Chàng Rể Quyền Thế



"Bốp!" Trịnh Tuyết Dương theo bản năng liền vung một bàn tay lên, khẽ quát: "Đồ lưu manh! Biến thái!" Tiếng bạt tai này vang lên, bầu không khí xung quanh như đông cứng lại.

"Mày dám đánh tao ư?" Chân Hàn Tước che lấy mặt mình với vẻ không thể tưởng tượng nổi, như thể gặp phải chuyện gì khó có thế tin được.

"Ba tôi còn chưa đánh tôi, cô lại dám đánh tôi!" "Cô lại dám đánh tôi!" Câu này vừa dứt, Chân Hàn Tước đá một cước vào bụng của Trịnh Tuyết Dương, cú đá làm cho cô bay thẳng ra, đập vào vách tường.

Sau đó Chân Hàn Tước tiến lên, giáng một cái tát xuống, trực tiếp tát cho nửa bên mặt của Trịnh Tuyết Dương sưng đỏ, khóe miệng chảy ra tơ máu.

Có điều Trịnh Tuyết Dương cũng không hê khuất phục, lúc này cô ngẩng đầu lên, quật cường nhìn chằm chằm vào Chân Hàn Tước.

"Cô còn nhìn à! Có tin ông chọc mù mắt mày hay không!" Chân Hàn Tước cười lạnh liên muốn xuống tay.

Ngay lúc này, Trịnh Chí Dụng vội vàng cản lại mà nói: “Cậu chủ, tỉnh táo một chút nào, đánh hư cô ta rồi thì đêm nay cậu chơi cái gì?" "Đợi đến khi anh chơi chán rồi, muốn đánh như thế nào thì đánh thôi, không cần vội vàng vào lúc này!" Nghe được lời này của Trịnh Chí Dụng, Chân Hàn Tước mới hơi tỉnh táo lại.

Có điều anh ta vẫn đạp Trịnh Tuyết Dương ngã ra đất lần nữa, sau đó ngồi vào ghế, lạnh lùng nói: "Đem cô ta xuống kiểm tra một chút, không phải xử nữ thì cứ chơi chết, đỡ phải làm bẩn ông đây!" "Vâng vâng vâng!" Trịnh Chí Dụng luôn mồm vâng dạ, sau đó đi đến bên người Trịnh Tuyết Dương, cười lạnh mà nói: "Trịnh Tuyết Dương à, cô cũng nghe được lời của cậu chủ Chân Hàn Tước rồi đó.

Hy vọng trong những ngày này chồng của cô vẫn vô dụng như thế, không hề động vào cô.

Nếu không thì ngay cả cơ hội được phục vụ cậu chủ Chân Hàn Tước, cô cũng không có đâu!" Trịnh Chí Dụng ra vẻ đương nhiên, giống như có thể phục vụ cho Chân Hàn Tước là chuyện gì đó đáng để khoe khoang.

Vẻ mặt của Trịnh Tuyết Dương lạnh lùng, lúc này cắn răng nói: "Trịnh Chí Dụng, anh sẽ gặp báo ứng thôi!" "Báo ứng sao?”

Trịnh Chí Dụng bật cười, anh ta ghé vào bên tai của Trịnh Tuyết Dương cười khẽ rồi nói.

"Thứ nhất, nếu như cô là xử nữ thì Chân Hàn Tước chơi đến vui vẻ.

Lợi ích mà tôi có được nhiều vô kể, thậm chí có thể chính thức gia nhập vào nhà họ Chân ở Tứ Hải" "Thứ hai, nếu như cô không phải, vậy thì Chân Hàn Tước đem cô ra để trút giận, tâm trạng của cậu ta tốt, tôi cũng có chỗ tốt!"

"chang-re-quyen-the-995-0"

"chang-re-quyen-the-995-1"

"chang-re-quyen-the-995-2"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui