Chàng Rể Quyền Thế

“Anh cả một lòng gia nhập chính phủ, muốn dùng lực lượng của chính phủ che chở nhà họ Trầm. “Anh hai thì là phế vật" "Bây giờ nhà họ Trầm vẫn như thường, nhưng mười năm sau? Hai mươi năm sau thì sao?"

Trầm Thiên Ân thở dài một hơi.

Bùi Nguyễn Minh cười tít mắt nói: “Tôi cảm thấy dì Trầm là một lựa chọn không tệ, để dì ấy kể thừa nhà họ Trầm, chưa chắc không the.

Trầm Thiên Ân thản nhiên nói: "Con bé thật sự không tệ, bao gồm cả Hạ Vân tôi cũng rất xem trọng" “Chỉ tiếc tôi coi trọng bọn họ, không có nghĩa là cấp cao của chúng tôi sẽ coi trọng bọn họ, cũng không có nghĩa tất cả đối tượng hợp tác với nhà họ Trầm đều coi trọng bọn họ. "Huống chi gia nghiệp này lớn như vậy, nếu không có người đàn ông chống đỡ, chỉ sợ sau này tôi trăm tuổi cũng đi không an lòng. “Cho nên Bùi Nguyên Minh, giống như những lời tôi mới nói với cậu ở bữa tiệc “Tôi rất xem trọng cậu, nếu cậu nguyện ý ở rể nhà họ Trầm chúng tôi. “Tôi có thể đảm bảo, mọi thứ chứng kiến trước mắt, trong vòng mười năm sẽ giao vào tay cậu." “Từ đó về sau, cậu sẽ là một trong những nhân vật lớn đứng đầu Đại Hạ, thậm chí là thế giới. "Một bước lên trời, ít phần đầu năm trăm năm, cơ hội như vậy, vô cùng đáng quý

Tươi cười trên mặt Bùi Nguyên Minh hơi cứng ngắc, sau đó lặc đầu nói: “Ông cụ Trầm, thực sự không dám giấu diếm, tôi đã có gia đình rồi

Ông cụ Trầm nói thắng: “Cậu nói Trịnh Tuyết Dương một chi của nhà họ Chân ở Đà Nẵng sao? Chuyện này tôi có thể tự mình ra mặt thay cầu giải quyết.

Cho dù Trầm Thiên Ân nói rất rõ ràng, chỉ cần cậu đồng ý chuyện gì cũng làm được. Nhưng mà lúc này Bùi Nguyễn Minh vẫn nheo mắt lại.

Lão hồ ly giống như Trầm Thiên Ân, rốt cuộc biết bao nhiêu chuyện của mình, biết bao nhiêu về thân phận của mình?

Một lời không hợp, vừa tặng cháu gái, vừa tặng tài sản gia nghiệp, đây là tiết tấu muốn giao nhà họ Trầm cho mình.

Bùi Nguyễn Minh cố gắng lộ ra biểu cảm kinh ngạc, sau đó vội vàng xua tay nói: "Ông cụ Trầm nâng đỡ tôi, nhưng mà tôi thực sự không thể đồng ý với ông. “Tình cảm giữa tôi và vợ rất tốt, hoàn toàn không có ý định ly hôn.” "Ngoài ra giữa tôi và Hạ Vân cho dù có tình cũng có những khuôn phép của lễ nghi đạo đức ràng buộc, không làm ra chuyện gì khác người, chuyện này ông cụ không cần lo lắng. “Còn bên nhà họ Trầm, cho dù là giao cho ông Trầm Tú Tùng, hay là giao cho di Trâm, tôi đều cảm thấy là lựa chọn không tế." “Nếu thực sự không được, tôi nghĩ dựa vào gia nghiệp lớn của nhà họ Trầm, muốn tìm một người thừa kế, hẳn là không khó?

Vẻ mặt Trầm Thiên Ân cân nhắc nhìn Bùi Nguyên Minh, một lát sau cười nói: “Được, quân tử sẽ không ép buộc, nếu cậu Bùi không đồng ý yêu cầu này của tôi, vậy thì có thể đồng ý yêu cầu khác đúng không"

Bùi Nguyễn Minh nói: "Chỉ cần năm trong phạm vi năng lực của tôi, tôi nhất định sẽ đồng ý. “Chuyện này tuyệt đối nằm trong phạm vi năng lực của cậu.

Trầm Thiên Ân cười, vỗ tay, rất nhanh quản gia ở phía xa đưa một văn kiện tới.

Trầm Thiên Ân cầm văn kiện trong tay, đưa cho Bùi Nguyên Minh, thản nhiên nói: “Đây là hợp đồng chuyển nhượng mười phần trăm cổ phần của tập đoàn nhà họ Trâm chúng tôi, chỉ cần cậu Bùi ký tên lên, bắt đầu từ hôm nay, cậu sẽ là một trong những cổ động lớn của tập đoàn nhà họ Trâm “Thử này hi vọng cậu nề mặt tôi, nhận lấy

Bùi Nguyễn Minh hơi sửng sốt, trong đôi mắt hiện lên ánh sáng khác thường. Nhà họ Trầm được xưng là nhà giàu nhất Giang Nam, nhà giàu có nhất trong mười gia tộc đứng đầu

Tuy tập đoàn của nhà họ Trầm chỉ là một phần trong tài sản của nhà họ Trầm mà thôi, nhưng tập đoàn của nhà họ Trầm ít nhất cũng có giá trị ba triệu năm trăm nghìn tỷ

Trâm Thiên Ân lấy mười phần trăm cổ phân ra, có nghĩa là tài sản ba trăm năm mươi nghìn tỷ Đây là xuất huyết lớn rồi!

- -----------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui