Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Cố Niệm đột nhiên nảy ra một chủ ý: “Hay là thế này đi, không phải bình thường con thích xem chương trình Elementary (Điều cơ bản) nhất sao? Sherlock Holmes hợp tác với cục cảnh sát. Vừa vặn, ngày mai chúng ta cũng phải đến cục cảnh sát. Con hãy mặc com lê ba mảnh (áo vest+ quần mặc bên ngoài+ áo gi-lê mặc bên trong) giống như một quý ông, có được không?”

Bánh Gạo Nhỏ vừa nghe xong đã thấy rất được, ngón tay nhỏ xinh mũm mĩm chỉ chỉ: “Vậy con muốn mặc bộ kẻ caro kia.”

Trước khi cậu bé đổi ý, cô vội cất hết những bộ khác đi, chỉ để lại bộ mặc vào ngày mai, treo ở bên ngoài, vội giục cậu bé mau chóng đi ngủ.

“Con mau ngủ đi. Nếu không ngày mai dậy sớm, tinh thần con không tốt, hai mắt gấu mèo, sẽ tổn hại đến vẻ đẹp trai của con đấy.” Cố Niệm nhắc nhở, “Trong cục cảnh sát có không ít các chị hoa khôi cảnh sát xinh đẹp đấy.”

Cậu bé vừa nghe xong, lẩm bẩm rồi lăn lên giường, tự giác chùm chăn nhắm mắt lại: “Con ngủ rồi.”

Không chỉ tự yêu mình mà còn thích ngắm người đẹp.

Thằng nhóc này, rốt cuộc là giống ai chứ!


***

Sáng sớm hôm sau, không cần Cố Niệm gọi, Bánh Gạo Nhỏ đã hăng hái dậy từ rất sớm.

Cố Niệm sửa soạn cho cậu bé xong, mặc một bộ com lê ba mảnh vừa vặn, giống như một người đàn ông nhỏ bé. Bánh Gạo Nhỏ đi ra phòng khách, Cố Lập Thành vừa nhìn thấy đã vô cùng yêu thích, bế cậu bé lên: “Ôi chao, Bánh Gạo Nhỏ của chúng ta sao lại đẹp trai như vậy chứ!”

“Đẹp trai nhất đúng không ạ?” Cậu bé ngẩng đầu hỏi.

“Đương nhiên rồi, cháu chắc chắn là người đẹp trai nhất.” Cố Lập Thành gật đầu khẳng định.

Con ngươi đen lay láy của cậu bé khẽ đảo: “Đẹp trai hơn cả ba cháu sao?”


“Đẹp trai hơn nhiều!” Cố Lập Thành hoàn toàn không để tâm bất kỳ nguyên tắc công bằng chính trực nào, trực tiếp thiên vị cậu bé. Bánh Gạo Nhỏ hài lòng nở nụ cười, cực kỳ đắc ý. Cậu bé cũng cảm thấy mình đẹp trai hơn ba nhiều. Ít nhất là trẻ hơn ba, không phải sao?

Lúc này, Mục Lam Thục cũng đi ra. Sáng hôm nay, Mục Lam Thục đặc biệt chọn bộ đồ Cố Niệm mua cho bà vào dịp sinh nhật. Đây là bộ trang phục cao cấp của nhãn hiệu nổi tiếng được triển lãm trong tuần lễ thời trang ở Nữu Thành. Bà còn trang điểm rất tao nhã quý phái.

Bánh Gạo Nhỏ dẻo mồm: “Bà ngoại, hôm nay bà thật là đẹp!”

Mục Lam Thục cười, lại hỏi Cố Lập Thành: “Em như vậy không làm mất mặt anh chứ?”

Cố Lập Thành mỉm cười, kéo tay của Mục Lam Thục: “Làm sao mất mặt được chứ, em ăn mặc trang điểm như vậy, không ai sánh bằng em. Phu nhân của anh hồi trẻ đã xinh đẹp, bây giờ lại càng đoan trang quý phái. Hôm nay em nhất định là người nổi bật nhất.”

Sau đó, Cố Niệm đi ra, để mặt mộc không trang điểm.

Mục Lam Thục lập tức hỏi: “Con cứ thế này mà đi à?”

“Vâng.” Cố Niệm không hiểu lý do, lúc trước không phải đều như vậy sao?

Mục Lam Thục vội đẩy Cố Niệm vào trong phòng: “Con mau chóng trang điểm cho mẹ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận