"Tôi biết rồi!"
Tên đàn em của Cửu gia trả lời, sau đó lui ra, về phần Cửu gia, anh ta vẫn nhìn chằm chằm vào Giang Thành và Hỏa Linh Lung.
Tên thật của Cửu gia là Hoàng Cửu, khá có tiếng tăm trong ngành nhà hàng ở thành phố Lư Dương, anh ta sở hữu một hệ thống khách sạn, tổng tài sản lên tới vài chục triệu.
Trước đây anh ta từng tới quán bar Lam Nguyệt vui chơi một lần, ngay sau lần đầu tiên gặp Hỏa Linh Lung thì anh ta đã nhớ thương người phụ nữ này.
Bởi vậy trong một tháng qua, ngày nào anh ta cũng tới đây để ủng hộ quán bar của Hỏa Linh Lung, rồi thì cho người tặng hoa.
Kết quả trong suốt một tháng này, anh ta không nhận được nổi một nụ cười của Hỏa Linh Lung, chính là vì như vậy nên khi thấy Giang Thành thân mật với Hỏa Linh Lung như vậy thì anh ta nổi cơn tam bành.
"Hừ, có vài ả đàn bà không thích rượu mời mà lại uống rượu phạt, chẳng lẽ nhất định phải làm lớn chuyện mới chịu sao?" Cửu gia hừ lạnh một tiếng, nói.
Khi nãy Hỏa Linh Lung nhảy múa sôi nổi nên giờ toàn thân ướt nhẹp mồ hôi, bộ quần áo mỏng tang dính chặt lên trên người khiến thân thể Hỏa Linh Lung càng thêm phần quyến rũ.
"Sau này chị hạn chế tới những chỗ như này thôi, dù sao con gái ở chốn này rất dễ gặp phải nguy hiểm, đặc biệt là một cô gái xinh đẹp." Giang Thành nói với Hỏa Linh Lung.
"Cậu đang khen tôi xinh đẹp đó hả?" Hỏa Linh Lung ngoắc ngón út, vuốt một lọn tóc ở sau tai, cười duyên hỏi.
"Cứ coi như vậy đi." Trong lòng Giang Thành cảm thấy bất đắc dĩ vô cùng.
"Yên tâm đi, tôi đã từng học võ, ban đầu khi tiếp nhận quán bar này, có mấy tên côn đồ nhãi nhép từng quấy rối tôi, kết quả là bị tôi đá nát trứng, từ đó về sau không có ai dám quấy rối tôi nữa." Hỏa Linh Lung tùy tiện cười đáp.
Giang Thành nghe vậy, cảm thấy có một cơn gió lạnh thổi ngang qua, Hỏa Linh Lung ra tay nặng cỡ nào mà đá nát được thứ đó vậy.
"Được rồi, chúng ta đi về lấy rượu nào, tôi cũng muốn đi tắm." Hỏa Linh Lung nói xong, đứng dậy.
"Người đẹp, em tắm có cần mấy người bọn anh chà lưng giúp em không hả?"
"Không chà lưng cũng được, bọn anh am hiểu xoa bóp trước ngực hơn, ha ha ha!"
Bốn tên đàn em của Cửu gia đứng sau lưng Hỏa Linh Lung, nhìn chằm chằm vào dáng người bốc lửa của cô.
Hỏa Linh Lung nghe vậy, ánh mắt lạnh như băng nhìn bốn người này, không ngờ vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, có người tới quấy rối cô luôn.
"Tôi là chủ quán bar Lam Nguyệt, xin hỏi quán bar của chúng tôi đón tiếp mấy vị có gì thiếu sót hay sao?" Hỏa Linh Lung đè nén ngọn lửa giận trong lòng, hỏi.
"Ồ, không ngờ là cô chủ của chỗ này, không có gì, các anh chỉ muốn tắm rửa cho cô em mà thôi, không thì cô em tắm rửa cho mấy người bọn anh cũng được." Một thằng nhãi trên tai đeo mấy chiếc khuyên lớn vừa cười vừa nói.
Không chỉ Cửu gia thèm muốn Hỏa Linh Lung, đám tay chân này cũng muốn la liếm một ít, cho dù chỉ được sờ mó vài cái thì cũng là lời to rồi.
Hỏa Linh Lung thấy vậy lập tức hiểu được đám người này tới đây để gây chuyện.
"Đề nghị các anh hãy tự trọng, tôi còn có việc, xin đừng cản đường." Hỏa Linh Lung lạnh lùng đáp.
"Tự trọng?" Tên thanh niên đeo khuyên tai nở nụ cười đê tiện, nói: "Phụ nữ ai cũng vậy, làm đĩ mà còn thích được lập đền thờ, khi nãy cô em nhảy khiêu dâm như vậy mà giờ lại bảo anh đây tự trọng hả."
"Anh không tự trọng đó, em làm gì được anh hả?"
Vừa dứt lời, tên thanh niên đeo khuyên tai thò tay ra chộp vào ngực Hỏa Linh Lung, bộ ngực căng tròn ướt sũng mồ hôi của cô như ẩn như hiện, chắc chắn sờ vào đó sẽ vô cùng thoải mái.
Hỏa Linh Lung giận dữ định ra tay đánh trả, nhưng cô còn chưa kịp ra tay thì Giang Thành đã tóm lấy cổ tay của đối phương.
"Thằng chó, mày đừng có chõ mũi vào chuyện của người khác, biết chưa hả?" Tên thanh niên đeo khuyên tai rút tay về, tức giận chỉ một ngón tay vào mặt Giang Thành, quát.
"Không có năng lực thì đừng học theo người khác ra vẻ bố đời, nếu không thì mày hối hận cũng không kịp đâu." Giang Thành thản nhiên đáp.
"Mẹ kiếp, muốn chết hả!"
Tên thanh niên đeo khuyên tai nổi giận gầm lên một tiếng, đột ngột đấm thẳng vào đầu Giang Thành.
"Cẩn thận đó!"
Hỏa Linh Lung thốt lên, trong mắt cô thì Giang Thành không to cao bằng đám người này, một khi đánh nhau, Giang Thành chắc chắn sẽ chịu thiệt.
Khi nắm đấm của tên đeo khuyên tai sắp đánh trúng đầu Giang Thành, Giang Thành đưa tay lên tóm lấy cổ tay đối phương, một cánh tay khác thì đấm từ dưới lên trên, đánh trúng vào vị trí khớp nối.
Răng rắc!
Khớp nối khuỷu tay của tên thanh niên đeo khuyên tai kia gập ngược lại, gãy làm đôi, gã đau đớn ôm lấy cánh tay mình, giãy dụa trên mặt đất.
Hỏa Linh Lung chứng kiến cảnh này, trong đôi mắt quyến rũ của cô lóe lên vẻ kinh ngạc.
Mấy người khác thấy vậy, ồ ạt lao về phía Giang Thành.
Ánh mắt Giang Thành lạnh lùng, lập tức tóm lấy cánh tay tên thứ hai, dùng phương pháp cũ đánh gãy cánh tay của gã.
Sau đó, bốn người lần lượt ngã xuống đất, kêu la thảm thiết.
"Bảo vệ, ném mấy người này ra bên ngoài, vĩnh viễn không cho phép họ tiến vào quán bar." Vốn Hỏa Linh Lung cũng không định gọi bảo vệ, dù sao không đắc tội với người ta ở trong quán bar là tốt nhất, nhưng nếu đã đến nước này rồi thì cô không cần quan tâm nhiều như vậy./
"Vâng."
Mấy người bảo vệ của quán bar nâng đám người kia lên, ném ra bên ngoài, Hỏa Linh Lung và Giang Thành đồng thời rời khỏi đây.
"Một đám ăn hại!"
Cửu gia ngồi trong phòng VIP riêng trên tầng hai nhìn thấy người của mình dễ dàng bại trận như vậy thì tức giận mắng chửi.
"Mẹ kiếp, con đàn bà đê tiện, ông không tin ông không chiếm được mày.
Lần này cho dù phải dùng vũ lực thì ông cũng phải khiến mày quỳ xuống cầu xin ông ở trên giường." Cửu gia tức giận nói.
"Cửu gia, thằng nhãi đó lợi hại lắm." Tên thanh niên đeo khuyên tai trở về bên người Cửu gia, mặt mày đau khổ, nói.
Cửu gia cười lạnh một tiếng, đứng dậy đá lên người tên thanh niên kia một cú rất mạnh, chửi: "Lợi hại cái quằn què, mày đúng là đồ ăn hại, tối hôm nay mày không phế bỏ nó, trói Hỏa Linh Lung về cho tao thì mày không cần phải sống nữa."
Tên thanh niên đeo khuyên tai nghe vậy hoảng hốt nói: "Em biết rồi, em đi gọi người đây, em đi luôn đây."
Đàn ông không đạt được thứ gì thì sẽ càng thèm khát hơn, cuối cùng sẽ dùng mọi thủ đoạn để cướp lấy, Cửu gia chính là một điển hình.
"Tôi không ngờ nhìn cậu như vậy mà đánh nhau rất giỏi đó." Hỏa Linh Lung lấy loại rượu Giang Thành muốn ra, vừa cười vừa nói.
"Có gì đâu, tôi là bác sĩ nên khá am hiểu về cấu tạo cơ thể con người, vậy nên mới dễ dàng đánh gãy cánh tay của bọn họ như vậy." Giang Thành tùy tiện đáp.
"Cậu là bác sĩ hả?"
"Đúng rồi!"
"Tốt quá rồi, vậy chẳng phải tương lai chị cảm thấy khó chịu thì có thể tìm tới cậu để giải quyết rồi sao?" Hỏa Linh Lung cười hỏi.
Giang Thành ngẩn người, đến lúc này mới nhận ra mình đã phạm phải sai lầm, nếu như tương lai Hỏa Linh Lung thường xuyên tới tìm mình thì chẳng phải mình sẽ phải thường xuyên chịu đựng cám dỗ hay sao?
"Không thành vấn đề, chị cảm thấy khó chịu ở chỗ nào tôi cũng có thể giải quyết giúp chị." Giang Thành đành trả lời.
"Vậy thì tốt quá, hiện giờ thân thể chị đây cảm thấy không thoải mái, muốn cậu ngủ cùng chị một đêm, cậu có thể giải quyết được không?" Hỏa Linh Lung xích lại gần Giang Thành, mê hoặc anh.
"Chuyện này..." Giang Thành xấu hổ vô cùng.
"Được rồi, không trêu cậu nữa, chị phải về nhà tắm đây." Hỏa Linh Lung thấy biểu cảm của Giang Thành như vậy, vội vàng cười nói.
Giang Thành vội vàng đồng ý, cầm rượu rời khỏi chỗ Hỏa Linh Lung.
Anh sợ mình ở đây thêm một lúc sẽ không thể khống chế được bản thân nữa.
Khi Giang Thành đi xuống bên dưới, còn chưa đi đến xe thì có tám người nhảy xuống từ trên chiếc xe van ở phía xa xa, trên tay bọn chúng cầm dao bầu, gương mặt hung dữ, trong đó có tên thanh niên tai đeo khuyên mới bị Giang Thành đánh gãy một tay khi nãy.
"Sao hả? Xem ra trước đó tao đánh vẫn chưa đủ nhỉ?" Giang Thành thản nhiên nhìn tên thanh niên đeo khuyên tai trước mặt.
"Chính là nó, chúng mày xông lên hết đi.
Thằng này dám cướp người phụ nữ của Cửu gia, nếu ai chặt đứt một tay của nó, Cửu gia sẽ thưởng lớn!" Tên thanh niên đeo khuyên tai tức giận hét.
"Hóa ra là vì chị Linh Lung, ông chủ của chúng mày là ai vậy?" Giang Thành nheo mắt hỏi.
Ban đầu Giang Thành tưởng chỉ là vài tên côn đồ tới gây chuyện với Hỏa Linh Lung, nhưng hiện giờ xem ra là có người đứng sau sai bảo, nếu đã như vậy thì Giang Thành nhất định phải giải quyết luôn tên đứng sau, nếu không thì đối phương vẫn sẽ quấy rầy Hỏa Linh Lung.
"Ông chủ của tao là nhân vật có máu mặt ở thành phố Lư Dương này, nếu như mày biết điều thì hiện giờ dập đầu nhận lỗi với tao, tao sẽ tha cho mày, nếu không mày sẽ chết rất thảm đó." Tên thanh niên đeo khuyên tai chỉ mong Giang Thành dập đầu nhận lỗi, gã nhất định phải báo mối thù gãy tay của bản thân.
"Tao hỏi lại lần cuối, ông chủ của chúng mày là ai, bây giờ trả lời thì tao sẽ tha cho chúng mày, bằng không thì chúng mày tự gánh chịu hậu quả đó." Giang Thành lạnh lùng đáp.
"Ra oai cái quần què, hiện giờ mày vẫn không hiểu rõ tình hình của mình hả, vậy mà còn dám uy hiếp bọn tao?" Tên thanh niên kia quát lớn: "Lên hết cho tao!"
Giang Thành thấy đám người này không biết điều như vậy, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau đó chậm rãi đi về phía đám người đó.
Hội sở Thất Tinh, trong một căn phòng dành cho các cặp đôi yêu nhau.
Lúc này Cửu gia đang mặc một chiếc áo choàng tắm rộng thùng thình, đang ngắm nhìn một người đẹp ăn mặc hở hang nhảy múa sexy.
Anh ta ở đây đợi đàn em đánh ngất Hỏa Linh Lung rồi mang tới, đến khi đó thì anh ta sẽ có thể hưởng thụ người đẹp mà anh ta thèm muốn đã lâu.
"Cửu gia, em đã nhảy lâu như vậy rồi mà, khi nào thì anh mới chịu cùng "vận động" với em vậy." Người phụ nữ ăn mặc hở hang kia tiến tới gần Cửu gia, nũng nịu nói.
"Điềm Điềm, hôm nay Cửu gia không "vận động" với em đâu, chỉ xem em nhảy thôi." Cửu gia muốn giữ thể lực để hưởng thụ Hỏa Linh Lung, nhỡ đâu bây giờ làm chuyện đó, chốc nữa hết đạn thì chẳng phải là rất mất mặt hay sao.
"Thế à, vậy chẳng phải tiền boa của người ta cũng ít sao." Điềm Điềm làm nũng, giá tiền giữa nhảy và ngủ cùng chênh lệch nhau rất lớn.
"Ha ha, em yên tâm, có khi nào Cửu gia đối xử tệ với em chưa hả? Chốc nữa sẽ không thiếu em một đồng tiền boa nào." Cửu gia đưa tay vào trong lớp áo rộng thùng thình của Điềm Điềm, sờ mó, vui vẻ đáp.
Khi Cửu gia đang hưởng thụ thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của một người đàn ông vang lên trong phòng: "Cửu gia sướng ghê ha!".