Chàng Rể Quyền Thế

“Ông không cần hiểu đâu.” Vẻ mặt Nạp Nhã Lan lạnh lùng, cô nói một cách thờ ơ, “Tôi đến đầy là vì muốn thay mặt nhà họ Nạp đến bàn chuyện hợp tác giữa hai nhà.”

Ông cụ Trịnh sỡ sờ mất một lúc, ông ta không ngờ tới Nạp Nhã Lan sẽ nói ra những lời như vậy.

Trong lòng Nạp Hoàng Chi, tên phế vật Bùi Nguyên Minh lại có vị trí quan trọng đến vậy, lẽ nào lần này nhà họ Trịnh phải nhờ vào thằng con rể này để ngoi lên?

Giờ phút này, ngay cả ông cụ Trịnh cũng khó thể tưởng tượng nổi.

Nạp Nhã Lan tiếp tục nói với giọng điệu lạnh lùng: “Hôm nay tôi rất bận, chúng ta nói ngắn gọn thôi nhé.”

“Trước kia, nhà họ Nạp chúng tôi bởi vì một sự cố ngoài ý muốn nên đã nợ Bùi Nguyên Minh một ân huệ.”

“Hôm nay anh ấy đến tận của yêu cầu chúng tôi báo đáp ân huệ ấy, bảo chúng tôi giúp đỡ nhà họ Trịnh”

“Ông nội tôi không đồng ý, nhưng ông ấy bảo sẽ lựa chọn một hạng mục để hợp tác với nhà họ Trịnh, còn về phần lần hợp tác này sẽ có hiệu quả như thế nào, có thể đưa vị thế nhà họ Trịnh lên cao hay không, thì còn phải xem xét bản thân mấy người rồi.”

Vẻ mặt của ông cụ Trịnh hiện lên biểu cảm thì ra là như vậy, ông ta còn cho rằng, Bùi Nguyên Minh làm sao đột nhiên may mắn đến vậy, còn có thể cá muối lật mình, được nhà họ Nạp xem trọng.

Hóa ra là nhà họ Nạp vì một chuyện ngoài ý muốn nên nợ anh ta một ân huệ. Nhưng mà ân huệ của tên phế vật này lại giúp nhà họ Trịnh có cơ hội vươn lên, cũng coi như là dùng hết công dụng của nó!

Nghĩ đến đây, mặt ông cụ Trịnh hiện lên sự vẻ tự phụ, nói: “Cô Nạp, nếu cô đã đến nhà họ Trịnh chúng tôi, hơn nữa còn đề xuất hạng mục hợp tác, chắc hẳn là cô cũng hiểu rõ thực lực nhà họ Trịnh chúng tôi!”

“Ở cái đất Hải Dương này, mặc dù nhà họ Trịnh chúng tôi không được tính là danh gia vọng tộc hay gia tộc lớn gì, nhưng ngay cả Công ty đầu tư Bùi

Thị cũng đầu tư vào nhà họ Trịnh chúng tôi, cũng đủ để nói rõ nhà họ Trịnh cũng tôi có tiềm năng.”

“Hợp tác với nhà họ Trịnh chúng tôi, nhà họ Nạp chắc chắn sẽ không thất vọng.”

Vẻ mặt của ông cụ Trịnh rất tự phụ, dù sao thì, cho đến hôm nay, khắp cả thành phố Hải Dương này chỉ có nhà họ Trịnh được Công ty đầu tư Bùi Thị đầu tư.

Mặc dù trước đó trong buổi giám định đồ cổ Trịnh Chí Dụng bị mất mặt, nhưng thật ra cũng đã giúp nhà họ Trịnh nâng cao danh tiếng, xét theo một góc độ nào đó thì, đây cũng được coi là chuyện tốt.

Bây giờ, mặc kệ là do nguyên nhân gì, nếu nhà họ Nạp muốn hợp tác với nhà họ Trịnh, vậy thì vị thế nhà họ Trịnh chắc chắn cũng sẽ lên cao như diều gặp gió.

Chuyện trở thành gia tộc hạng nhất ở thành phố Hải Dương chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

“Đây là hợp đồng của nhà họ Nạp chúng tôi, trong đó có mấy chục hạng mục ở thành phố Hải Dương, các ông tùy tiện chọn một trong số đó, nếu như không có vấn đề gì, sau khi kí xong, thì gửi tài liệu này cho người phụ trách nhà họ Nạp của chúng tôi ở thành phố Hải Dương là được, trong này có thông tin liên lạc với anh ta.” Nạp Nhã Lan nói vô cùng ngắn gọn dứt khoát.

“Cô cả, cô… cô không phải là đang đùa với chúng tôi đấy chứ?” ông cụ Trịnh lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.

Không ngờ tới rằng ngay cả hợp đồng nhà họ Nạp cũng đã chuẩn bị sẵn rồi.

Xem ra, Nạp Hoàng Chi của nhà họ Nạp luôn tỏ vẻ trịnh thượng bề trên, nhưng trên thực tế cũng rất mong chờ lần hợp tác này với nhà họ Trịnh.

Lúc này, ông cụ Trịnh có chút miệng khô lưỡi khô, mọi thứ diễn ra cũng quá là thuận lợi rồi đi.

Xem ra cái nợ ân tình của tên phế vật kia không phải là nhỏ, nếu không, làm sao có thể khiến nhà họ Nạp chủ động đến mức này.

“Xem ra tên phế vật Bùi Nguyên Minh này, vẫn còn có chút giá trị để lợi dụng, hoặc là có thể lợi dụng anh ta để bòn rút thêm lợi ích từ nhà họ Nạp.” Ông cụ Trịnh âm thầm nói: “Nhưng mà thằng nhóc Bùi Nguyên Minh này nhất định là muốn Trịnh Tuyết Dương đứng ra đại diện nhà họ Trịnh để hợp tác với nhà họ Nạp, nhưng chuyện này, tuyệt đối không thể chiều theo ý muốn của nó!”

Nháy mắt, ông cụ Trịnh đã nghĩ ra rất nhiều ý tưởng.

Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến tốc độ ông ta xem hợp đồng, sau một lúc thì ông ta cũng chọn ra được một hạng mục tốt nhất, sau khi kiểm tra kĩ, ông ta kí tên lên trên.

“Cô Nạp, hợp đồng của nhà họ Nạp các cô, nhà họ Trịnh chúng tôi không dám làm chậm trễ, ký tên ngay trước mặt cô là thể hiện thành ý của nhà họ Trịnh chúng tôi.” ông cụ Trịnh hiển nhiên rất chờ mong điều đó, nhưng vẻ mặt lúc này lại rất rut rè.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui