Chàng Rể Tỷ Phú


Triệu Hùng nghe một lúc đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Anh chậm rãi bước về phía Phạm Hồng Duy và Phan Ngọc Anh, sau khi đi đến trước mặt của hai người Triệu Hùng mới đưa một tờ rơi cho Phan Ngọc Anh rồi hỏi một cách lịch sự: “Là cô Phan Ngọc Anh phải không? Tôi là Triệu Hùng, tôi muốn mời giáo viên dạy riêng cho con gái mình.

Đây là những ưu đãi mà tôi đưa ra, cô xem một chút đi.”
Phạm Hồng Duy đã chú ý tới Triệu Hùng lái một chiếc xe Phaeton sang trọng từ lâu.

Nhìn thấy anh cầm một xấp tờ rơi đi tán gái mà trong lòng không khỏi có chút khâm phục Triệu Hùng.

Cách tán gái này đã lên tới một tầm cao mới.

Chưa kể đến việc lái xe hạng sang đi tán gái còn chủ động phát tờ rơi cho người ta.
Phạm Hồng Duy giật lấy một tờ rơi trên tay của Triệu Hùng, nhìn lướt qua, sau khi xem xong cười mỉa mai Triệu Hùng: “Người anh em, thủ đoạn tán gái bằng cách tìm giáo viên dạy riêng cho con gái cũng rất mới lạ đấy.

Nhưng mọi chuyện đều phải cân nhắc đến trình tự trước sau.

Tôi đã nhìn trúng cô gái này trước, anh làm như vậy là phá hỏng quy tắc.”
Triệu Hùng cau mày lại, anh không ngờ Phạm Hồng Duy lại coi anh là tình địch giành giật một cô gái.
“Anh hiểu nhầm rồi, tôi thật sự đang tìm một giáo viên dạy riêng cho con gái.”
Sau khi Phạm Hồng Duy nghe xong lời nói của anh, thản nhiên cười chế giễu: “Người anh em, anh cứ tiếp tục dùng cách này thì cũng quá kém đi.

Mặc dù những cô nàng sinh viên đại học thích đàn ông có tiền nhưng họ càng thích những người đàn ông còn độc thân như tôi.

Nếu như anh thật sự đã có gia đình thì đừng đến góp vui làm gì, mau tránh ra một bên đi.”
Phạm Hồng Duy vừa nói vừa đưa tay ra lôi kéo Triệu Hùng.


Chỉ thấy anh siết chặt cổ tay anh ta rồi dùng sức kéo mạnh ném anh ta ra ngoài.
Phạm Hồng Duy không ngờ Triệu Hùng lại dám ra tay với mình, sau khi bò dậy phủi bụi đất trên người chỉ vào anh nói: “Thằng nhóc kia, tao thấy mày lái một chiếc Phaeton nên cho rằng mày cũng có tiếng tăm.

Mày có giỏi thì báo tên ra, chuyện ngày hôm nay Phạm Hồng Duy tao còn chưa xong với mày đâu.”
“Tôi là Triệu Hùng, cũng không sợ anh sẽ trả thù tôi.

Tôi chỉ muốn cảnh cáo anh một câu sau này cách cô Phan Ngọc Anh xa ra một chút.

Nếu như để tôi biết được anh đã làm những điều quá đáng với cô ấy thì tôi sẽ không tha cho anh đâu.”
“Hừ.

Chúng ta cứ chờ xem.”
Phạm hồng Duy thận trọng không dám trực tiếp xé rách mặt với Triệu Hùng.

Làm sao người có thể lái chiếc xe sang trọng hơn bảy tỷ này lại là một kẻ không có tiếng tăm gì chứ?
Sau khi Phạm Hồng Duy lái xe đi, Phan Ngọc Anh mới nói một tiếng “cảm ơn” với Triệu Hùng.
Nếu không phải Phạm Hồng Duy nhắc tới anh lái một chiếc “Phaeton” thì Phan Ngọc Anh thực sự không thể tưởng tượng được anh sẽ gắn liền với hai chữ “có tiền”.
Cô ấy tưởng rằng anh chỉ có ý giải vây giúp mình mà thôi bèn nói với Triệu Hùng: “Anh Hùng, cảm ơn anh về chuyện ngày hôm nay.” “Không cần cảm ơn đâu.”
Nhìn thấy cô ấy quay người rời đi, Triệu Hùng cất tiếng gọi cô ấy: “Bạn học Ngọc Anh, chẳng lẽ cô không cân nhắc một chút về tờ rơi mà vừa nãy tôi mới đưa cho cô sao?”
Phan Ngọc Anh cũng cho rằng Triệu Hùng là muốn theo đuổi mình vì vậy mới muốn thoát khỏi anh càng nhanh càng tốt.

Nhưng sau khi nghe thấy lời anh nói xong vẻ mặt của cô ấy hơi sửng sốt một lát.
“Anh thật sự có con rồi à?” Phan Ngọc Anh nhìn thấy Triệu Hùng cũng chỉ trạc tuổi mình mà thôi, không ngờ anh đã làm bố rồi.
Triệu Hùng gật đầu cười nói: “Qua sinh nhật năm nay con gái tôi sẽ tròn năm tuổi.”
“Nói như vậy thì anh thật sự muốn mời tôi làm giáo viên dạy riêng?”

“Đúng vậy.

Không thì cô cho rằng là vì cái gì?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Phan Ngọc Anh lộ ra vẻ ngượng ngùng, mái tóc dài vừa phải của cô ấy vừa vặn buông đến ngang vai.

Cô ấy vươn tay vén tóc bên tai rồi nói với Triệu Hùng: “Bây giờ thời gian biểu của tôi hơi kín, một tuần chỉ có thể bỏ ra được ba buổi học.

Tôi cũng không muốn lãng phí thời gian.

Nếu như anh muốn mời tôi làm gia sư riêng cho con gái anh thì cũng được.

Một buổi học có giá bảy triệu.”
“Tiền không thành vấn đề.

Tôi chỉ có một yêu cầu.”
“Anh nói đi?” Phan Ngọc Anh không ngờ Triệu Hùng lại đồng ỳ hào phóng như vậy, lập tức đáp ứng yêu cầu một buổi học bảy triệu của mình.
Triệu Hùng giải thích: “Trên tờ rơi của tôi cũng có viết, tôi mời giáo viên dạy múa cho con gái chủ yếu là có thể giúp con bé giành được thứ hạng tốt trong cuộc thi Ngôi sao trẻ của Đài truyền hình vì vậy tôi cũng không thể tiêu tiền vô ích được.”
Phan Ngọc Anh vô cùng tự tin hứa rằng: “Điều này không có vấn đề gì, tôi có thể đảm bảo rằng những học sinh mà tôi dạy có thể đạt giành được ba vị trí đứng đầu.

Nếu như đến lúc đó không lấy được ba thứ hạng đầu thì tôi sẵn sàng giảm một nửa học phí.”
Thấy cô ấy tự tin như vậy, Triệu Hùng càng tin tưởng vào việc mời giáo viên dạy múa riêng này, hai bên lập tức trao đổi số điện thoại.

Điều khiến cho Triệu Hùng bất ngờ là Phan Ngọc Anh luôn mang theo danh thiếp trên người.


Trên danh thiếp có thông tin liên lạc của cô ấy cùng với số phòng phát sóng trực tiếp trên kênh trực tuyến nào đó.
Vì buổi chiều Phan Ngọc Anh còn có tiết học nên vội vàng đi ăn cơm ở căng tin rồi hẹn buổi tối có thời gian sẽ nói chuyện với anh trên zalo.
Lúc này Triệu Hùng mới lái xe rời khỏi trường Đại học Sư phạm thành phố Hải Phòng.
Một cô gái thân thiết với Phan Ngọc Anh lên tiếng hỏi: “Ngọc Anh, người đó là ai vậy? Còn lái một chiếc Phaeton nữa.”
“Đó là phụ huynh của một đứa trẻ, anh ấy nói rằng muốn mời mình làm giáo viên dạy múa riêng cho con anh ấy.”
“Không phải chứ.

Mình trông người đó vẫn còn rất trẻ mà.”
Cô gái kia thở dài nói: “Sao bây giờ đàn ông giàu đều không nghĩ thoáng một chút chứ, kết hôn và sinh con sớm như vậy để làm gì?”
“Linh Ngọc, cậu nói đang nói cái gì vậy? Nếu như cậu thích một người đàn ông chưa kết hôn thì Phạm Hồng Duy cũng khá được đó.”
“Được rồi.

Mình cũng không muốn ba ngày lại bị bỏ rơi.

Phạm Hồng Duy là kẻ phong lưu, đồ cặn bã như vậy mình mới không thèm ở cùng anh ta.”
Phan Ngọc Anh nhún vai bất đắc dĩ nói: “Chính là vậy đó.

Đàn ông tốt thì đều lấy vợ sinh con hết rồi còn mấy tên phong lưu thì mới là mẫu đàn ông hào phóng mà cậu nói.”
Hai người nói chuyện cười đùa vui vẻ đi vào căng tin.

Khi Lý Thanh Tịnh về đến nhà Triệu Hùng đã nấu cơm xong.
Lý Thanh Tịnh nhìn thấy hệ thống camera theo dõi được lắp đặt khắp nhà lúc này mới yên tâm hơn nhiều.

Sau khi rửa tay xong cô bế con đến bên bàn ăn, đúng lúc này Triệu Hùng bưng cơm canh đi tới cười nói: “Ăn cơm thôi.”
Lý Thanh Tịnh vừa ăn cơm vừa hỏi anh: “Triệu Hùng anh đã tìm được giáo viên dạy múa cho Dao Châu hay chưa?”
“Anh tìm được rồi.

Tên là Phan Ngọc Anh một sinh viên khoa vũ đạo của trường đại học Sư phạm thành phố Hải Phòng.”

“Ồ là sinh viên à?”
Cô hỏi anh: “Cái cô Phan Ngọc Anh này ra sao? Anh thấy có được không?”
“Người ta đã giành giải nhất trong rất nhiều cuộc thi, nếu như không thể lọt vào tốp ba vị trí đầu thì học phí giảm một nửa.”
Lý Thanh Tịnh gật đầu rồi nói: “Cô gái này cũng khá tự tin, đúng rồi học phí có đắt không vậy?”
“Còn tạm được, 700 nghìn một buổi.”
Triệu Hùng không dám nói ra bảy triệu một buổi sợ vợ mình vừa nghe đã cảm thấy đắt lại kêu anh từ chối đến lúc đó anh lại phải đi tìm người khác.
Thành phố Hải Phòng này giá một buổi học múa khoảng bảy trăm cũng khá hợp lý.
Lý Thanh Tịnh gật đầu rồi nói: “Ừ.

Vậy quyết định dùng giáo viên này đi.

Đến lúc đó anh liên lạc với cô ấy và hẹn thời gian lên lớp.”
“Anh biết rồi.”
Sau khi ăn tối xong Triệu Hùng rửa bát, anh nhìn thấy cô mệt mỏi nên dẫn con gái đi ngủ sớm.

Một mình anh buồn chán lấy ra danh thiếp của Phan Ngọc Anh, bên trên có viết phòng phát sóng trên kênh trực tuyến nào đó.

Anh muốn xem cô ấy phát sóng những gì, vì vậy đã tải xuống phần mềm phát sóng trực tiếp trên điện thoại sau đó đăng ký một tài khoản rồi đặt nickname là “Người đàn ông của gió”.
Sau khi nhập số phòng phát sóng trực tiếp và chuyển đến trang của Phan Ngọc Anh, chỉ nhìn thấy cô ấy đang phát sóng trực tiếp nhảy múa cho người hâm mộ của mình trong căn phòng hình như được thuê trọ ở bên ngoài trường học.
Phải nói rằng Phan Ngọc Anh thực sự có trình độ và hiểu biết sâu sắc về khiêu vũ, mỗi động tác nhảy múa đều khiến người khác phải tán thưởng và ngưỡng mộ giống như một chú cá linh hoạt.

Điều này cũng có liên quan đến dáng người xinh đẹp của cô ấy.
Sau khi cô ấy nhảy hết một điệu cả người đã chảy đầy mồ hôi sau đó anh nghe thấy cô ấy nói với người hâm mộ trong phòng phát sóng: “Hôm nay kênh trực tuyến có tổ chức chương trình, nếu như lọt vào tốp mười sẽ giúp đỡ nâng cấp cho Streamer.

Tôi rất hiếm khi đòi quà của người hâm mộ nên rất mong mọi người có thể giúp tôi lọt vào tốp mười.”
Phạm Hồng Duy cũng nằm trong số người hâm mộ đó ở phòng phát sóng, anh ta là thành viên cao cấp VIP nên đã gửi một đống bình luận: “Mẹ kiếp mỗi ngày chỉ vặn vẹo hai cái đã muốn đòi thưởng rồi, nếu có bản lĩnh thì có thể múa cột hay nhảy thoát y đi, ông đây sẽ thưởng cho cô 35 triệu ngay lập tức.”
Phan Ngọc Anh vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra đây là nick ảo của Phạm Hồng Duy nên nói với màn hình: “Phạm Hồng Duy, nếu như anh không muốn xem thì cút ngay khỏi phòng phát sóng của tôi, đừng quạt gió châm lửa ở đây.”
“Sao vậy? Dám khoe các tư thế gợi cảm lại không cho phép người ta nói à? Cô mới vặn vẹo hai cái đã muốn người ta giúp cô lọt vào tốp mười, cô đang nằm mơ sao?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận