Chàng Rể Quyền Thế


“Tôi không muốn tiền của các người, tôi chỉ muốn các người thả mẹ tôi ra, tôi có thể từ bỏ năm mươi phần trăm số cổ phần kia.” Trịnh Tuyết Dương gắn từng chữ một.
“Chỉ cần thấy được mẹ tôi an toàn trở về, tôi đương nhiên sẽ.
"

Ram.

Vừa rồi Hoắc Thu Lan còn bày ra dáng vẻ ôn tồn lễ độ, đột nhiên bà ta hơi vung tay lên, chén trà bị ném xuống mặt đất.
“Láo xược.
“Gia chủ Trịnh, cô đây là muốn nói, nhà họ Hòa chúng tôi vì muốn nắm cổ phần trong tay cô, cho nên đã bắt cóc mẹ cô ư?” “Gia nghiệp của nhà họ Hòa chúng tôi lớn như thế, muốn cái gì mà không thể đập tiền kiếm về chứ?” “Chúng tôi cần phải làm loại chuyện này ư?” Hoắc Thu

Lan khinh thường nói.
“Cô tùy tiện qua bên ngoài hỏi thăm xem, nói nhà họ Hòa chúng tôi bắt cóc mẹ cô, để xem có ai tin không?” “Nực cười, nhà họ Hòa chúng tôi là gia tộc như thế nào? Là vua của Las Vegas này, sao chúng tôi có thể làm ra loại chuyện đó được chứ?" "Hai người trong nước này cũng quá khôi hài nhỉ? Rõ ràng muốn ỷ vào nhà họ Hòa chúng ta, muốn dựa vào cổ phần của khu giải trí The Wynn kia để ăn cơm, thế mà còn làm ra vẻ hiện ngang lẫm liệt lắm.
“Vấn đề là nhà chúng ta đã không muốn hợp tác với bọn họ nữa, bọn họ còn mặt dày dây dưa với chúng ta, đây thật đúng là không biết xấu hổ” “Những người trong nước này thật đúng là lòng tham không đáy, bà tư đã đồng ý cho bọn họ ba nghìn năm trăm tỷ, bọn họ cảm thấy ít thì cứ nói thẳng đi, còn nói cái gì mà mẹ bị bắt cóc” “Muốn dùng công phu sư tử ngoạm thì cứ việc nói ra, chỉ tiếc bà tư cơ bản sẽ không bị mình xoay như chong chóng.
“Bọn họ cứ cho rằng bà tư sẽ dễ nói chuyện như cậu tư vậy, có thể tùy ý bọn họ nói gió là gió, nói mưa là mưa u?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Lúc này đây, đám người nhà họ Hòa đang đứng xung quanh bắt đầu bàn tán ầm ĩ, mỗi người đều mang theo vẻ châm chọc.

Ở trong mắt bọn họ, Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương, hai người này chính là những kẻ tiểu nhân lòng tham không đáy, vì muốn lấy được tiền mà lời gì cũng nói ra được.

Hơn nữa trên thực tế bọn họ cũng đều biết cổ phần trong tay Trịnh Tuyết Dương đại biểu cho điều gì.

Khu giải trí The Wynn kia bởi vì liên quan đến vấn đề địa lý, những năm này ở trong Las Vegas chính là thuộc top năm nơi kinh doanh tốt nhất.

Hàng năm khu giải trí này đều mang lại lợi nhuận từ trăm tỷ usd trở lên, cho dù trừ đi các chi phí cũng có mấy trăm triệu usd lãi ròng.

Hiện tại chỉ cần thu hồi cổ phần lại, ngày sau lợi nhuận chính là con số trên trời.

Cho nên lúc này đây, đúng sai đã không còn quan trọng nữa, quan trọng nhất chính là đầy đủ lợi ích và chỗ tốt.
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Hơn nữa đối phương là hai người trong nước không có căn cơ gì ở Las Vegas, một gia chủ của nhánh chín nhà họ Chân ở thủ đô, ở trong mắt nhà họ Hòa căn bản không chút ý nghĩa gì.

Lúc này Hòa Ngọc Lân nhìn như ôn tồn lễ độ đi lên một bước, mỉm cười nói.
“Gia chủ Trịnh, việc đã đến nước này, cô còn gì để nói sao?" “Theo như tôi thấy thì cô ký tên lên đi, lấy đi ba nghìn năm trăm tỷ, chẳng phải tất cả đều vui?” “Đương nhiên cô cũng có thể không ký tên, có thể tiếp tục mạnh miệng muốn chúng tôi đáp ứng yêu cầu của cô.
“Thế nhưng tôi nói cho cô biết một câu, cảnh sát sẽ nhanh chóng đến đây thôi, anh Bùi đây, vừa rồi chẳng những anh ta đánh tôi mà còn đánh cảnh sát.
“Dựa theo luật pháp của Las Vegas chúng tôi thì chỉ sợ kết cục của anh ta sẽ không tốt lắm đâu.”

Nói đến đây, Hòa Ngọc Lân đến bên tại Trịnh Tuyết

Dương, nhỏ giọng nói.
“Đương nhiên nếu như cô không ký tên thì tôi cũng có thể cam đoan, Thanh Linh – Mẹ của cô, bà ta sẽ không nhìn thấy ánh nắng mặt trời ngày mai nữa đâu.

Giọng nói lạnh thấu xương truyền đến trong tai Trịnh Tuyết Dương, khiến cho cả người cô chấn động.

Cô không ngờ đến một người nho nhã như Hòa Ngọc Lân lại vô liêm sỉ như thế.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui