Mọi người tròn xoe mắt, ai nấy đều là dáng vẻ không thể nào tin được.
“Ông chủ, ông… ông thực sự không sao chứ?” Người bên cạnh cần thận dè dặt hỏi.
*Có chuyện gì hay không, đợi báo cáo kiểm tra của bác sĩ đưa ra không phải sẽ biết sao? Kiên nhẫn chờ đợi đi!”
Chương Sư Hà mỉm cười nói.
Ông ta lúc này cho dù là nói chuyện cũng cực kỳ to rõ ràng.
Mọi người nhìn nhau.
Lúc này, bác sĩ Triệu cầm bản báo cáo bước nhanh vào.
Ngoài anh ta ra, còn có rất nhiều chuyên gia và học giả của bệnh viện đều vội vàng chạy tới.
Khuôn mặt của mọi người bước vào đều lộ ra vẻ ngạc nhiên và không thể nào tin được, đặc biệt là khi nhìn thấy.
Chương Sư Hà.
“Bác sĩ Triệu đến rồi sao? Ò, giáo sư Bạch cũng đến à?”
Chương Sư Hà có chút ngạc nhiên nhìn những người đi qua.
“Bác sĩ Triệu, kết quả kiểm tra sức khỏe của ông cụ nhà tôi thế nào rồi?” Người nhà họ Chương hỏi.
“Căn cứ vào kết quả mà chúng tôi vừa mới nhận được …
Các chỉ số cơ năng khác nhau của cơ thể ông Chương đều đạt tiêu chuẩn, huyết áp, đường huyết, v v… đều ở mức bình thường …” Bác sĩ Triệu nhìn báo cáo trong tay nói.
Mặc dù bản thân anh ta cũng không tin vào bản báo cáo này.
Nhưng… đây quả thực là kết quả kiểm tra của Chương Sư Hà.
Người nhà họ Chương hoàn toàn ngây ngốc.
“Cái này… Theo kết quả của lần kiểm tra này có thẻ thấy, tình trạng sức khoẻ của ông cụ… không phải là giống với người bình thường sao?”
“Không đúng, tôi nhớ tới ông cụ có ba cái cao! Sao ba cái cao cũng bình thường rồi?”
“Kỳ tích y học! Kỳ tích y học sao?”
“Bác sĩ Triệu, có lẽ nào là anh đã cầm nhầm kết quả báo cáo xét nghiệm rồi không?”
Người nhà họ Chương lần lượt bước lên hỏi thăm.
Còn bác sĩ Triệu thì liên tục lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Tôi sẽ trịnh trọng nói rõ rằng báo cáo xét nghiệm trong tay tôi không thể nào sai sót.
Hơn nữa, giáo sư Bạch và viện trưởng Mặc bọn họ đều tận mắt nhìn thấy kết quả.
Nếu như các ông không tin thì có thể tham khảo ý kiến của họ!
“Nhưng lúc trước các anh đã nói ông cụ của chúng tôi đã chết rồi, bây giờ lại nói với chúng tôi rằng ông cụ vẫn còn khỏe mạnh như người bình thường! Bệnh viện của các anh làm sao vậy? Lúc thế này lúc thế kia, nếu như chúng tôi khiêng ông cụ đi hỏa táng, vậy bệnh viện của các anh không phải đã hại chết một người rồi sao? ” Dượng của Chương Hiểu Hiểu chỉ vào bác sĩ Triệu mà chất vần.
Ông ta trông cực kỳ tức giận.
“Cái này chúng tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng chúng tôi có quá trình phẫu thuật chỉ tiết và kết quả báo cáo ở nhiều khía cạnh khác nhau.
Bệnh viện của chúng tôi đều thực hiện theo quy trình bình thường.
Tuyệt đối không có hành vi che giấu hay lừa dối gia đình bệnh nhân.
Nếu như các vị có bắt kỳ điều gì không hài lòng với bệnh viện của chúng tôi, có thể khiếu nại hoặc báo cáo chúng tôi bắt cứ lúc nào! “Bác sĩ Triệu nghiêm túc nói.
Người nhà họ Chương không nói gì.
Giáo sư Bạch bước đến giường bệnh kiểm tra một lượt cho Chương Sư Hà, khuôn mặt già nua cũng lộ ra vẻ khó tin.
“Kỳ tích! Kỳ tích! Đây quả thực là một kỳ tích!”, Giáo sư Bạch nói.
“Giáo sư Bạch, tôi cảm thấy cả người khoẻ hơn bao giờ hết, tôi làm sao vậy? Là các anh đã chữa khỏi bệnh cho tôi rồi sao?” Chương Sư Hà cười haha hỏi.
“Không, chúng tôi không tiến hành trị liệu gì đối với ông, ông chỉ làm kiểm tra ở đây thôi! Tình huống này của ông, chúng tôi là lần đầu tiên nhìn thấy!”
Nằm xuống và xuất viện, mạnh như rồng như hỗ trở lại!
Đây là tình huống gì vậy?
Giáo sư Bạch sống cả đời cũng chưa từng nhìn thấy chuyện như vậy.