đợi vết thương của những người này xử lý xong, Bùi Nguyên Minh mới liếc mắt nhìn Hạ Vân một cái: “Mấy ngày nữa tập đoàn Thiện Nhân chúng ta mới đưa ra thị trường, nhân cơ hội sửa lại đại sảnh đi”

Hạ Vân hơi gật đầu, bây giờ cả đại sảnh bị tổn hại nghiêm trọng, mấy ngày này nhất định phải tăng ca trang trí lại.

Nếu không mấy ngày sau buổi lễ đưa ra thị trường, đã biển thành chuyện thật buồn cười.

Đợi mọi chuyện xử lý xong, Bùi Nguyên Minh mới bảo Đường Nhân Đồ tới gần.

“Nhân Đồ, anh không chuẩn bị cho tôi một lời giải thích sao?”

Đường Nhân Đồ cười khổ một tiếng, nói: “Tổng giáo đầu, trước đó tôi nhận được tin, người của Long Môn phân hội thủ đô đến chỗ Long Môn tổng hội Yến Kinh khóc lóc kể lể: “Ba mươi sáu phân hội Long Môn, ngoại trừ Sở Văn Trung đã chết ra, ba mươi lăm phân hội trưởng khác cùng dâng thư, yêu cầu truy xét điều tra chuyện Sở Văn Trung bị tập kích giết chết, mà cậu bị xếp vào danh sách tình nghi!”

“Cho nên Bạch Mộ Phong dẫn theo Long Ngục tới lập uy, anh không muốn tôi tùy tiện đắc tội Long Ngục đúng không?” Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Đúng vậy” Đường Nhân Đồ thở dài: “Long Ngục vẫn luôn không vừa mắt bộ binh tôi, bây giờ tổng giáo đầu lại xuất ngũ rồi, nếu Long Ngục liên thủ với Long Môn, bộ binh chưa chắc sẽ bảo vệ được người, cho nên tôi mới tự chủ trương…”

“Không sao, anh đây là có ý tốt.”

Bùi Nguyên Minh cười.

“Nhưng mà anh cảm thấy Bùi Nguyên Minh tôi cần người che chở sao?”

“Muốn nói chỗ dựa vững chắc, bản thân tôi là chỗ dựa vững chắc nhất”

“Muốn nói bối cảnh, bản thân tôi là bối cảnh lớn nhất”

Toàn thân Đường Nhân Đồ hơi chấn động, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Thiếu chút nữa anh ta quên mất, ban đầu ở chiến trường Âu Á, một mình vị này từng địch lại năm, quét ngang ngũ đại cường quốc liên minh với nhau.

Người như anh, quả thật không cần bất cứ bối cảnh gì, bất cứ chỗ dựa vững chắc gì, bất cứ năng lực gì.

Bởi vì ba chữ tổng giáo đầu là bối cảnh lớn nhất, chỗ dựa vững chắc nhất, năng lực lớn nhất!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui