Hà Thanh Phong có thể nói ra những câu như vậy,
thật sự khiến cho Dực lão có cảm giác bất ngờ.
Nếu Hàn Tam Thiên là người của Tam Điện, ông ta
nói vậy thì có thể hiểu được, nhưng Hàn Tam
Thiên là người của Tứ Môn mà ông ta vẫn có thể
ôm chặt ý nghĩ ấy, chứng minh ông ta đã bỏ qua
tất cả những ân oán của trước kia. Khi đứng trước
sự thật đúng sai, Hà Thanh Phong vẫn có thể lấy
việc lớn làm trọng.
Đương nhiên, ông ta còn có ý định khác hay
không, thì đây là thứ Dực lão không thể đoán
được, nhưng mà đề nghị của ông ta quả thật là có
thể thực hiện được.
Thiên Khải bây giò, quả thật cần nghênh đón sự
thay đổi. Mà nơi ở của Phù Dao là nơi cất giấu tất
cả các bí mật của Thiên Khải. Đến một ngày nào
đó những bí mật này được phá giải, có lẽ Thiên
Khải sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn.
"Nếu ông đã cho rằng là như vậy, trước khi cậu ta
đi vào Ma Vương quật, chúng ta hãy để cho cậu ta
thử một lần đi." Dực lão nói.
Hà Thanh Phong gật đầu thật mạnh, nói: "Dực lão,
tôi trở về chờ tin tức của ông, sau khi ông sắp xếp
thời gian xong rồi báo lại cho tôi."
"Không thành vấn đề."
Hà Thanh Phong đi rồi vẻ mặt Dực lão dần
nghiêm túc hơn.
Chuyện nơi ở của Phù Dao, đối với ông ta mà nói
là một chuyện ngoai dự liệu. Ông ta chưa bao giờ
nghĩ đến việc để cho Hàn Tam Thiên đi làm
chuyện này. Nếu không phải do Hà Thanh Phong
nhắc đến, ông ta sẽ đè chặt lại và không nghĩ đến
việc này nữa, bởi vì những người có tư cách biết
việc này, chỉ có những người cầm đầu Tứ Môn
Tam Điện mà thôi.
Dực lão cũng chưa bao giò nghĩ tới, Hàn Tam
Thiên lại là người được chọn để mở ra nơi ở của
Phù Dao.
Trợ thủ trỏ lại bên người Dực lão, nhìn thấy Dực
lão trầm tư như đang suy nghĩ chuyện gì, không
khỏi nói: "Dực lão, Hà Thanh Phong này lại đưa ra
chủ ý gì vậy?"
Dực lão thở dài một hơi, nói: "Lần này, chắc là ông
ta không có ác ý gì. Dù sao chuyện này liên quan
đến tương lai của Thiên Khải, tính mạng của ông
ta và Hà Tiêu Tiêu cũng ở trong đấy, chắc là sẽ
không làm ẩu."
//
- -----------------