Chàng Rể Quyền Thế

“Cô Phương bớt giận”

Cuối cùng Hạ Mộc Diệp do dự một lát, vẫn chậm rãi mở miệng.

“Bây giờ đều không phải lúc, lần này không phải chúng ta không địch lại nổi Bùi Nguyên Minh, mà là đối phương có chuẩn bị mà đến, chúng ta không kịp trở tay”

“Chính trong tình huống như vậy, chúng ta mới thua thảm bại!”

“Tôi đã hỏi thăm rồi, sở dĩ bây giờ anh ta có thể dùng nhiều ân tình như vậy đều là có nguyên nhân!”

“Hình như tên này biết chút thủ đoạn của đạo sĩ giang hồ, lúc trước giúp Lâm Khang Dụ giải quyết vấn đề phong thủy, còn giúp ngục chủ Trương cứu cháu gái bảo bối của ông ta..



“Chính vì những thủ đoạn nhỏ đó, hôm nay anh ta mới có thể vận dụng những ân tình này!”

“Nhưng cô Phương cô cũng nên hiểu rõ, những thứ như ân tình, dùng một lần thì ít đi một lần!”

“Một tên ở rể không có căn cơ ở thủ đô, thực sự cho rằng dựa vào ân tình của mấy người, thì có thể đặt chân lên đỉnh đầu chúng ta rồi sao?”

“Mọi chuyện chỉ là vận may nhất thời của anh †a cho phép mà thôi!”

Hạ Mộc Diệp hít sâu một hơi: “Tên Bùi Nguyên Minh này, chẳng những đắc tội nhà họ Hạ ở Yến Kinh, còn đắc tội nhà họ Phương ở Yến Kinh nữa”. Được tại [ T RUMtruyen.C O M ]

“Bây giờ, anh ta còn đắc tội Kashima Shinto Ryu của Đảo Quốc tới chết!”

“Còn đắc tội cao tăng nước Thiên Trúc!”

“Cho dù nhìn từ mức độ nào, chỉ cần cho chúng ta thời gian nhất định, anh ta đều sẽ chết chắc!”

Nghe phân tích của Hạ Mộc Diệp, cuối cùng Phương Lan Ngọc cũng bình tĩnh trở lại.

Giống như lời Hạ Mộc Diệp nói, Bùi Nguyên Minh có thể làm được mọi chuyện như bây giờ, chỉ là dựa vào vận may và ân tình mà thôi.

Nhưng người không có năng lực chân chính, căn cơ không có, chuyện như vậy có thể làm được mấy lần? Một lần hay là hai lần? Nghĩ thông suốt chuyện này, Phương Lan Ngọc khôi phục khí chất của thiên kim danh viện.

Cô ta đi tới trước cửa sổ sát đất, nhìn vách núi đá ở trước mặt, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ rốt cuộc cậu ta dựa vào vận may hay ân tình, tóm lại Mộc Diệp cô phải biết rằng!”

“Bây giờ cậu ta vả mặt chúng ta như vậy, chuyện này sẽ không để yên!”

“Tôi muốn cậu ta phải chết!”

Hạ Mộc Diệp cười khẽ nói: “Cô Phương, cô yên tâm đi, tôi cũng muốn anh ta chết!”

“Vừa rồi tôi đã làm hai chuyện!”

“Thứ nhất, gửi tài liệu của Bùi Nguyên Minh cho Tenkade Shiro một trong sáu đại kiếm thánh của Đảo Quốc!”

“Thứ hai, tôi đưa đại sư Đoạt Mệnh về Thiên Trúc trước!”

Nghe những lời Hạ Mộc Diệp nói, đôi mắt Phương Lan Ngọc sáng lên, nói: “Tenkade Shiro? Tông chủ của Kashima Shinto Ryu? Một trong sáu đại kiếm thánh của Đảo Quốc sao?”

Nhà họ Phương rất thân thiết với người của Đảo Quốc, cho nên biết rốt cuộc Tenkade Shiro là nhân vật cấp bậc truyền thuyết như thế nào.

Nghe nói ông ta là người vô cùng đáng sợ ở Đảo Quốc, một người một đao có thể quét ngang toàn bộ quân địch.

Nếu không phải năm đó bế quan tìm kiếm cảnh giới tối cao của võ đạo, đã sớm vô địch thế giới.

Nói một cách đơn giản, Tenkade Shiro vô cùng đáng sợ, rất cường đại.

“Không sai, chính là ông ấy! Vẻ mặt Hạ Mộc Diệp lạnh nhạt.

“Hơn nữa tôi đã nói thẳng với ông ấy, đệ tử quan môn của ông ấy là Miyamoto Sakura đã chết trong tay Bùi Nguyên Minh”

“Tất cả những bố trí của Kashima Shinto Ryu ở Đại Hạ, cũng là bị Bùi Nguyên Minh nhổ sạch”

“Tôi tin tưởng, với tính tình của ông ấy, tất nhiên là sẽ tới giải quyết Bùi Nguyên Minh trước tiên”

“Được, được lắm!”

Vẻ mặt Phương Lan Ngọc vui mừng: “Thiên Trúc là sao đây?”

Hạ Mộc Diệp lạnh lùng nói: “Đại sư Đoạt Mệnh là môn hạ của Ma Tăng một trong ba đại thánh tăng đến từ Thiên Trúc, là một trong những đệ tử ông ta hài lòng nhất”

“Nếu vị Ma Tăng kia biết đệ tử của mình tới Đại Hạ du lịch, bị một người Đại Hạ phế đi, cô cảm thấy ông ta sẽ làm như thế nào?”

Phương Lan Ngọc hơi sửng sốt, một lát sau vỗ tay cười to: “Một kiếm thánh của Đảo Quốc, một Ma Tăng của Thiên Trúc, hai tầng bảo hiểm, Bùi Nguyên Minh không chết cũng phải chết!”

“Hay! Hay lắm!”

“Ngoài ra tôi sẽ tự mình gọi điện cho cậu Phương, kế hoạch kế tiếp của cậu ấy cũng có thể sử dụng rồi!”

- -----------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui