Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần


“Đương nhiên là đi cứu người rồi…” người đàn ông sững SỜ nói.

“Cứu ai?”
“Cái này …” người đàn ông lập tức cứng họng, không biết nên nói cái gì cho tốt.

“Tôi chỉ vừa mới đến Giang Thành gặp sư phụ, còn chưa nói muốn chữa bệnh cho ai! Xin đừng quấy rầy tôi!”
Anna cười nhẹ một tiếng, quay đầu bỏ đi.

“Cô Anna, cô Annal”
Trương Siêu vội vàng đuổi theo, đồng thời lấy điện thoại di động ra, vội vàng bấm số gọi đến bệnh viện, chuyển lời của Anna đến bọn họ.

“Cái gì? Cô Anna không phải đến bệnh viện của chúng ta sao?” Viện trưởng Đặng, người đang đứng trong bệnh phòng liền sững sờ.

Người nhà họ Tô ở bên cạnh nghe vậy, cũng choáng váng.

Nụ cười của Cao Lam cũng đông cứng lại, lo lắng nhìn viện trưởng Đặng.

Còn viện trưởng Đặng cũng không khỏi đặt điện thoại xuống, nhìn về phía Cao Lam.

Ở đây đã xảy ra một trận chiến lớn như vậy, nhưng kết quả đối phường sẽ không tới ư?2 Đây là cái gì vậy?
“Viện trưởng, đưa điện thoại của ông cho tôi!” Cao Lam lo lắng nói.

“Được …” Viện trưởng Đặng trầm giọng nói, rồi đưa điện thoại qua, vẻ mặt có chút mắt tự nhiên.

Nếu thứ chuyện này thất bại, chẳng phải tất cả những người trong bệnh viện này đều trở thành trò cười sao?
Cần phải biết, bên ngoài còn có rất nhiều bạn bè trong giới truyền thông tin tức đang túc trực.

“A lô!”
Cao Lam hét vào điện thoại.

“Anh Cao!” Trương Siêu ở đầu dây bên kia điện thoại vội vàng trả lời.

“Anh lập tức chuyển điện thoại cho Anna giúp tôi, tôi sẽ đích thân nói chuyện với cô ấy!” Cao Lam kìm nén cơn tức giận, lạnh lùng nói.

“Vâng, anh Cao!”
Trương Siêu lo lắng gật đầu, sau đó vội vàng đưa điện thoại cho Anna.

“Cô Anna, anh Cao muốn nói chuyện điện thoại với cô!”
“Anh Cao? Anh Cao nào?” Anna nhìn anh ta với vẻ kỳ quái.

“Anh Cao Lam, anh ấy không phải là bạn của cô sao?”
Trương Siêu vội vàng nói.

“Vậy sao?”
Khóe miệng của Anna nhếch lên, trong mắt hiện lên một tia đùa cọt, liền nhận lấy điện thoại.

*Xin chào!” Cô ấy nói chuyện bằng tiếng Trung.

“Anna … cô rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy? Tại sao cô không trả lời điện thoại của tôi? Còn chặn tôi ư? Cô đang làm gì vậy? Lập tức đến bệnh viện Nhân dân thành phó cho tôi! Nghe thấy không? Tôi đợi cô ở đây!” Cao Lam cầm điện thoại cực kỳ lớn giọng hét lên.

Anh ta đã có chút không kiềm chế được nữa.

Anna không hề tức giận, cô ấy chỉ mỉm cười hỏi: “Anh có thể bật loa ngoài để nói chuyện được không?”
“Bật loa ngoài làm cái gì?” Cao Lam sững sờ hỏi.

“Xin anh hãy bật loa ngoài lên!” Anna kiên trì nói.

Cao Lam không hiểu được nhưng cũng không nói nhiều, khit mũi một tiếng rồi bám loa ngoài.

“Được rồi, cô nhanh nói cho tôi biết, khi nào thì cô tới?”
Cao Lam trầm giọng hét.

Tuy nhiên, giây tiếp theo, Anna đã dứt khát lên tiếng.

“Vị này, tôi hoàn toàn không quen biết anh!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui