Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần


“Ký con mẹ mày!” Hàn Nam mắng chửi.
Chu Quý lùi về sau hai hai bước, trên mặt in dấu tay đỏ tươi, ánh mắt không thể tin nhìn Hàn Nam.
“Chú… chú Naml”
“Lần này tao bị mày lừa thảm thương rồi, đồ ngu!” Hàn Nam liên tục mắng, sau đó quát với người phục vụ đứng ở cạnh: “Nhanh, mau đuổi theo anh Lâm vừa mới đi ra mời về đây.

Nhanh!”
“Vâng, chú Nam.” Người đó nhanh chóng chạy ra.
Hàn Nam cũng chạy ra ngoài.
Nhưng khi tới cửa, ông ta nghĩ ra chuyện gì đó, quay sang trừng mắt với Chu Quý.
“Tên mập đáng chết, mày nghe đây.

Nếu hôm nay tao hợp tác thất bại với tập đoàn Dương Hoa, thì nhất định sẽ lột da mày.” Nói xong ông ta đóng sập cửa chạy đi.
Chu Quý ôm mặt, ngơ ngẩn đứng tại chỗ, không dám tin vào sự thật.
“Chuyện này… chú Nam bị sao vậy?”
“Tự dưng lại nổi giận như vậy?”
“Chúng ta đâu có chọc ông ta, ông ta bị điên hay sao.”
Mọi người đều sốc, trên mặt lộ vẻ khó hiểu.
“Mẹ nó thằng già, nếu không phải vì công việc làm ăn thì tao còn không thèm nhìn mặt ông ta.

Đúng là rượu mời không thích uống, thích uống rượu phạt!”
Chu Quý bây giờ mới hồi phục tỉnh thần, lúc này chửi ầm lên, cực kỳ tức giận.

Ngay trước mặt bạn bè mà bị ăn cái tát, chuyện này quá mức nhục nhã.
“Anh Quý, bây giờ phải làm sao?” Thanh Yến lại gần, cẩn thận hỏi.
“Làm sao? Nghĩ tao là trái hông mềm hả? Bây giờ tao sẽ gọi về cho nhà.

Chu Quý tao mặc dù không ra gì, nhưng tao vẫn mang họ Chu.

Ông ta đã không nể chúng ta, tại sao †ao phải nể nang ổng.

Nếu ông ta muốn trở mặt thì tao sẵn lòng chiều.” Chu Quý vừa chửi vừa lấy điện thoại ra gọi vê nhà.
Chờ Chu Quý kể chuyện lại dặm mắm thêm muối kể lại câu chuyện, người nhà họ Chu cũng vô cùng bực tức, liền gọi điện cho Hàn Nam.
Suốt đọc đường, Hàn Nam ngôi trên xe tìm hiểu về Lâm Dương vẫn còn chưa thể an tâm được thì chiếc điện thoại đặt bên cạnh lại đột ngột rung lên liên hồi.
“Chú Nam, là điện thoại của nhà họ Chu.”
Trợ lý nhỏ giọng nói.
“Người của nhà họ Chu hả? Hừ, ông đây còn đang tính gọi điện thoại cho bọn họ đây!”
Chú Nam vươn tay giật lấy điện thoại, thẳng tay tiếp nghe.
“Chu Vấn Nam! Ông gọi điện đến để hỏi tội tôi đấy hả?”
Chú Nam lạnh lùng lên tiếng.
“Chú Nam, con trẻ nó không hiểu chuyện, làm gì mà phải giận đến mức vậy hả chú? Nếu cháu nó có làm gì đắc tội với chú, chú trách mắng nó vài câu là được rồi, sao lại còn tát cháu nó ngay trước mọi người như vậy? Nếu nó với chú bàn bạc không thống nhất được thì Chu Vấn Nam tôi sẽ tự mình tới gặp chú, được chưa? Hai nhà chúng ta coi như là đã quen biết nhiêu năm rồi, cũng không nên vì một chuyện nhỏ như vậy mà trở mặt đúng không?”
Giọng nói ở đầu dây bên kia có vẻ khá là nghiêm túc, mặc dù có thể nghe ra được sự bất mãn của đối phương nhưng sự giáo dưỡng tôi luyện bấy lâu nay đã giúp cho ông ta kìm nén được sự bực bội trong thái độ của mình.
“Bàn bạc ấy hả? Còn có gì để bàn nữa? Nhà họ Chu các người lần này đã hại ông đây đến thảm rồi, ông đây không làm thịt cái thằng đần đồn Chu Quý kia cho chó ăn là đã quá nể mặt Chu Vấn Nam ông rồi đấy!”
Chú Nam tức giận chửi âm lên.
Chu Vấn Nam lúc này cũng nhăn mày lại, cảm giác chuyện này có điều gì đó không ổn, lại hạ giọng hỏi lại: “Chú Nam, rốt cục là đã có chuyện gì vậy?”
“Chuyện gì ấy hả? Hừ, chỉ vì cái thằng con ngu ngốc kia của ông mà bây giò tất cả dự án, hợp đồng của tôi với công ty Dương Hoa đều bị đơn phương phá bỏ rồi! Khi ký hợp đồng, tôi chủ đông đề nghị đối phương có thể tùy vào hoàn cảnh mà phá bỏ hợp đồng bất cứ lúc nào, bây giờ tôi không chỉ bị cưỡng chế dừng toàn bộ dự án vô thời hạn, mà thậm chí ngay cả một xu tiên bôi thường cũng không có, tổn thất của tôi lần này cộng vào cũng phải lên đến cả mấy nghìn tỷ rồi!
Tất cả đều là nhờ ơn thằng con quý hóa của ông ban tặng đấy!”
Chú Nam nổi giận đùng đùng rủa xả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui