Chứng kiến dáng vẻ Phương Chiến nhìn xung
quanh, Hàn Tam Thiên đã biết ông ta muốn hỏi
điều gì, có điều anh không chủ động nhắc tới. Dù
sao chuyện đã xảy ra bên trong Ma Vương quật,
Hàn Tam Thiên không muốn để người khác biết.
Cuối cùng vì sao con rắn trắng nhỏ kia có thể đàn
áp những dị thú khác, đến giờ vẫn là nghi hoặc lớn
nhất trong lòng Hàn Tam Thiên. Hơn nữa tại sao
nó lại tỏ ra thân mật với mình như vậy, Hàn Tam
Thiên cũng không nghĩ ra.
"Tam Thiên, làm sao cậu có thể sống sót rời khỏi
Ma Vương quật?" Phương Chiến xác định xung
quanh không có ai, nhẹ giọng hỏi.
"Vừa đánh vừa chạy đã ra ngoài." Hàn Tam Thiên
nói.
"Đánh?" Phương Chiến kinh ngạc nhìn Hàn Tam
Thiên.
Tuy rằng Hàn Tam Thiên rất lợi hại, nhưng những
dị thú kia còn mạnh hơn. Sao anh có thể sống SÓt
sau khi đối đầu trực diện với dị thú chứ?
"Cậu không nói đùa chứ? Sức mạnh của những dị
thú kia, cho dù là Dực lão và Hàn Thanh Phong
cũng không phải đối thủ. Cậu làm sao đánh
được?" Phương Chiến hỏi.
"Dùng tay đánh đó, còn đánh thế nào được nữa?"
Hàn Tam Thiên cười nói.
Những từ này quá mức qua loa, Phương Chiến
cũng không phải kẻ ngu, đương nhiên sẽ không
tin. Có điều nếu như Hàn Tam Thiên không muốn
nói, ông ta sẽ không hỏi nhiều.
Thế nhưng ông ta còn một điều rất tò mò, rốt cuộc
Hàn Tam Thiên gặp phải dị thú gì.
"Dị thú cậu gặp phải có dáng vẻ thế nào?" Phương
Chiến hỏi.
"Một con tỉnh tinh, hình dáng to lớn, có điều cơ thể
còng kềnh, không chạy lại tôi." Hàn Tam Thiên nói.
"Theo ghi chép bí mật của Thiên Khải, Ma Vương
quật có tổng cộng sáu dị thú, con tỉnh tinh cậu gặp
phải không tính là mạnh nhất trong chúng nó, xem
như vận may của cậu cũng không tệ lắm." Phương
Chiến nói.
Nghe thấy câu này, Hàn Tam Thiên hứng thú, bởi
vì anh đã gặp hết sáu con dị thú rồi. Cho dù là rắn
trắng nhỏ thể hiện sự đàn áp khó hiểu, nhưng anh
lại không biết nó có được tính là mạnh nhất hay không.
Đã có ghi chép bí mật, chắc hẳn Phương Chiến
biết đâu mới là dị thú mạnh nhất Ma Vương quật.
"Mạnh nhất là con nào?" Hàn Tam Thiên hiếu kỳ
hỏi.
"Mãng xà ngọc mắt đỏ, không gặp phải nó, xem
như cậu may mắn." Phương Chiến cảm thán.
Mãng xà ngọc mắt đỏ?
Mắt của con rắn trắng nhỏ kia đúng là màu đỏ,
nhưng nó chỉ lớn bằng ngón tay cái mà thôi. Sao
có thể được xưng là mãng xà chứ?
Chẳng lẽ ghi chép bí mật sai sót nên mới phóng
đại năng lực của nó?
"Mãng xà ngọc mắt đỏ được ghi lại to bao nhiêu?"
Hàn Tam Thiên hỏi.
"Thân như rồng, dài trăm thước." Phương Chiến
nói.
Hàn Tam Thiên phụt một cái cười ra tiếng. Dài
trăm thước? Không phải nói giỡn chứ? Con rắn kia
nhiều nhất có một mét mà thôi.
//
- -----------------