Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Sau đó anh mới đưa Cố Niệm xuống xe.

Sở Chiêu Dương có ý muốn giới thiệu Cố Niệm với tất cả mọi người, hận không thể để cả thế giới đều biết, Cố Niệm chính là người phụ nữ mà anh muốn cưới. Anh nắm chặt tay Cố Niệm, từ cửa chính Sở Thiên đi vào.

Bây giờ cũng đã sắp hết thời gian nghỉ trưa, đa số nhân viên đều đã trở về chỗ làm việc của mình, chuẩn bị bắt đầu thời gian làm việc buổi chiều. Vậy nên đại sảnh ở tầng một chỉ có lễ tân. Sở Chiêu Dương nhíu mày, vậy lát nữa kết thúc cuộc họp xong, bảo Hà Hạo Nhiên sắp xếp một cuộc họp lớn, để Cố Niệm chính thức được giới thiệu với mọi người.

Nhìn thấy Sở Chiêu Dương, hai nữ lễ tân lập tức đứng thẳng dậy, dùng thái độ cung kính, đồng thanh: “Xin chào tổng tài.”

Sở Chiêu Dương nhàn nhạt gật đầu.

Hai nữ lễ tân không ngờ rằng, anh vốn không giống như mọi lần lạnh lùng tiếp tục bước đi mà lại bước sang, đứng trước mặt hai người. Thấy Sở Chiêu Dương đứng lại, hai cô đều vô cùng căng thẳng, nghĩ thầm không biết có phải bản thân làm việc có chỗ nào chưa tốt không?

“Tổng... Tổng tài!” - Cả hai đều lắp bắp.

Cũng may một trong hai cô vẫn còn chút lý trí, chú ý thấy sau lưng Sở Chiêu Dương còn có Cố Niệm. Hơn nữa cả hai đang nắm tay nhau. Trời ạ!


“Xin chào tổng tài phu nhân!”

Nói xong, cô liền hận đến mức không thể khóc ra được. Cô không cố ý đâu! Đều do có tổng tài đang đứng trước mặt, khuôn mặt đó quá nghiêm túc rồi.

Kết quả, cô lại nhìn thấy gương mặt tổng tài đại nhân vốn luôn nặng nề suốt ba năm qua, chưa từng có chút vui vẻ, bây giờ lại lộ ra nụ cười. Khóe miệng hơi hơi cong lên, khuôn mặt cũng trở nên vô cùng ấm áp hòa nhã.

Hai cô lễ tân bé nhỏ đều giật mình thảng thốt, một cô còn lại cũng không phải ngốc, suy xét thấy đồng nghiệp mình gọi một tiếng “Xin chào tổng tài phu nhân”, tâm trạng tổng tài liền tốt lên, nên liền lập tức gọi theo: “Xin chào tổng tài phu nhân.”

Quả nhiên, thấy Sở Chiêu Dương hài lòng gật đầu.

Làm cho Cố Niệm cũng chẳng còn cách nào từ chối, bây giờ cô còn chưa phải là tổng tài phu nhân mà.

Cô len lén nhéo vào tay Sở Chiêu Dương. Anh lập tức quay đầu, dịu dàng hỏi: “Mệt rồi à?”

Cố Niệm: “...”

Hai cô lễ tân bé nhỏ cảm thấy tim của mình cũng sắp chịu hết nổi rồi. Từ lúc họ vào Sở Thiên làm việc, chưa bao giờ thấy dáng vẻ tổng tài đại nhân dịu dàng như vậy! Quả nhiên, muốn lấy lòng tổng tài đại nhân, chi bằng lấy lòng tổng tài phu nhân trước!

Bên này, Sở Chiêu Dương đã dùng vẻ mặt ôn nhu dắt tay Cố Niệm bước về phía thang máy. Ánh mắt của hai cô lễ tân không tự chủ được mà nhìn theo, thấy Sở Chiêu Dương dịu dàng che chở cho Cố Niệm như vậy, trong mắt chỉ có một mình Cố Niệm, đã vô cùng ngạc nhiên.

“Ây da, chúng ta còn chưa biết tổng tài phu nhân tên gì nữa.”

“Bây giờ tổng tài đã đích thân đưa người đến đây, lát nữa chúng ta hỏi trợ lý Hà, chắc anh ấy sẽ nói thôi.”


“Phải phải.” Cô lễ tân còn lại gật đầu, “Đúng rồi, chúng ta nói ra ngoài có được không nhỉ?”

Bây giờ trong bụng cô có rất nhiều chuyện bát quái muốn chia sẻ, cứ giấu trong lòng khó chịu lắm.

“Chắc không sao đâu, tổng tài cũng đã quang minh chính đại như thế đưa người đến công ty, thì tức không sợ người ta biết, thậm chí còn muốn tất cả mọi người đều biết ấy chứ. Với lại dù cho chúng ta không nói, mấy người khác cũng nhìn thấy mà.”

Hai người tính toán như thế, rồi sôi nổi báo cho những đồng nghiệp khác, kể lại câu chuyện kinh ngạc này.

***

Lúc tin bát quái đang lan truyền, Sở Chiêu Dương và Cố Niệm đang bước ra khỏi thang máy.

Vì hai cô lễ tân đang truyền tin bát quái sẵn tiện nói chuyện nên tin tức truyền tương đối chậm, bây giờ số người biết cũng không nhiều.

Lúc Hà Hạo Nhiên nhìn thấy Cố Niệm, mồm há hốc, kinh ngạc đến ghế dựa cũng đẩy ngã ra sau. Cậu cũng không thèm nâng ghế dậy, đã trực tiếp xông đến trước mặt Cố Niệm.

“Cố Niệm! Cô... Cô trở về rồi à!” Hà Hạo Nhiên kích động, mặt cũng đỏ bừng lên. Cậu rất muốn bắt tay Cố Niệm nhưng thoáng thấy biểu cảm của Sở Chiêu Dương, vừa giơ tay lên một nửa liền lập tức thu về.


Sở Chiêu Dương đưa Cố Niệm về văn phòng, Hà Hạo Nhiên cũng bước vào theo.

“Cố Niệm, cô trở về khi nào vậy?” Hà Hạo Nhiên xoa xoa tay, hưng phấn vẫn chưa hề suy giảm, ngược lại càng ngày càng tăng cao.

Cuối cùng, ngày tháng tốt đẹp của cậu cũng trở về rồi!

“Hôm qua vừa về đến thành phố B.” Cố Niệm mỉm cười nói.

“Cô trở về thì tốt quá rồi!” Hà Hạo Nhiên cười tủm tỉm nhìn thấy Sở Chiêu Dương và Cố Niệm vẫn đang tay trong tay, xem ra hai người đã làm lành rồi.

Lúc này cậu mới nhớ ra, nhìn đồng hồ một cái, rồi nói: “Tổng tài, phải đi họp rồi.”

Sở Chiêu Dương nhìn sang, Cố Niệm liền nói: “Anh đi đi, em ở đây đợi anh.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận