Chàng Rể Quyền Thế


Xung quanh đều yên tĩnh giống như chết, gần như tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Tất cả mọi người đều cảm thấy tinh thần hoảng hốt, không thể tin được cảnh tượng mình nhìn thấy này.

Tất cả những gì xảy ra trước mắt đều không chân thật đến cỡ nào.

Ai cũng không nghĩ ra, Sư Vương lúc ra sân vô cùng bá đạo, có khí thế của đại cao thủ, thế mà lại bị một bàn tay của Bùi Nguyên Minh tát chết rồi.

Đó cũng không phải là người bình thường, mà là đại cao thủ của Hồng Hưng đó! Đây chính là người có thể tung hoành ở Cảng Thành và Las Vegas đó! Thế nhưng, đại cao thủ như thế này lại bị chết như vậy.
Hơn nữa còn chết nhục nhã đến thế!

Một bàn tay của Bùi Nguyên Minh, không chỉ đánh chết Sư Vương, mà còn giẫm đạp mặt mũi của Hồng Hưng dưới chân.

Lúc này tinh nhuệ Hồng Hưng cầm súng trong tay không hề có cảm giác xúc động, cũng không thể sống chết báo thù.

Bọn họ chỉ cảm thấy, khẩu súng mà mình nắm chặt không lạnh lẽo bằng tay mình.
Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Bọn họ chỉ cảm thấy hơi lạnh hiện lên trên cả người, khiến cho toàn thân mình cứng ngắc, ngay cả mí mắt cũng không dám nháy.

“Giết! Giết anh ta cho tôi!” “Nổ súng bắn chết, báo thù cho Sư Vương!”

Sau một hồi lâu, Trần Hồng Điệp mới phản ứng lại, cô ta đã đã mất đi lý trí, lớn tiếng hò hét.

Cô ta hết sức rõ ràng, cảnh tượng đêm nay đã hủy cuộc đời của cô ta.

Furuta Ryuichi chết rồi, Sư Vương cũng đã chết, mà Takei Naoto đã được xác định là lành ít dữ nhiều.

Những việc này, từng chuyện từng chuyện một, cô ta đều phải bỏ ra cái giá to lớn.
Bùi Nguyên Minh không chết, cô ta sẽ chết.

Chỉ tiếc, lần này cả đám tinh nhuệ Hồng Hưng kia đều đang run rẩy cả người, căn bản không dám nhắm họng súng vào người Bùi Nguyên Minh.
Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Một cái tát vừa rồi của Bùi Nguyên Minh, đã vượt quá sức tưởng tượng của đám tinh nhuệ Hồng Hưng.

| Thậm chí ngay cả những tinh nhuệ Long Điện Cảng Thành và Las Vegas cũng đều có vẻ mặt đầy rung động.

Bọn họ tuyệt đối không nghĩ ra, thế mà bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh lại đáng sợ như vậy.

| Vào lúc này, bọn họ xem như đã hiểu ra, vì sao mà Bùi Nguyên Minh có thể quản | lý được Long Điện Cảng Thành và Las Vegas, làm cho bà Bùi của Long Điện không thể không thua mất Long Điện Cảng Thành và Las Vegas.

Một cái tát này, đã nói rõ nhiều lắm.

Nhìn đám tinh nhuệ Hồng Hưng đang run rẩy, Trần Hồng Điệp tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

| Vẻ mặt cô ta điên cuồng cướp lấy một cái súng chuôi ngắn, nhắm thẳng vào vị trí của Bùi Nguyên Minh mà bóp cò súng.

“Tôi muốn giết anh! Tôi nhất định phải giết anh!” “Đoàng đoàng đoàng!” Lời nói thê lương, tiếng súng chấn động trời đất.

Nhưng toàn bộ những viên đạn đều rơi xuống mặt đất dưới chân Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh không hề bị ảnh hưởng gì.

Giờ phút này, anh chỉ là lạnh nhạt đi ra, tay phải nâng cằm nhọn của Trần Hồng Điệp lên, lộ ra vẻ mỉm cười: “Cô xem, cho dù trong tay cô có súng, cô cũng không dám nổ súng với tôi thật”.

“Bởi vì cô sợ, trong lòng cô rất rõ ràng” “Không nổ súng với tôi, cô còn có thể sống” “Mà nếu nổ súng, chắc chắn cô sẽ phải chết” "Nếu cô đã sợ tôi như vậy, gọn gàng dứt khoát thừa nhận không được sao?” “Ở chỗ này giả vờ cái gì chứ?” Nụ cười của Bùi Nguyên Minh rất dịu dàng, lời lẽ ung dung.

Nhưng mỗi một câu anh nói, lại làm cho trên dưới cả người Trần Hồng Điện lạnh lẽo hơn mấy phần.

Bởi vì, mặc dù lúc này Bùi Nguyên Minh không giết người, nhưng lại đang giết tim.
“Chát!”

Bùi Nguyên Minh trực tiếp trở tay tát một cái, làm Trần Hồng Điệp ngã xuống mặt đất, sau đó anh thản nhiên nói: “Trở về nói cho trợ lý Hồng Hưng mấy người biết, nếu còn dám trêu chọc tôi, ông ta chết, Hồng Hưng mấy người cũng sẽ bị diệt”

Dứt lời, ánh mắt của Bùi Nguyễn Minh rơi xuống trên người Bùi Cửu Thiên vẫn đang đứng xem trò vui, bỗng nhiên nhoẻn miệng cười nói: “Người này, nhất định là thiểu chủ Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Cửu Thiên nhỉ?”

Nghe nói thiếu chủ Bùi là người đứng đầu trong thế hệ tuổi trẻ Cảng Thành và | Las Vegas, chẳng những có bản lĩnh cao siêu, mà còn đại diện cho công bằng và chính nghĩa của thế hệ trẻ Cảng Thành và Las Vegas”

“Như vậy, anh xem kịch lâu thế rồi, không tính toán báo cảnh sát sao?”

- -----------------

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui