“Ông cụ Trịnh, tôi cũng không sợ nói cho ông biết, mặc kệ hôm nay thần y Lâm có giao Thiên Kiêu Lệnh cho tôi hay không thì tập đoàn Dương Hoa tôi phải diệt, bao gồm tất cả những người bên cạnh thần y Lâm và những người có liên quan đến anh tai”
“Vì sao?” Trịnh An Sơn ngoài ý muốn hỏi.
“Bởi vì, anh ta chọc đến nhà họ Tư Mã tôi!” Tư Mã Tàng lạnh lùng nói.
“Này…”
“Ông cụ Trịnh, chuyện của Sóc Phương đã bị tung ra chưa?”
“Giấy không gói được lửa, toàn bộ Yến Kinh đã truyền tai nhau từ lâu, cho dù nhà họ Tư Mã cật lực che giấu! Tôi dẫn nó đi tìm thầy trị bệnh, bên kia cũng hỏi đến việc này, trong khoảng thời gian này nhà họ Tư Mã mấy người vẫn luôn có người tới cửa hỏi thăm chứng thực việc này đúng không?” Trịnh An Sơn hỏi.
“Đương nhiên! Sóc Phương là thiên tài số một của nhà họ Tư Mã tôi, là người trên bảng Thiên Kiêu, là minh tinh trong mắt bao nhiêu người, nhưng nó bị phế đi, chính là tát vào mặt nhà họ Tư Mã tôi, hiện tại nhà họ Tư Mã chúng tôi đã trở thành trò cười của toàn bộ người ở Yến Kinh, nếu muốn lấy lại uy nghiêm của nhà họ Tư Mã, ngoại trừ diệt Dương Hoa, thần y Lâm ra, tuyệt đối không có con đường thứ hai để chọn, bởi vậy thần y Lâm mặc dù từng hợp tác với tôi, đại hội vừa kết thúc là con đường chết của anh ta! Điều khác biệt duy nhất chính là sau khi hợp tác với tôi, chỗ anh ta chết sẽ đẹp hơn một chút.
” Tư Mã Tàng lạnh lùng nói.
“Thì ra ông dùng Dương Hoa để lập uy…” Trịnh An Sơn hít sâu một hơi, lo lắng nói: “Chỉ là dù như vậy, có thể làm chuyện ầm ï lớn lên không? Tôi nghe nói, loại công ty như Dương Hoa này có chút bối cảnh sau lưng, mấy xưởng thuốc của anh ta thường xuyên có thể nhìn thấy xe này xe kia ra vào, nếu thật sự muốn động, vẫn cần phải chú ý phía trên một chút…”
“Ông cụ Trịnh!” Không đợi Trịnh An Sơn nói hết lời, Tư Mã Tàng đã cắt ngang lời ông ta, nghiêm túc nói: “Nói đến quan hệ nhân mạch, ông cảm thầy bốn nhà chúng ta còn không thắng nổi một tên lang băm ở Giang Thành hay sao?”
Trịnh An Sơn trầm mặc.
Đúng vậy.
Thần y Lâm này, quả thật giống với tên lang băm!
Nhưng mà… Cũng không giống với lang băm nha…
Nửa tiếng sau, mấy chiếc siêu xe ngừng ở cổng lớn nhà Tư Mã Tàng.
Theo sau là một đám man nữ dáng vẻ quý tộc áo mũ chỉnh tề đi vào biệt thự.
Tư Mã Tàng pha trà xong, ba vị chủ nhà châm thuốc, Trịnh An Sơn ngồi ở bên cạnh, nhắm mắt dưỡng thần.
“Chắc chứ?” Một người đàn ông đầu đinh dáng vẻ chừng năm mươi tuổi hỏi.
“Chắc chắn.
” Tư Mã Tàng gật đầu.
“Làm sao?”
“Dương Hoa, Huyền Y phái, còn có nhân mạch trong tay thần y Lâm!”
“Tôi đây phụ trách Dương Hoa.
” Gia chủ nhà họ Kiều trầm nói.
*Tôi phụ trách Huyền Y phái là được, vừa lúc nhà họ Mạnh tôi cũng là thế gia y dược, đã muốn xem thử bản lĩnh của Huyền Y phái từ lâu, lần này cũng vừa hay nhìn thử một tên thần y Lâm có phải là hư danh hay không!” Gia chủ nhà học Mạnh phun khói thuốc, mỉm cười nói.
“Muốn giải quyết nhân mạch của thần y Lâm tốt nhất, phải thăm dò anh ta có những nhân mạch nào, cảnh cáo trước, với lực uy hiếp của bốn nhà chúng ta, hẳn là không có ai muốn đối đầu với chúng ta! Nếu thật sự có thứ đui mù nào muốn chống lại, vậy để cho bọn chúng nhìn thử thủ đoạn của chúng ta là được!” Gia chủ nhà họ Đoạn cười nói.
“Tốt lắm! Quyết định vậy đi, các vị lập tức đi chuẩn bị đi, Kim Huyết Hỗ Tú đã phát ra, tin chắc rằng nhanh thôi sẽ truyền khắp Yến Kinh thậm chí là trong nước, bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm, cũng không thể để cho người khác chế giễu!” Tư Mã Tàng trầm giọng nói.
“Yên tâm, chỉ là một tên lang băm, có gì phải sợ?” Gia chủ nhà họ Kiều cười to nói.
“Nhưng mà tuy là nói như vậy, các vị vẫn phải chú ý một chút, đại hội sắp tới, đừng bại lộ quá nhiều át chủ bài của chúng ta, bằng không bị đối thủ của chúng ta thăm dò rõ ràng chỉ tiết về chúng ta, vậy thế cục sẽ rất bắt lợi!” Gia chủ nhà họ Đoạn nói.
“Vậy chúng ta giấu một chút đi!” Gia chủ nhà họ Kiều nói.
“Không! Chúng ta không cần giấu!” Tư Mã Tàng lập tức quát bảo ngưng lại.
Ba người đồng thời nhìn ông ta.
*Dùng thủ đoạn bá đạo nhát, tắn công cuồng bạo nhất san bằng Dương Hoa cho tôi!”
“Vì sao?” Gia chủ nhà họ Mạnh mày hỏi.
“Bởi vì hiện tại có vô số đôi mắt nhìn chằm chằm chúng ta, nếu chúng ta không giải quyết sạch sẽ Dương Hoa, khuôn mặt này, chịu không được!” Tư Mã Tàng khàn giọng nói.