Hơn nữa, bọn họ cũng không phải là liên minh bình thường.
Rất có thể là bọn họ đã liên hôn, có quan hệ mật thiết, những đường vằn hổ này chính là nhân chứng, tương đương với uống máu ăn thề, Kim Hổ Huyết Tú được đặt ở đây, có nghĩa là ba gia tộc này sẽ dốc hết sức lực giúp đỡ Tư Mã thế gia đối phó với anh! Giúp Tư Mã thế gia lấy lại Kim Huyết Hồ Túi! “
Từ Thiên toàn thân run lẫy bẩy, đã không nói nên lời.
“Tập đoàn Dương Hoa của các anh có thể chống lại được một Tư Mã thế gia, không lẽ có thể chống lại được bốn Tư Mã thế gia sao?” Trịnh An Sơn hừ lạnh nói.
Từ Thiên thiếu chút nữa không thể đứng vững, vội vàng giữ chặt lầy bàn.
“Sớm lo liệu hậu sự đi, nhưng mà nếu như Lâm thần y nguyện ý đem toàn bộ tập đoàn Dương Hoa đầu hàng Tư: Mã thế gia, đích thân đến cổng nhà Tư Mã thế gia quỳ xuống đất chịu đòn nhận tội.
Có thể còn có chuyền biến, vận khí tốt, có thể bảo toàn được mạng sống.
Nhưng thời gian chỉ có hạn trong ngày hôm nay.
Nếu như qua ngày hôm nay Lâm thần y không đến, cục diện sẽ không thể nào kiểm soát được, cho dù Đại La Kim Tiên đến cũng không cứu được các anh! “
Khi giọng nói rơi xuống, Trịnh An Sơn phát tay, quay người rời đi.
Từ Thiên sững sờ tại chỗ.
Một lúc lâu sau, mới hồi phục thần trí.
“Chủ tịch Lâm …” Từ Thiên mở miệng: “Chúng ta … chúng ta phải làm sao bây giờ…”
“Từ Thiên, ông cảm thấy cơ hội chiến thắng của chúng ta là bao nhiêu?” Lâm Dương hỏi.
“Cái này … có thể đến một phần trăm cũng không có …”
Từ Thiên nuốt nước bọt nói.
Một gia tộc Tư Mã còn được, thực lực của Dương Hoa hiện tại cũng không hề yếu, lại có học viện Huyền Y Phái, cộng thêm các mối quan hệ khác nhau, đối phó với nhà Tư Mã thế gia cũng không khó.
Nhưng còn có ba gia tộc khác không yếu hơn gia tộc Tư Mã đến can thiệp!
Nhân mạch của bọn họ e rằng phủ khắp toàn bộ đất nước.
Nguồn tài lực của họ e rằng có thể mở ngân hàng quốc tế.
Mặc dù Dương Hoa đã phát triển nhanh chóng và có tiềm năng vô hạn, nhưng nó chỉ là một công ty mới nỗi với thời gian phát triển chỉ hai năm, làm sao có thể đủ mạnh mẽ để ngăn chặn những gia tộc lâu đời gốc rễ thâm sau chứ?
“Vậy thì anh sợ rồi sao?” Lâm Dương lại hỏi.
Từ Thiên do dự một chút, không trả lời.
“Lần này đối phó với Tư Mã thế gia, nhà họ Từ của các anh không cần phải tham dự vào, tôi sẽ xử lý.” Lâm Dương nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn nói.
Từ Thiên sắc mặt thay đổi vô cùng, lập tức cúi người nói: “Chủ tịch Lâm, tôi không có ý đó.
Từ Thiên tôi làm sao có thể sợ chứ? Nếu như không có chủ tịch Lâm, làm sao có nhà họ Từ ngày hôm nay? Từ Thiên nhất định sẽ dốc hết sức lực, lên núi đao xuống biển lửa, tuyệt đối không bao giờ cau mày! “
“Từ Thiên, anh trước đó đã từng khiến tôi thất vọng một lần rồi.
Hy vọng anh sẽ không để tôi thất vọng lần nữa.
Về phần Tư Mã thế gia, tôi chưa bao giờ đặt vào mắt.
Đưa điện thoại cho tôi.” Lâm Dương nói.
“Vâng.”
Từ Thiên vội vàng đưa điện thoại qua, nhưng trong lòng lại rất bồi rồi.
Chủ tịch Lâm thực sự không đặt Tư Mã thế gia vào mắt sao?
Không lẽ anh ấy có sát thủ nào sao?
Nhưng cho dù đối phó được với Tư Mã thề gia, vậy còn ba gia tộc còn lại thì sao? Anh ấy có thể bỏ qua mọi thứ sao?
Từ Thiên rất muốn hỏi, nhưng lại không dám, chỉ có thể ở bên cạnh chờ đợi.
Lâm Dương bắm một dãy só.
Một lúc sau, cuộc gọi đã được kết nói.
“Lâm thần y, thật không ngờ anh sẽ gọi điện thoại cho tôi.
Xin hỏi có chuyện gì sao?” Đầu dây bên kia điện thoại là một giọng nữ vô cùng phần khích.
“Tôi đã nhận được Kim Huyết Hổ Tú của gia chủ Tư Mã thế gia, Tư Mã Tàng.” Lâm Dương nói.
“Cái gì? Kim Huyết Hỗ Tú sao?” Người phụ nữ ở bên kia vô cùng hoảng sợ, ngắn người một hồi mới lắm bẩm hỏi: “Anh Lâm, anh … làm thế nào mà nhận được Kim Huyết Hỗ Tú?”
Chuyện của Lâm Dương với Tư Mã thế gia cô ấy sớm đã nghe nói qua, nhưng cô không ngờ rằng mối quan hệ giữa Lâm Dương và Tư Mã thế gia lại trở nên tồi tệ đến mức đó.
“Thiên Kiêu Lệnh!” Lâm Dương nói.