"A..." Diêu Dao thỏa mãn kêu thành tiếng, hai tay bám vào vai Hoắc Không Hiệp.
Hoắc Không Hiệp bắt đầu ra vào không chút lưu tình.
Nước của cô thực sự nhiều, cậu không lo lắng sẽ chơi cô đến hỏng.
"Ừm...!a a a..."
Vật thô to ra vào khe nhỏ, tiểu huyệt có thể cảm nhận rõ ràng đường gân xanh và mạch máu bao phủ bên trên, giống như có thể cảm nhận trong miệng vậy.
Nghĩ đến đây, tiểu huyệt lại co thắt hai lần, Hoắc Không Hiệp nheo mắt, cởi đồ lót của cô.
Bầu ngực nhảy ra hai chú thỏ trắng.
Cậu cúi xuống, ngậm giữ một bên, bắt đầu liếm láp quả dâu nhỏ trên đỉnh.
"Ừm..."
Tay kia bắt đầu ra sức nhào nặn, bầu ngực tội nghiệp trong tay bị cậu biến thành nhiều hình dạng khác nhau, Hoắc Không Hiệp mút ngực cô đến nỗi nghe rõ thấy tiếng “chụt chụt”.
Vẫn là cậu chơi đùa đến thích thú, Diêu Dao nghĩ.
Trên dưới đều hoạt động vẫn không ảnh hưởng đến tốc độ của cậu, dưới thân vẫn quyết liệt ra vào.
"Tôi...!không được...!ừm...!a a a a"
Móng tay Diêu Dao cào trên da cậu.
Hoắc Không Hiệp cũng không vì Diêu Dao đang đạt cao trào mà buông cô ra.
Những cơn co thắt cũng chỉ đổi lấy những cú thúc mạnh hơn của cậu.
Sau cao trào, Diêu Dao thực mẫn cảm, tùy tiện chạm vào cũng có thể khiến cô run rẩy, chứ đừng nói đến Hoắc Không Hiệp lúc này đang dùng sức như vậy.
Không Hiệp đứng dậy, nhìn chằm chằm vào khe nhỏ của cô, mép bị côn thịt của cậu nong căng cứng, như thể hai người sinh ra đã hòa hợp.
"A...!Không Hiệp...!Không Hiệp..."
Diêu Dao bị làm đến nói không rõ ràng.
Hoắc Không Hiệp ngẩng đầu nhìn cô, tay đặt trên eo cô.
"Sao vậy?"
Hoắc Không Hiệp hỏi, giọng nói đầy dục vọng.
Cậu hiếm khi nói chuyện trên giường.
Khi cậu đột nhiên va chạm vào nơi mềm mại kia, Diêu Dao lại cao trào.
"Ừm...!a a"
Hoắc Không Hiệp không hề đề phòng đột nhiên bị kẹp chặt, một lượng lớn tinh dịch lập tức bắn vào hang nhỏ, Diêu Dao khóc.
"Nóng quá...!a a a"
Khe nhỏ đột nhiên phun ra một lượng lớn dâm thủy, bắn vào bụng dưới Hoắc Không Hiệp.
"A!"
Hoắc Không Hiệp nhìn thấy dâm thủy trên bụi cỏ, cái này, là thủy triều sao?
Diêu Dao chưa từng như vậy, những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt cô.
Sự phấn khích này khiến cô không quen, mà tiểu huyệt vẫn cắn côn thịt của cậu không buông.
Nếu cậu không uống rượu, có lẽ đã buông tha cho cô, nhưng đêm nay, cậu uống, lại còn uống rất nhiều.
Hoắc Không Hiệp lật người cô lại.
Cô đã không còn sức lực nằm trên giường.
Bàn tay nhẹ nhàng phát vào mông tròn của Diêu Dao, chiếc mông run lên.
"Quỳ đàng hoàng vào."
Hoắc Không Hiệp nâng eo, ôm lấy cô.
Diêu Dao quay đầu trừng mắt.
Đôi mắt ngân ngấn nước như thể dụ dỗ cậu nhanh đi vào.
Không Hiệp động một cái, cắm côn thịt cứng rắn vào một lần nữa.
Côn thịt ra vào nơi mềm mại.
Tiểu huyệt bị làm một lúc lâu vẫn không hề lỏng, mà trở nên mẫn cảm hơn, siết chặt lấy côn thịt.
"Tiểu yêu tinh."
Hoắc Không Hiệp cảm thán nói, bàn tay to véo vào eo nhỏ của cô đang đung đưa theo tiết tấu của cậu.
Diêu Dao chống hai tay lên giường, cả người vẫn trong cơn cực khoái đang không ngừng rên rỉ.
"A a a"
Diêu Dao đắm chìm trong khoái cảm Hoắc Không Hiệp mang đến, chú ý của toàn bộ cơ thể đều tập trung trên côn thịt đang ra vào lỗ nhỏ.
Hai chiếc túi của cậu không ngừng đập vào nơi bí mật của cô.
Hoa huyệt bị trầy xước, tê dại.
Hoắc Không Hiệp vươn tay nắm lấy bờ mông bị va chạm.
"Ừm..."