Chàng Rể Quyền Thế

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh lúc này còn nói chuyện chậm rãi thư thả, nhà họ Trịnh không ai không tức giận.

“Kẻ ở rể, anh cảm thấy ai sẽ tin tưởng anh? Mặt mũi anh đâu có lớn như vậy?”

“Ngay cả Trịnh Tuyết Dương cũng thất vọng về anh, huống chi là người khác?” “Anh cho rằng Trịnh Tuyết Dương đối với anh lạc quan sao? Không! Chỉ là cô ấy thông cảm cho anh mà thôi!”

Ông cụ Trịnh nghe những lời này, vẻ mặt lạnh hơn.

Sau đó ông nhìn lướt qua Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương, một lúc sau, cuối cùng ông cũng tuyên bố: “Vốn dĩ là tôi còn đang do dự! Nhưng cậu ở rể, đến bước này vẫn còn kiêu ngạo tự cho mình đúng!”

“Cậu thật sự cho rằng cậu là ai trong nhà họ Trịnh chúng tôi?”

“Tôi quyết định sẽ trục xuất Trịnh Tuyết Dương ra khỏi nhà họ Trịnh! Từ đây về sau không có quan hệ gì đến nhà họ Trịnh nữa!”

“Vị trí chủ tịch của công ty Bạch Vân tạm thời bị lấy lại. Sau khi tôi xin chỉ thị của tập đoàn Thiện Nhân, sẽ hoàn toàn cách chức!”

“Tôi sẽ đích thân giải thích điều này với nhà họ Bối cũng để giới truyền thông công bố!” “Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương, từ nay các người không liên quan gì đến nhà họ Trịnh!”

“Họa các người tự gây ra thì các người tự mình giải quyết đi!”

Bùi Nguyên Minh yên lặng nghe quyết định này, một lát sau mới gật đầu.

Trịnh Tuấn và Thanh Linh đều thất vọng nhìn Bùi Nguyên Minh, tức giận hét lên: “Cậu là đồ rác rưởi! Từ đầu đến cuối đều là đồ rác rưởi!”

“Cậu còn không bảo vệ được vợ mình!”

“Vợ của cậu cũng đã bị đuổi ra khỏi gia tộc, cậu còn thờ ơ, cậu rốt cuộc còn là đàn ông không!” Bùi Nguyên Minh nắm tay Trịnh Tuyết Dương rời đi, trước khi đi còn cười nhẹ nói: “Các người sẽ hối hận về quyết định ngày hôm nay!”

“Hừ! Muốn chúng ta hối hận! Không thể có chuyện đó! Anh cho rằng anh là ai!”

Trịnh Chí Dụng chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh mắng: “Anh chính là kẻ xui xẻo, đồ sao chổi, bây giờ cũng không còn là rể nhà này nữa rồi!”

“Đem dẹp cái bộ mặt giả tạo đó đi!”

“Tôi nói cho anh biết, sau này đừng để cho tôi gặp lại, chỉ cần nhìn thấy một lần tôi sẽ đánh anh một lần!”

Mọi người bắt đầu chế nhạo.

Chẳng bao lâu, giới truyền thông của Dương Thành bắt đầu loan tin Trịnh Tuyết Dương đã bị trục xuất khỏi nhà họ Trịnh.

Nhà họ Trịnh được mệnh danh là nhà giàu mới nổi Dương Thành, Trịnh Tuyết Dương lại là chủ tịch của công ty Bạch Vân.

Sau khi tin tức được tung ra, vòng tròn quan hệ đã bị chấn động.

Rốt cuộc, nhà họ Trịnh mấy ngày nay cũng làm người khác chú ý.

Sau đó, ông cụ Trịnh cùng với Trịnh Chí Dụng đến nhà họ Bối để giải thích tình hình nhưng họ không đủ tư cách để gặp Bối Thiếu Long, chỉ có thể gặp Bối Hoàng Triết.

Bối Hoàng Triết nhìn rất kỳ dị, vốn dĩ họ muốn động tay với nhà họ Trịnh, nhưng không ngờ nhà họ Trịnh lại trực tiếp trục xuất Trịnh Tuyết Dương và Bùi Nguyên Minh, điều này rất thú vị.

“Nhà họ Trịnh, chẳng lẽ là quân bài của Thế Tử Nguyên Minh. Bây giờ người đại diện Bùi Nguyên Minh và người phụ nữ ngầm của anh ta đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Trịnh, vậy quân bài này còn hữu dụng không?” Bối Hoàng Triết tự giễu trong lòng, thậm chí không nghĩ tới lần này mình điều động lại mang đến hiệu quả tốt như vậy.

“Chà, còn có Ngô Kim Hổ và Lão Cửu Đạo Môn của thế giới ngầm, phải không? Bối cảnh Hoàng Triết lầm bẩm một mình: “Thật đáng tiếc, nhà họ Bối tôi đã Dương Thành nhiều năm rồi, làm sao có thể không có ai trong thế giới ngầm được?”

“Nếu cần, giết một Ngô Kim Hổ hay để Lão Cửu Đạo Môn ngã xuống. Chỉ cần một lời nói từ Thế Tử Thiếu Long của gia tộc tôi mà thôi…

“Sau khi giết người đại diện của Thế Tử Nguyên Minh và người phụ nữ ngầm của anh ta, Thế Tử Nguyên Minh sẽ lộ diện, đúng không?”

“Theo kế hoạch của Thế Tử Thiếu Long, đến lúc đó Thế Tử Nguyên Minh và Bùi Văn Kiên sẽ tranh chấp với nhau, nhà họ Bùi chúng tôi chỉ cần ngồi trên núi xem hổ đấu!”

“Có vẻ như nhà họ Bối của chúng tôi sắp đặt chân lên đến đỉnh cao nhất ở Đà Nẵng!”

Mọi người trong nhà họ Bối đang cười, là tâm nguyện được ấp ủ từ lâu trong nhiều năm!

Không ngờ, ước nguyện ấp ủ bấy lâu nay sẽ sớm được thực hiện!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui