Chàng Rể Quyền Thế



“Khốn nạn!”

“Đồ khốn nạn này!”

Giọng nói vô cùng oán hận truyền ra, cuối cùng Kim Tuyết Ngọc cũng không kìm nén nổi tức giận của mình nữa! “Ông Uông, tên nhóc này là cố ý gài ông”

“Ông thật sự đưa cho cậu ta bảy mươi nghìn tỷ à?”

“Tất cả chuyện này đều là Uông Linh Đan xúi giục!" “Mục đích chính là vì trả thù chúng ta, trả thù nhà họ Uông, báo thù cho người mẹ sống đời sống thực vật của cô ta!”

“Ông Uông, báo cảnh sát, bắt tên tôm tép nhãi nhép Bùi Nguyên Minh kia lại, bắt Uông Linh Đan trở vê!”

“Tôi không tin, tôi không làm gì được đôi nam nữ chó má này!”

Lúc này Kim Tuyết Ngọc đã vô cùng oán hận đối với Bùi Nguyên Minh.

Một tên nghèo kiết xác từ nơi khác tới, chẳng những tát mình một cái, còn đám kêu gào như vậy, quả thực là không biết tốt xấu.

Người như vậy, nên trực tiếp giãm dưới chân, cho cậu ta biết vì sao hoa hồng đỏ như vậy! “Không! Bây giờ chưa phải lúc ra tay!”

Gân xanh trên trán Uông Vĩ Thành giật giật, vẻ mặt khó coi tới cực hạn: “Cuối cùng tôi cũng cảm thấy, tất cả chuyện này là hướng về phía vị trí phân hội trưởng này”

“Thậm chí là tên Bùi Nguyên Minh này cũng năm trong kế hoạch này, mục đích chính là vì giữ chân chúng tai”

“Chúng ta không thể rối loạn đầu trận tuyến ngay lúc này được!”

“Liên lạc với thế tử Chân, nói với cậu ấy, điều kiện lúc trước của cậu ấy tôi đồng ý hết!”

“Nhưng tôi nhất định phải ngồi lên vị trí hội trưởng!”

Kim Tuyết Ngọc hít sâu một hơi, vẫn nghiến răng nghiến lợi nói như cũ: “Đương nhiên là tôi biết lấy chuyện lớn làm trọng, nhưng đó là bảy mươi nghìn tỷ đấy! Ông bảo tôi nuốt xuống cục tức này thế nào đây?”

Uông Vĩ Thành khẽ nhíu mày, một lát sau chậm rãi nói: “Thực ra Bùi Nguyên Minh cũng nói, chúng ta có thể không cần bỏ ra bảy mươi nghìn tỷ kia!”

“Cậu ta chẳng những có thể đưa lệnh bài của phân hội trưởng cho tôi, còn đồng ý giải quyết bệnh của bà”

“Nhưng cậu ta chỉ có một điều kiện, đó chính là chuyện của mẹ Linh Đan, phải cho Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng!”

“Em có đồng ý không?”

Khi nói chuyện Uông Vĩ Thành vươn tay ra hiệu, xe Toyota AI lái lên trên cầu vượt, nhanh như tia chớp.

“Cho người phụ nữ kia một câu trả lời thỏa đáng sao?”

Kim Tuyết Ngọc cười mỉa một tiếng, trong đôi mắt đều là ý lạnh: “Sao có thể có chuyện đó "chang-re-quyen-the-1803-0""chang-re-quyen-the-1803-1""chang-re-quyen-the-1803-2"

- -----------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui