Chàng Rể Siêu Cấp


Hàn Tam Thiên cũng chau mày lại, nhìn Trần Thế Quân, trong trí nhớ của hắn, đừng nói hắn và tên Trần Thế Quân này có quen nhau, ngay cả bất kì giao ước nào cũng không hề có.

Tuy nhiên, lúc này tên Trần Thế Quân này cũng đã ngừng cười, khóe miệng nhếch lên, lạnh lùng đáp: “Thuộc hạ sao? Tên rác rưởi Hàn Tam Thiên đó cũng xứng làm thuộc hạ
của bản thiếu gia đây sao? Hắn chẳng qua I chỉ là một con chó của ta mà thôi.

"
“Con chó sao?"
“Tên tiểu tử này đang nói bậy bạ gì vậy?
Hàn Tam Thiên dù gì cũng là một Thần ma, cho dù tên tiểu tử này không tôn trọng cũng được, còn dám nói Hàn Tam Thiên là một con chó, chết tiệt, ta không thể nhẫn nhịn thêm nữa.

"
“Không phải sao, có một số người người không thể tôn trọng, nhưng đối với người có chiến công hiển hách như vậy, cũng không được tùy ý chà đạp như vậy.

"
+
“Đúng vậy, vốn dĩ ta rất coi trọng đối với sự thần bí của Cung Thiên Ngọc, nhưng trước
mắt các ngươi lại không biết liêm sỹ như vậy, quả thật khiến bọn ta vô cùng thất vọng.

"
“Cung Thiên Ngọc này ngược lại đã cho ta thấy cái gì được gọi là bỉ ổi vô liêm sỹ.

"
Rất nhiều người đột nhiên bị những lời nói của Trần Thế Dân làm cho phẫn nộ, đã từng nhìn thấy người vô liêm sỉ rồi nhưng chưa từng nhìn thấy người nào bại hoại được như hắn.

“Hắn nói người như vậy, hay là để ta dạy cho hắn một bài học.

" Đạo Thập Nhị đã đi theo Hàn Tam Thiên lâu như vậy, sao lại có thể để cho người khác nói xấu Hàn Tam Thiên như vậy chứ, đương nhiên bây giờ muốn lập tức bộc phát.

Dù gì đối với Hàn Tam Thiên mà nói, những kẻ này quả thực không đáng để hắn tức giận.

“Hừ, vì vậy thế gian nhiều kẻ ngu dốt đến vậy, chúng ta có thể để ý đến hết không?" Đối mặt với nhiều sự chỉ trích như vậy nhưng Trần Thế Dân lại không hề tức giận, kỉ năng diễn xuất của hắn quả thật có thể thắng giải điện ảnh thế giới.

“Công tử à, người thì phải có người này kẻ nọ.

Nếu như ai cũng thông minh thì thiên hạ này làm sao có sự phân cấp nhiều như vậy.

" Tên thuộc hạ đứng bên cạnh buông lời châm biếm.

Dứt lời, liền quét mắt nhìn sang đám người kia, lạnh lùng lên tiếng: " Nhưng đám người này làm sao có thể biết được, tên Hàn Tam Thiên này chẳng qua chỉ là một tên phế vật của phái Hư Không mà thôi, nếu như không
có lòng hảo tâm chỉ giáo của công tử, làm sao có thể tiến bộ được như bây giờ? Nếu
như không có sự dẫn dắt của công tử, hắn làm sao có thể từng bước từng bước khiến cho thiên hạ kinh ngạc như vậy.

"
“Những lời nói của ngươi là có ý gì? Nói đi nói lại, cũng hàm ý Hàn Tam Thiên chính là đệ tử của công tử nhà ngươi.

" Có người hoài nghi hỏi.

“Chỉ là không ngờ rằng, chỉ là một con chó giữ cửa lại được các ngươi sùng bái đến như vậy, nếu như các ngươi có đầu óc, chi bằng tôn sùng công tử nhà ta thì có tốt hơn không"
+
Sau khi tên thuộc hạ đắc ý nói dứt lời, Trần Thế Dân cũng phối hợp gấp cây quạt lại, tỏ ra phong thái ngời ngời của người anh hùng.

Nhưng ánh mắt của hắn lúc này luôn nhìn chăm chú vào Tử Tình, dụng ý vô cùng rõ ràng.

“Ngươi quả thật khoác lát, ta cũng có thể
nói ta là cha của Hàn Tam Thiên vậy.

Cả đời mưu cầu danh lợi, bây giờ Hàn Tam Thiên đã chết, ngươi nói như thế nào chẳng được.

"
“Chẳng lẽ không phải như vậy sao?"
Đối với những lời nói vô căn cứ này, đương nhiên chẳng có ai tin.

Ngược lại có những người đơn thuần như Tử Tình, dùng ánh mắt phức tạp ngước nhìn Trần Thế Dân, điều này khiến hắn thích thú.

“Thất muội, đừng nghe hắn nói bậy" Kinh
nghiệm giang hồ của hắn phong phú, đương nhiên không thể bị lừa, lập tức lạnh lùng nói với Tử Tình.

Tử Tình ngoan ngoãn gật đầu, rồi rời ánh mắt đi chỗ khác.

Điều này khiến Trần Thế Dân bất mãn: “Chết tiệt, Giang Bắc Thất Quai, cho dù ngươi không tin, vậy ta đây sẽ cho ngươi thấy.

"
“Thiên hỏa, nguyệt luân.

"
Ầm!
Tên tiểu tử này hét lớn lên, trong tay xuất hiện một ngọn lửa, tay trái là những luồng điện tím.

"
Nhìn thấy khung cảnh trước mắt, không ít người hoảng hốt mà hét lên.

Bởi vì, Thiên Hỏa Nguyệt Luân chính là từ ngữ thay thế cho cái tên Hàn Tam Thiên, gọi Thiên hỏa nguyện luân chính là nhắc đến Hàn Tam Thiên.

Nhưng chỉ có những người không hiểu biết mới nghĩ như vậy, còn người hiểu biết lập tức có thể nhận ra, ở một góc độ nào đó thiên hỏa nguyệt luân của hắn giống với
Thiên hỏa nguyệt luân của Hàn Tam Thiên, nhưng nếu quan sát kỷ có thể phát hiện sự khác biệt giữa hai bên hoàn toàn to lớn, một trời một vực.

Giang Bắc Thất Quai nhìn sơ qua liền có thể phát hiện ra, nào có dễ dàng bị lừa như em gái của hắn, huống hồ còn giả mạo thần tượng của hắn, đột nhiên mỉa mai lên tiếng: “Đừng có giả thần giả quỷ"
Dứt lời, lập tức
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui