Chàng Rể Quyền Thế

Lý Tuyết Vân vừa nghĩ đến đây lại khó tránh khỏi có mấy phần thất vọng.

Nói như vậy, lúc trước khi anh còn ở trường cấp ba Dương Thành, biểu hiện ung dung lạnh lùng không phải vì anh thật sự có năng lực mạnh.

Chỉ đơn giản là bởi vì anh hoàn toàn không biết nhà họ Tô rất mạnh.

Hơn nữa anh may mắn có nhà vợ nên có thể hô mưa gọi gió với đám người đứng đầu Dương Thành.

Mặc dù trong chuyện này cũng không có chỗ không hợp lý. Nhưng hai chữ ở rể lại làm cho cái nhìn của Lý Tuyết Vân với Bùi Nguyên Minh thay đổi.

Thậm chí lúc này trong ánh mắt của cô ta còn có chút chán ghét mơ hồ.

Một tên đi ở rể mà lúc mình mời anh ta ăn cơm, anh ta lại không nói rõ ràng anh ta đã kết hôn, vậy rốt cuộc anh ta có ý định dơ bẩn gì chứ? Thật ra thì cũng không trách Lý Tuyết Vân, bởi vì vẻ ngoài của cô ta quá đẹp cộng thêm đôi mắt hoa đào khiến rất nhiều đàn ông đến gần cô đều có ý định dơ bẩn. Cho nên cô ta luôn luôn tràn đầy cảnh giác và chán ghét những người đàn ông chủ động đến gần mình.

Mà lúc này, Bùi Nguyên Minh ở trong mắt cô ta đã biến thành người như vậy.

Tô Đức Thắng thấy vẻ mặt Lý Tuyết Vân như vậy là biết lời anh ta nói đã có hiệu quả. Giờ phút này, anh ta cười cười rồi lạnh lùng nói: "Tên ở rể, giờ tôi đổi ý rồi, ba chục triệu này cậu cũng không lấy đi được!" "Tôi muốn bây giờ cậu quỳ xuống bỏ từ đây ra ngoài!" "Nếu không tôi sẽ tự tay đánh gãy chân cậu!"

Lần này Lý Tuyết Vân nghe nói như thế thì vẻ mặt lại không có thay đổi gì quá nhiều.

Cô ta lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh, cô ta muốn biết người đi ở rể này tính ứng đối thế nào.

Trong nháy mắt, không ít tiếng ồn ào chung quanh truyền đến. "Thân phận Thế Tử rất tôn quý, bằng không hãy để chúng tôi ra tay giúp anh đi!" "Không phải chỉ chặt đứt chân của anh ta thôi sao? Tôi có kinh nghiệm!" "Để tôi! Để tôi! Với mấy cái thứ cặn bã bám váy đàn bà này chỉ một tay là tôi có thể làm được!" Trong đám người xem náo nhiệt bốn phía có rất nhiều người mở miệng muốn giúp đỡ.

Bởi vì đối với bọn họ mà nói thì đây là cơ hội lấy lòng Tô Đức Thắng.

Cho dù là có thể làm tôi tớ, tay chân hay con chó cho Tô Đức Thắng thì chắc chắn cuộc đời bọn họ sẽ thay đổi long trời lở đất. Tô Đức Thắng chính là Thế tử nhà họ Tô, một gia tộc thượng lưu đứng đầu.

Cho dù chỉ là một thứ lọt ra khỏi kẽ ngón tay của anh ta cũng có thể khiến người khác ăn đến miệng chảy đầy mỡ. "Họ Bùi kia, xem ra quan điểm của mọi người đều rất đúng, bọn họ đều xem thường mấy tên mặt trắng bám váy đàn bà!" Tô Đức Thắng giễu cợt. Bây giờ anh ta không muốn giết chết Bùi Nguyên Minh quá nhanh.

Bởi vì Lý Tuyết Vân đang ở đây.

Đây là thời cơ tốt để Tô Đức Thắng thể hiện thực lực của chính mình, nói không chừng sau lần này, người đẹp có đôi mắt hoa đào yêu nghiệt này sẽ phải nhào vào lòng mình.

Bùi Nguyên Minh thở dài, giờ phút này anh cũng không biết nói cái gì cho phải.

Người nhà họ Tô đều ngốc như vậy sao?

Anh vốn cho là nếu Tô Đức Thắng đã được xưng là Thể Tử Thằng thì hắn cũng là nhân vật cấp bậc như Bối Thiếu Long! Bây giờ nhìn lại Tôn Đức Thắng không chỉ kém Bối Thiếu Long một chút.

So với đám Bùi Văn Kiên thì càng một chút cũng không bằng. Bùi Nguyên Minh thở dài rồi mới thản nhiên nói: "Thế Tử Thắng, anh tính để cho nhiều người như vậy ra tay với tôi sao?" "Tôi thì không có ý kiến gì nhưng anh chắc chắn anh có thể gánh nổi hậu quả chuyện này sao?"

Tô Đức Thắng cười, cái gì gọi là mạnh miệng? Đây chính là mạnh miệng!

Cái tên bám váy đàn bà này, đã đến nước này rồi mà còn làm bộ làm tịch, lại còn mạnh miệng, thật sự làm người ta buồn nôn quá mà.

Lúc này, Tô Đức Thắng nở nụ cười nói: "Nếu như cậu sợ thì có thể nói thẳng, tôi sẽ cho cậu cơ hội."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui