Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Suy nghĩ của bọn người Triệu tổng, cô có thể nhìn ra, vì thế luôn tránh né. Điều đó không có nghĩa là cô sợ bọn họ, công việc đương nhiên phải dốc sức làm thành công. Nhưng nếu bọn họ vô lý, cô cũng không sợ đắc tội.

Minh gia đã lâu không ở trong nước, khiến nhiều người quên mất rằng, Minh gia không phải một gia tộc dễ dàng chịu ức hiếp.

Ba người Triệu tổng ánh mắt nghi ngờ nhìn Phó Dẫn Tu và Minh Ngữ Đồng. Lí tổng cười haha hỏi: “Phó tổng, anh quen biết Minh tổng sao?”

Minh Ngữ Đồng vô thức nhìn sang. Phó Dẫn Tu lạnh lùng nói: “Không thân.”

Cô cũng không biết mình đang chờ đợi câu trả lời như thế nào của anh, nhưng nghe thấy hai chữ đó của anh, trong lòng vô cùng xót xa và chua chát.

“Nhưng mà.” Phó Dẫn Tu lại nói, “bất luận quen hay không quen, tôi cũng không có thói quen ép rượu phụ nữ.”

Nghe xong, mấy người đàn ông kia cười ngượng ngùng, cũng không dám ép rượu Minh Ngữ Đồng nữa.

Minh Ngữ Đồng cũng biết, sau hôm nay, dù cho bọn họ muốn nể mặt Phó Dẫn Tu cũng sẽ không hợp tác với công ty của cô. Hơn nữa nhân phẩm của ba người Triệu tổng đã đến nước này, Minh Ngữ Đồng cũng không muốn tiếp tục giả bộ ân cần với bọn họ nữa.


“Hiếm khi Phó tổng đến, tôi cũng không làm phiền nữa.” Minh Ngữ Đồng cũng lười biếng nói công việc sẽ bàn lại vào hôm khác, toan đứng dậy cáo từ.

Ngón tay dài của Phó Dẫn Tu gõ vài cái lên bàn, từ từ mở miệng nói: “Tôi vừa đến, Minh tiểu thư đã bỏ đi, không chịu được tôi?”

Minh Ngữ Đồng cố hết sức để không theo thói quen, nắm chặt tay trong lúc căng thẳng.

Lí tổng nghe thấy, cảm thấy cơ hội đã đến, lập tức nói: “Đúng rồi đó, Minh tiểu thư, cô không nể mặt Phó tổng sao.”

Minh Ngữ Đồng nghe đến chán ghét, Lí tổng này, bên phải một câu nể mặt, bên trái một câu nể mặt, mặt của ông ta rốt cuộc lớn bao nhiêu vậy?

Lúc này, Phó Dẫn Tu chậm chạp nói: “Nếu đã muốn đi thì tự phạt mình ba ly đi.” Vừa nói, Phó Dẫn Tu nâng ly bia uống dở của cô lên. Bia bên trong chỉ còn một nửa, trên thành ly vẫn còn đọng chút bọt trắng. Phó Dẫn Tu đưa ly bia của cô lên, ngửa đầu uống hết. Không chỉ vậy, môi anh còn chạm vào vết son môi lưu lại của cô.

Tất cả mọi người có mặt trong căn phòng đều ngạc nhiên nhìn Phó Dẫn Tu.


Như vậy, không phải là hôn gián tiếp sao? Phó Dẫn Tu đã nhìn trúng Minh Ngữ Đồng rồi? Trước đây thật sự không thân, nhưng tối nay gặp nhau, liền muốn dụ dỗ Minh Ngữ Đồng lên giường rồi.

Điều này không kỳ lạ chút nào. Minh Ngữ Đồng rất xinh đẹp, lại còn có thân hình sexy hấp dẫn. Người đàn ông mạnh mẽ như Phó Dẫn Tu thì sẽ càng thích sự kiêu kì đầy thách thức của Minh Ngữ Đồng.

Bọn họ tự cho rằng đã ngầm hiểu ra, từ từ thu lại biểu cảm kinh ngạc, theo dõi thái độ của hai người.

Phó Dẫn Tu vẫn thản nhiên như thường, lấy một chai bia, rót đầy đưa tới trước mặt Minh Ngữ Đồng: “Tự phạt ba ly, tôi sẽ cho cô đi.”

Minh Ngữ Đồng mím môi. Cô thật sự muốn đi, anh có thể cản cô sao?

Nhưng cô nghĩ đến chuyện hôm đó gặp anh, bên cạnh anh có nhiều vệ sĩ như vậy. Những người đó không biết đã trốn ở đâu, chỉ cần bọn họ không chủ động xuất hiện, thì tuyệt đối không thể tìm ra bọn họ. Minh Ngữ Đồng cảm thấy tin đồn Phó Dẫn Tu là thủ lĩnh của “Thorny” rất có khả năng là thật.

Phó Dẫn Tu khóe môi cong lên lạnh lùng, cũng không ép cô trực tiếp uống một hơi hết ly bia.

Trên mặt anh bày ra biểu cảm lười biếng, hơi nghiêng người khuỷu tay đặt trên thành ghế.

Minh Ngữ Đồng hít thở sâu, cầm lấy ly bia. Vừa cúi đầu, liền nhìn thấy dấu môi trên thành ly hướng về phía mặt cô.

Đầu óc cô “đùng” một tiếng, liền nghĩ đến dáng vẻ Phó Dẫn Tu lúc nãy cố tình dán vào dấu môi của cô uống hết ly bia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận