Chàng Rể Siêu Cấp

Người trong Phù gia tuy rằng bối rối nhưng cũng không hỏi quá nhiều, bởi vì bây giờ bọn họ được hưởng thụ đãi ngộ giống như Hàn Tam Thiện trong đại gia tộc, điều này đã khiến bọn họ trong lòng thở dài một hơi.

Hàn Tam Thiên người có bản lĩnh, được nhận đãi ngộ cao cấp của Lam Sơn Chi Đỉnh, vậy thì sao? Thứ mà hai nhà Phù Diệp của chúng ta nhận được chính là được ăn cùng với Chân thần của Hải vực Vĩnh Sinh, so với người thì họ còn tốt hơn nhiều.

Rốt cuộc, mặc dù sức mạnh tổng thể của Lam Sơn Chi Đỉnh là mạnh nhất, nhưng lúc này đã khác trước. Hải vực Vĩnh Sinh có Dược Thần Cốc là bạn đồng minh, cán cân đương nhiên cũng nghiêng về phía bên này. Ở một mức độ nào đó mà nói, Hải vực Vĩnh Sinh có thể mạnh hơn nhiều so với Lam Sơn Chi Đỉnh.

Nói cách khác, hai nhà Phù Diệp của ông ta đã mạnh hơn Hàn Tam Thiên. 

Tại thời điểm này, người hai nhà Phù Diệp đã dương dương tự đắc, thậm chí đối với những chuyện mà Ngao Thế nói, ông ta cũng không đặc biệt quan tâm.

Vào trong lều, quả nhiên đã có vài chỗ ngồi được sắp xếp xong, những món sơn hào hải vị trên bàn bày biện rất bắt mắt.

Phù Thiên được Ngao Thế mời vào ghế trên, vị trí đối diện với Vương Hoãn Chi, hai huynh đệ nhà họ Ngao ngồi khuất sau hai lượt người.

“Nào, hôm nay tộc trưởng Phù tới trại của Ngao gia ta, thật sự khiến cho Ngao gia chúng ta nhà tranh tỏa sáng, các vị cùng ta nâng ly chào đón những vị khách quý của nhà họ Ngạo chúng ta.” Giọng nói vừa rơi xuống. Ngào Thế nâng ly rượu lên, đám người Hải vực Vĩnh Sinh và Dược Thần Các làm sao dám lơ là, bọn họ lần lượt nâng ly rượu lên.

Phù Thiên cũng cùng với những người điều hành của Phù Diệp nâng ly: "Lão Ngao, ngài thật sự quá khách sáo rồi. Có thể trở thành khách quý của của ngài mới là hai nhà Phù Diệp ta có phúc." Nói xong, đám người Phù Diệp cung kính, ngẩng đầu uống cạn ly rượu.

Ngao Thế cười nhẹ, sau khi nhấp một ngụm rượu, đặt ly xuống, nhẹ nhàng nói: "Làm khách quý của Hải vực Vĩnh Sinh chúng ta. Điều này đối với Phù trưởng tộc mà nói, chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Thậm chí trưởng tộc Phù muốn trở thành người một nhà với Hải Vực Vĩnh Sinh ta, cũng chẳng qua chỉ là cái gật đầu của Phù trưởng tộc."

Nghe thấy lời này, đám người Phù gia và Diệp gia đều kinh ngạc và vui mừng.

Vui mừng đương nhiên là niềm hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, đáng ngạc nhiên là điều này thực sự lại được Ngao Thế nói ra.

Tuy nhiên, không giống như phản ứng của Phù Gia và Diệp gia, nhóm người của Dược Thần Các và Hải vực Vĩnh Sinh, ai nấy đều cảm xúc kích động, rõ ràng là cực kỳ khó hiểu trước động thái của Ngao Thế.

“Ông nội, hải vực Vĩnh Sinh có thể có ngày hôm nay, đều là các đệ tử của Hải vực Vĩnh Sinh ta dùng máu tươi đổi lấy, Phù gia bọn họ có tài có đức gì, có thể như vậy cùng với Hải vực Vĩnh Sinh chúng ta sao?” Ngao Nghĩa đột nhiên bất mãn nói.

“Nói đúng lắm, hải vực Vĩnh Sinh của ta là thân phận gì, Phù gia và Diệp gia bọn họ là thân phận gì?” Ngao Tiến cũng lạnh lùng quát lên.

Vương Hoãn Chi lúc này cũng hơi đứng dậy, cúi lưng thuyết phục nói: "Lão Ngao, các vị khách quý của hải vực Vĩnh Sinh và người một nhà đều có chế độ xem xét nghiêm ngặt. Đây là quy tắc do tổ tiên nhà họ Ngao đặt ra từ rất lâu rồi." 

“Hỗn xược!” Ngao Thế đột nhiên vỗ bàn một cái, tức giận hét lớn: “Ta nói chuyện, từ khi nào đến lượt các người nhúng miệng vào, còn người nữa, Vương Hoãn Chi, đừng tưởng rằng người giúp đỡ nhà họ Ngao của ta một chút thì đã thật sự là chân thần rồi."

"Chuyện này, ý ta đã quyết. Bất cứ ai cũng không được chỗ miệng vào."

Ngao Thế tức giận, uy lực áp chế lập tức phóng thích toàn bộ hiện trường, đám người có mặt tại hiện trường tâm kinh lưng lạnh, ai nấy đều cúi đầu, không dám nói lời nào.

Thấy không ai dám nói gì, Ngao Thế mới đưa mắt nhìn về phía Phù Thiên, nhẹ giọng nói: "Trưởng tộc Phù, đám tiểu bối này không biết trời cao đất dày, ngài không cần phải để ý tới bọn họ. Ngạo Mỗ ta dù già rồi, nhưng vẫn là chủ của Hải Vực Vĩnh Sinh."

Kìm nén sự kích động trong lòng, Phù Thiên khẽ mỉm cười: "Đâu có Ngạo Lão Tiên sinh, Phù Mỗ nào dám như vậy."

“Như vậy thì tốt rồi.” Ngao Thế cười nhẹ rồi nói: “Thực ra, nhà họ Ngao của ta nhiều nam ít nữ, nữ nhi duy nhất cũng đã kết hôn với Diệp Cổ Thành. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều con trai. Nếu như Phù gia ngài đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể chọn một nữ tử. Hai gia đình chúng ta kết thành thông gia. Từ đó, chúng ta sẽ là người một nhà, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chia ”.

Ngay khi những lời này vừa nói ra, đừng nói đến những người điều hành của Phù Gia và Diệp gia sững sở tập thể, ngay cả Phù Thiên cũng kinh ngạc sững sờ tại chỗ, ly rượu trong tay đang đưa lên không trung cũng quên thu lại.

Người của nhà họ Ngao và Hải vực Vĩnh Sinh cũng kinh ngạc nhìn nhau.

"Ta... Vừa rồi ta có nghe lầm không? Ngao lão tiên sinh là đang nói... muốn, muốn kết thông gia với nhà họ Phù chúng ta?"

"Ta có phải là đang mơ không, chuyện này quả thực... quả thực không thể nào tin được, đúng không?"

"Trời ạ, tương lại của Phù gia chúng ta thực sự đã đến rồi sao?"

Những người điều hành của nhà họ

Phủ ai nây đều như mơ như ảo, khó

để tin vào sự thực trước mắt, đây

như thể chính là miếng bánh lớn từ

trên trời rơi xuống, một khi có được

môi quan hệ thân mật này với Hải

vực Vĩnh Sinh, như vậy đôi với Phủ

gia mà nói, càng là ở sát bên bắp

đùi mạnh nhất, từ đó đường mây

nhẹ bước, một bước lên trời!

Thậm chí, khôi phục Phủ gia, lấy lại

huy hoàng!

FINIO... 2: Ngao lão tiên sinh;

ngài....... ngài nói thật sao? "Phù

Thiên toàn thân hơi run rấy, kích

động vô cùng.

“Điều mà Ngao Mỗ nói, xưa nay đều

là thật. Ngao Thê cười nói

Lời này vừa nói ra, người của hai

nhà Phù Diệp phân khởi vô cùng,

nhưng THỊ CÓ Phù MỊ, lúc này lại khí

căng phù, vô cùng chua chát, nếu

nói sớm thì gả người là phúc, bây

giờ xem ra, lại là hoạ.

“Nhưng mà, ta có một điều kiện.”

Ngao Thê cười nhẹ nói.

“Điều kiện gì?” Phù Thiên đột nhiên

sững SỜ nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui