Chàng Rể Quyền Thế

“Không dám! Tôi không dám!”

“Tôi không có tư cách ra tay với cậu!”

Lúc này Phác Việt Bân hối hận tới mức hộc máu. Sớm biết sẽ gặp tổng giáo đầu, như vậy đánh chết ông ta cũng không tới Đại Hạ!

Nơi này không phải nơi loại người như bọn họ có tư cách đặt chân. “Đây không phải là vấn đề ông dám hay không, mà là Băng Quốc các ông đã giẫm chân lên mặt tôi, tôi thả ông về như vậy, chẳng phải sau này con chó con mèo ở ven đường đều có thể tới gây sự với tôi sao?”

Bùi Nguyên Minh bước từng bước lên trước. “Đứng dậy, đỡ một chiêu của tôi.”. Đam Mỹ H Văn

Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên Minh, toàn thân Phác Việt Bân run rẩy, gương mặt tái nhợt, nhưng mà ông ta biết rất rõ, đây là Bùi Nguyên Minh nể tình rồi.

Nếu không với thân phận của anh, ông ta đặt chân lên Đại Hạ chi có đường chết mà thôi.

Muốn nhặt về một mạng, nhất định phải đỡ một chiêu này của anh, còn phải dùng toàn lực ứng phó! “Vậy thì đắc tội!”

Phác Việt Bân hít sâu một hơi, dù sao cũng là cấp bậc tông sư, lúc này hai tay của ông ta vỗ lên mặt đất, cả người nhảy lên, sau đó đánh ra một cước.

Người đứng đầu Taekwondo Băng Quốc, quà thật là có chút bản lĩnh, trong lúc ra tay mang theo vài phần thể thế bão táp.

Một kích này nhìn có vẻ bình thường, lúc ông ta sử dụng, ẩn chứa uy lực quỷ thần khó lường! “Bum!”

Gió bão mạnh mẽ tỏa ra bốn phương tám hướng.

Đá vụn và lá rung trên mặt đất đều bị quét bay.

Mọi người xung quanh đều bị sóng khí này bức lui mấy chục mét.

Thân thể Lý Vân Thiện trực tiếp bay đi. “Phác đại sư uy vũ!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, lúc này mấy thuộc hạ của Lý Vân Thiện đều mo miệng theo bản năng.

Bọn họ không biết rốt cuộc Phác Việt Ban bị làm sao?

Bọn họ chỉ biết rằng, lúc này Phác Việt Bân rất mạnh!

Quá mạnh mẽ rồi!

Nói một cách đơn giản là mạnh mẽ vượt xa người khác. “Phụt!”

Gạch đá trên đất đều văng tung tóe toàn bộ.

Một cước này, bộc phát ra âm thanh đáng sợ!

“Bốp!”

Lúc một kích kinh thiên động địa này sắp đánh trúng người Bùi Nguyên Minh…

Bùi Nguyên Minh bước ra nửa bước, vè mặt lạnh nhạt tát một cái. “Bốp!”

Cuối cùng một cước này của Pháp Việt Bân không có cơ hội đánh xuống, cà người ông ta bay ra, trực tiếp đập trúng xe Rolls – Royce của ông ta, để lại ấn kỷ hình người.

Người đứng đầu Taekwondo của Băng Quốc, ngay cả một cái tát của Bùi Nguyên Minh cũng không đỡ được! Cành tượng này, trực tiếp khiến tất cả mọi người bị doa ngốc.

Đặc biệt là Lý Vân Thiện mới tinh dậy, lúc này trực tiếp sợ tới mức đái ra quan. “Lý Vân Thiện, đại diện Lý đúng không.”

“Những lời tôi nói, ông còn nhớ rõ đúng không?”

Bùi Nguyên Minh rút khăn tay ra, vừa chà lau tay phải, vừa lạnh nhạt mở miệng. “Nhớ rõ, nhớ rõ, tôi đàm bào, từ hôm nay trở đi, tài phiệt Thượng Tinh tuyệt đối sẽ không đặt chân vào Đà Nẵng nửa bước!”

“Tôi thề!”

Lý Vân Thiện lập tức nói. “Đã muộn rồi.”

“Tôi cho ông một ngày, nếu trước ngày mai, ông không có biện pháp cho tôi một câu trả lời hài lòng.”

“Ông biết hậu quà rồi đấy.”

Một lát sau, khóe mắt Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên giật giật chật vật rời đi, lúc thấy được Bùi Nguyên Minh tát một cái tát chết người đứng đầu Taekwondo, bọn họ đều bị dọa so roi.

Còn Lý Vân Thiện, cũng là chạy trối chết. Đảm người khác vốn chuẩn bị xem kịch vui, cũng đều chen lấn rời đi, toàn bộ đều đang lo lắng Bùi Nguyên Minh sẽ tính số sau!

Chưa tới vài phút, đường phố vốn vô cùng náo nhiệt chỉ còn lại đám Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh đã mời mọi người vào đại sảnh của tập đoàn Thiện Nhân, mọi người vừa nhìn giá cổ phiếu tăng lên, vừa dùng trà nói chuyện phiếm.

Ba giờ chiều, thị trường chứng khoán ngừng kinh doanh.

Lúc chiều cùng với Nạp Lan Tuấn Vũ nhập ba nghìn năm trăm tỷ vào, cổ phiếu của tập đoàn Thiện Nhân được đẩy lên cánh cửa năm trăm.

Tập đoàn Thiện Nhân, một phiếu mà đò, ngày đưa ra thị trường, giá thi trường tăng lên gấp mười lần!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui