Chanh Đá Giữa Mùa Hè


Lâm Kiều biết trình độ văn hóa của chính mình có hạn nên buổi tối nhờ ASH làm người cố vấn hợp đồng cho mình, ngày hôm sau thì gửi hợp đồng điện tử đã ký tên vào cho trạm D.

Sau một tuần thì thủ tục hợp đồng của cậu cũng chính thức hoàn thành, dưới góc phải ava xuất hiện một ngôi sao vàng năm cánh.

Sau khi trở thành sao streamer cậu không thể tùy tiện nhận đơn cày thuê được nữa, nhưng mỗi tháng chỉ cần live đều đặn và đủ thời gian thì nền tảng sẽ mang lại cho cậu một khoản thu nhập bảo đảm, cũng tương đương hai phần ba số tiền bình quân các tháng trước đó của cậu, với lại có thêm ít quà và thu nhập từ hạm trưởng nữa nên chắc chắn sẽ không có vấn đề gì trong việc mức thu nhập sẽ tăng trưởng cả.

Ngoài việc này ra thì cậu còn kéo được độ nổi tiếng do được treo ở đầu trang, mỗi ngày đều có rất nhiều người mới xông và phòng trực tiếp của cậu.

Nhưng Lâm Kiều phát hiện ra bản thân cũng chẳng cao hứng lắm, cậu sẽ không nhìn xem số lượng fans tăng lên mỗi ngày, hôm nay fan sẽ tặng cho cậu ít nhiều quà hay có người xem mới sẽ trở thành hạm trưởng của cậu không như trước đây nữa.

Khi gánh nặng cuộc sống không còn đè nặng lên đôi vai của cậu nữa, cậu trở nên thanh thản hơn nhiều, cũng có thêm nhiều thời gian để đi làm chuyện mà mình thích.

Lâm Kiều hủy bỏ buổi phát sóng trực tiếp mỗi sáng của mình, thay vào đấy lại đi báo danh một khóa học kỹ thuật cắt ghép biên tập online, chờ khi buổi chiều ASH đến mới vào trò chơi.

Có đôi khi sẽ chơi đến lúc chạng vang, lại có đôi khi chơi đến chín mười giờ, tóm lại là sẽ tùy theo thời gian của ASH.

Sau khi ASH offline thì Lâm Kiều cũng không định chơi nữa, có lẽ cậu đã bước vào thời kỳ kiệt sức, bên người thiếu mất một thần khí hành gà nên cậu chơi một mình cũng chẳng thấy thú vị gì cả.

Bởi vì ban tổ chức của hoạt động yêu cầu mỗi streamer cũng cấp profile của mình, phải đưa ra được ba con tướng với những khoảnh khắc nổi bật, tốt nhất là nên treo ba cái top 10 quốc gia lên được.

Lâm Kiều quyết định chọn Điêu Thuyền, Bất Tri Hỏa Vũ và Thượng Quan Uyển Nhi, bởi vì so với mấy con tướng đi đường giữa nghiêng về hỗ trợ như Trương Lương và Tây Thi thì khả năng phát huy trong trận của mấy con tướng pháp sư tấn công này sẽ mạnh hơn, mấy mùa rank qua Lâm Kiều toàn muốn bản thân carry cả ván game cho nên điểm chiến lực của ba con tướng này cũng cao, trừ bỏ Điêu Thuyền đã lên được top quốc gia thì hai con còn lại chỉ mới lên được top tỉnh.

Thời gian cách lúc bắt đầu hoạt động chẳng còn bao lâu nữa, Lâm Kiều muốn đánh lên top 10 cả nước cho cả ba con tướng, vì thế mỗi ngày đều lôi kéo ASH đánh đôi với mình để kiếm điểm.

Lúc đấu rank phải thể hiện rất tốt mới kiếm được điểm, đạt mốc điểm của đấu đỉnh cao xong thì chỉ có nước phải leo rank mới tăng thêm được.

Mùa này cậu chơi xạ thủ khá nhiều, điểm biểu hiện của Hỏa Vũ và Uyển Nhi đều chưa đánh đến mức cao nhất, vậy nên mấy ngày gần đâu Lâm Kiều đều đánh hai con tướng này, ASH cũng rất phối hợp với cậu, ngoan ngoãn chơi tướng xạ thủ của mình.

Lúc anh chơi xạ thủ và chơi mấy đường khác không thể nào so với nhau được, cứ mãi ép cạn máu của đối phương, đợi Lâm Kiều dọn xong đường giữa lên đến cấp hai thì sẽ mang theo trợ thủ đến ép trụ giết người, tạo ra một lỗ hổng siêu to ở đường phát triển, nhanh chóng kéo tiết tấu cho cả trận đấu.

Hiệu suất lấy điểm của hai người khi chơi đôi cực kỳ cao, chưa tới một tuần đã có thể hoàn thành kế hoạch, Lâm Kiều tính điểm một hồi mới thấy chắc cậu sẽ ổn định top 10 cả nước thôi, thở phào nhẹ nhõm nói: "Vậy coi như cũng xong rồi."
ASH cười khẽ: "Vậy tôi xin chơi Lan được chưa?"
Giọng nói anh vẫn như trước kia, nhưng Lâm Kiều lại có cảm giác phảng phất như lông vũ lướt qua vành tai, ngứa ngáy muốn chết.

"Anh chơi đi, tui chơi Marco."
Lâm Kiều vừa nói vừa mở ván mới, thời gian chờ ghép trận của bọn họ khá lâu, không đến nửa phút sau thì ASH chủ động hủy ghép trận.

"Thôi được rồi." Giọng điệu của anh nghe thập phần mệt mỏi, "Mấy ngày nay đánh mệt quá rồi, tôi đi nghỉ một lát."
Lâm Kiều tăng điểm bao lâu thì ASH cùng cậu đánh ngần ấy trận, mỗi ngày lại đánh đủ bảy giờ cho đến khi bị cấm đấu thì thôi, làm gì có chuyện không mệt mỏi được.

Lâm Kiều biết anh đã rất vất vả rồi nên vội vàng nói: "Vậy anh mau chóng nghỉ ngơi đi."
ASH như không thể cố nổi nữa, ừ một tiếng rồi dùng vận tốc ánh sáng mà offline.

Lâm Kiều cũng dứt khoát tắt live, chuẩn bị mấy tư liệu thu thập được mấy ngày nay, cắt ghép thành một video highlight để báo cáo kết quả cho tốt.

Cậu chỉ biết mấy hôm nay cậu giành được không ít quadrakill và pentakill, nhìn kỹ mới thấy số lần được nhiều đến hơi thái quá.

Mấy trận đấu cao cấp từ Vinh Quang trở lên làm gì có nhiều đối thủ để cậu có thể hiện được bản thân nữa, Lâm Kiều xem lại ghi hình toàn trận đấu, vừa xem đã biết nguyên nhân do đâu.

Mỗi lần cậu thể hiện bản thân thì máu của đối phương không phải đầy đủ một trăm phần trăm, có đôi khi sát thương của cậu không đủ để đánh chết thì có xạ thủ đứng trong góc yên lặng bổ thêm một ít sát thương giúp cậu.

Lâm Kiều chuyển sang góc nhìn của ASH, ASH giữ vị trí rất tốt trước lúc giao tranh mà có thể quét máu của kẻ địch, chờ lúc giao tranh thì anh sẽ đánh ra ít sát thương như mưa dầm thấm đất, sau đó kéo hết hỏa lực bên kia lên người mình vừa đuổi theo để chờ Lâm Kiều chạy đến thu hoạch.

Mỗi trận đấu ASH đều tận lực nhường mạng cho cậu, cứ thế nên chiến tích của Lâm Kiều nhìn rất ảo ma, bình quân KDA lên tới 12.3 rất ghê gớm, điểm biểu hiện điên cuồng tăng lên.

Có thể trêu chọc kẻ địch một cách thành thạo như thế thì nhất định trình độ của anh đã phải ở rất cao rồi.

Khó trách gần đây cậu cảm thấy mình đánh rất thuận lợi, ra là đã có ASH gánh còng lưng, chỉ chờ cậu đến lấy mạng.

Lòng Lâm Kiều rối bời, theo bản năng lấy di động ra nhắn tin wechat cho ASH.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Cảm ơn anh trai nhó
ASH:?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Chỉ cần anh chơi cùng với tui là được rồi, không cần phải chiếu cố cho tui đến vậy đâu
ASH: Không có việc gì cả, đánh như thế nào đều được
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Anh như vậy tụi ngại lắm í
ASH: Thật sự không sao cả, hoạt động quan trọng hơn
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Không được, anh cho tui xin địa chỉ đi tui gửi ít đồ sang cho anh
ASH: →_→ cậu dư tiền sao?
Lâm Kiều bị anh hỏi ngược lại nên sửng sốt, nhớ đến tiền đã đem đi mua thiết bị máy quay rồi, tiền tiết kiệm chẳng còn bao nhiêu, nếu muốn mua PS5 cho ASH thì còn thiếu một ít.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh:......!Cứ vay trước đã, chờ tháng sau có tiền lương thì bù lại
ASH: Xàm xí
ASH: Giữ lại ít tiền ăn uống cho đàng hoàng đi
ASH: Sau này thành streamer lớn, đến lúc đó tôi còn phải xin cậu cho chơi chung đấy
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Không đâu!!! Sao anh lại có thể như vậy chứ
ASH: Về sau cậu còn phải kéo tôi, còn chưa xong được đâu
ASH: Dù sao bình thường tôi cũng rất chán, chơi với cậu xong còn có thể chơi thêm mấy thứ khác nữa, tôi cũng không thiệt thòi
Lâm Kiều nghe hiểu ý tốt của ASH đối với cậu, nhất thời cảm thấy cảm động cực kỳ.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Cảm ơn anh nha
ASH: Cũng gọi là anh rồi mà còn khách khí vậy à
ASH: Bao giờ đi quay chương trình?
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Hai ngày nữa sẽ lên máy bay
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Chị gái bên hoạt động bảo tui cứ nghe theo đạo diễn là được, nhưng mà hỏng nói phải làm gì cả, tui sợ đến lúc đó tui cũng không biết nên làm gì nữa
ASH: Bọn họ sẽ chuẩn bị mọi thứ thật tốt, cậu đừng lo lắng, cứ nghe lời là được rồi
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Được ạ
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Mai có đánh hay không vậy
ASH: Để tối đi, ban ngày tôi có việc rồi
Giang Tự nằm trên ghế dựa ở phòng sách, đưa tay reset tin nhắn mới trên wechat.

Đám người đạo diễn và bốn tuyển thủ chuyên nghiệp được kéo vào một nhóm chat, tỏ vẻ ngày mai muốn mở họp thương lượng "chi tiết" cụ thể của hoạt động.

Trong phim có vai chính và đá kê chân, tuy vẫn lấy biểu hiển của các tuyển thủ là chính nhưng lần này hai nền tảng đều muốn push streamer của mình nên trước tiên phải báo lại cho mấy tuyển thủ chuyên nghiệp này, quan tâm mấy tuyển thủ kia một chút.

Hiếm khi Tro Tàn cực kỳ nổi tiếng này lại nguyện ý tham gia mấy chương trình kiểu này, về tình về lý đều nên cho anh nhiều cảnh nhất, vậy nên nhét anh vào trong đội nào thì đội đó sẽ rất được quan tâm.

Giang Tự ngẫm nghĩ thông báo này một lúc mới quay người nhắn tin cho Lâm Kiều.

ASH: Hỏi cậu chút chuyện, cậu còn thấy ghét Giang Tự không?
Bên kia vẫn luôn trong trạng thái đang nhập, đợi một lúc mới thấy Lâm Kiều rep lại.

Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Giang Tự là ai thế, không quen
ASH:.....!Được rồi
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Nói thật tui chỉ quan tâm đến việc leo top, anh mà không nhắc thì tui cũng quên luôn người này rồi, cả tuần này chưa xem phát sóng trực tiếp của người ta đấy
Chanh Nhỏ Xanh Xanh: Đừng nói tới anh ta nữa anh ới, tui cảm thấy như này khá tốt rồi
ASH: Ừm
Bọn họ chúc nhau ngủ ngon, Lâm Kiều nhìn đối thoại cuối cùng ngơ ngác, cảm thấy chẳng hiểu vấn đề mà ASH đã hỏi.

Nhưng cậu không kip nghĩ nhiều, An An nói đoạn phim ngắn này cũng cần phải xét duyệt, không thể để đến ngày cuối cùng mới nộp được, cái tin nhắn này như muốn lấy mạng cậu vậy, Lâm Kiều chầm kảm ôm đầu, chuẩn bị thức đêm cắt ghép video để giao cho cô ấy.

Giao xong đoạn phim thì ngày hôm sau Lâm Kiều ngủ một giấc đến tận trưa, ăn cơm gà gọi bên ngoài xong bắt đầu bận rộn thu dọn hành lý.

Hiện nay mấy câu lạc bộ esport lâu đời như KG và ASG đều xây dựng cơ sở riêng của họ ở các thành phố tương ứng, một số câu lạc bộ nhỏ hơn với nguồn tài chính tương đối ít sẽ được bên liên minh cung cấp căn cứ, đều đóng quân ở Hải thị.

Bên liên minh đặc biệt xây dựng một căn cứ siêu lớn ở Hải thị để chứa những đội như vậy, dồng thời cũng trang bị rất phòng phú và đầy đủ để hỗ trợ việc ghi hình các hoạt động khác nhau, lần này Lâm Kiều phải đến căn cứ của liên minh Vương Giả, bởi phải ở đấy một khoảng thời gian nên với việc phải chuẩn bị hành lý thế nào cậu sầu ơi là sầu, cuối cùng nghe theo lời khuyên của ASH đem quần áo đơn giản theo, sau đó lại mang theo ít tiền nữa để lúc đó có chuyện còn có thể xoay sở.

Sáng sớm cậu đã lên máy bay xuất phát, chờ đến khi máy bay hạ cánh đã là giữa trưa.

Khi bước xuống khỏi máy bay thì thấy đống máy quay như súng nhắm vào cậu, có một cậu trai nhìn khá trẻ đứng trong đám người vẫy tay gọi cậu, một tay khác không ngừng lay tấm bảng, phía trên có mấy chữ to "Chương trình Ngôi sao mới".

Lâm Kiều khẽ kéo cậu trang của mình lên, kéo valy đi về phía bọn họ: "Xin chào."
"Là Lâm Kiều đúng không?" Cậu trai kia rất nhiệt tình nhào đến bắt cái tay đang nhàn rỗi của cậu, "Tôi tên là Ngô Du, là phó đạo diễn của chương trình."
"Chào đạo diễn Ngô ạ." Lâm Kiều nhìn thoáng qua đống camera sau lưng cậu ta, có hơi lo lắng mà hỏi, "Đã bắt đầu ghi hình rồi ư?"
"Đúng vậy.

Cậu không cần phải lo lắng gì đâu, cứ thản nhiên một chút là được." Đạo diễn Ngô dẫn cậu đến lối ra của sân bay, "Vào trong xe trước đi, chúng ta sẽ xuất phát về căn cứ."
Lâm Kiều nhớ rõ phải nghe lời đạo diễn nên ngoan ngoãn xách valy đi theo Ngô Du.

Chờ đến khi leo lên xe cậu mới phát hiện có một cậu trai khác ngồi trên ghế sau, thoạt nhìn có vẻ cao to thô kệch, tóc như muốn chạm vào trần xe.

Lâm Kiều ngồi bên cạnh cậu ta chẳng khác gì một con búp bê Tây Dương cả, rõ ràng cậu cũng gần 1m8 đó chứ, sao giờ lại nhìn lùn vậy.

Cậu trai vóc dáng to con ngồi trong xe chào hỏi cậu, cậu ta cười rộ lên có cảm giác khảng khái, vừa mở miệng đã mang theo hơi thở lạnh lùng của một ông chú, khiến người ta cảm thấy cực kỳ dễ nói chuyện: "Người anh em, tôi là Thỏ Tháng Ba, chơi chủ yếu ở đường đối đầu, là streamer ở trạm A.

Còn cậu thì sao?"
"Lâm Kiều, chuyên đường giữa, streamer trạm D."
"Thế ư, có phải tên thật không?"
"Đúng vậy."
"Tên thật của tôi là Đặng Hạo Hữu, cậu có thể gọi tôi là Thỏ hoặc lão Đặng đều được."
"Ừm...!Vậy thì gọi là Thỏ đi.

Người khác đều gọi tôi là Lâm Kiều."
"Vậy tôi gọi Kiều Kiều được không?"
"Hở...!được chứ"
Trong xe bật điều hòa, không khí không lưu thông, Lâm Kiều mang khẩu trang thấy hơi khó chịu, cậu thấy Thỏ Tháng Ba cũng không đeo khẩu trang nên cũng duỗi tay kéo khẩu trang bỏ vào túi.

Nháy mắt khi khẩu trang được lấy xuống ấy, cậu thấy đôi mắt của Thỏ Tháng Bà sáng rực lên.

"Cậu đẹp trai thật đó."
Lần đầu tiên Lâm Kiều được người khác trực tiếp khen thế này nên không khỏi sửng sốt, ngượng ngùng mà xoa tóc cười cười: "Không đâu, không đâu."
"Add wechat được không cậu đẹp trai?" Thỏ Tháng Ba cười ha hả lôi điện thoại ra, "Đợi đến lúc trở về thì cùng nhau chơi game nhé, tôi là chiến sĩ top 8 cả nước."
Lâm Kiều rất kính nể mấy người mạnh mẽ như vậy, lấy mã QR ra cho cậu ta quét.

Lúc hai người thêm bạn bè xong thì xe cũng khởi động, Ngô Du ngồi ở ghế phụ phía trên, sau lưng ghế trong xe còn có vài cái camera cố định, đồng loạt nhắm vào hai người.

Ngô Du hắng giọng nói, nở một nụ cười ôn hòa và tiêu chuẩn: "Hoan nghênh hai vị đến tham gia hoạt động của chúng tôi.

Muốn hỏi bây giờ các cậu đang cảm thấy thế nào?"
Thỏ Tháng Ba giành nói trước: "Rất kích động, cũng rất phấn khởi."
Lâm Kiều: "....!Lo lắng ạ."
"Không cần lo lắng đâu nè, chúng tôi cũng đâu có ăn thịt người." Ngô Du thuần thục cười rộ lên, dẫn đến đề tài tiếp theo, "Lần này sẽ có bốn tuyển thủ chuyên nghiệp đảm nhận vai trò đội trưởng của các cậu, Thỏ Tháng Ba và Lâm Kiều có đặc biệt muốn gặp tuyển thủ nào không?"
"Hoang Mạc, tôi cực kỳ thích Hoang Mạc, anh ấy là thần tượng của tôi."
"Vậy còn Lâm Kiều?"
"Ặc...! Chắc là muốn gặp được Tiểu Ngư." Lâm Kiều biết lần này không có tuyển thủ đường giữa đến nên nói đại một người trong KG, "Cảm thấy ý nghĩ chỉ huy của anh ấy rất rõ ràng, nếu có thể học tập được ít thì tốt quá."
"Vậy tôi đây chúc mừng giấc mơ của hai cậu có thể trở thành sự thật." Ngô Du nheo mắt lại, thần sắc giảo hoạt, "Còn hai tuyển thủ chuyên nghiệp còn lại, bọn họ là người đánh rừng và xạ thủ, có muốn đoán thử là ai không?"
"Tro Tàn sao?!" Thỏ Tháng Ba nói với vẻ nghi ngờ, "Không đúng, sao mấy người có thể mời Tro Tàn đến được."
"Có thể tin tưởng chúng tôi một chút được không vậy?!"
Lâm Kiều ngồi bên cạnh nghe nhắc đến tên Tro Tàn cũng đứng hình, Tiểu Ngư và Tro Tàn đã là trợ thủ và người đi đường đối đầu cao cấp nhất trong liên minh rồi, dựa theo trình tự này, xạ thủ tổ tiết mục mời đến tất nhiên cũng chẳng phải hạng xoàng, nếu không sao có thể trấn nổi hai ông lớn này.

Thỏ Tháng Ba nhìn có vẻ thẳng tính, tính cách này không thể chịu được mấy người nói chuyện cứ úp úp mở mở thế này, nói thẳng: "Cho nên mấy người có mời được không?"
"Mời được."
"Wow." Thỏ Tháng Ba cảm thán thật lòng một câu, "Trâu bò!"
Ngô Du: "......"
Lâm Kiều: "......"
"Vậy Lâm Kiều thử đoán tuyển thủ đi rừng này là ai đi, tôi cảm thấy đã rất dễ đoán rồi đó...!Lâm Kiều, Lâm Kiều?"
Lâm Kiều không nghe tiếng Ngô Du gọi cậu, cậu đã biến thành một tảng đá trong gió lạnh của điều hòa.

Cậu suy nghĩ trong lòng, hình như cậu sắp toang cmnr..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui