Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

“Hôm nay cô là nhân vật chính, phải khiến đàn bà đố kị, đàn ông ngưỡng mộ.” Thi Tiểu Nhã cười híp mắt nói, “Đàn ông không hiểu gì về điểm tốt của son lì, họ chỉ thích kiểu bóng mềm. Đặt biệt là dưới ánh đèn chiếu, sự mềm mại này sẽ càng bắt mắt hơn.”

Cố Niệm nhìn vào gương, quả nhiên khí sắc của người cô đều sáng bừng lên. Màu mắt cũng được Thi Tiểu Nhã dùng màu hoa đào tương ứng. Ánh mắt trong trẻo dường như có làn nước đang chuyển động bên trong, ngước mắt, chớp mắt đều giống như cánh hoa đào lung lay.

Nhà tạo mẫu cũng làm xong tóc cho Cố Niệm, mái tóc suôn dài được uốn mềm mại tự nhiên như làn sóng.

Cris ở bên cạnh hài lòng vỗ tay: “Đẹp! Tôi dám bảo đảm tối nay Cố tiểu thư tuyệt đối sẽ tỏa sáng chói lóa nhất.”

“Phối với trang phục của Cris, ra ngoài gặp Sở Thiếu, chắc chắn sẽ khiến anh ấy ngẩn ngơ.” Thi Tiểu Nhã mỉm cười nói.

Cố Niệm cũng không ngờ, bọn họ lại lợi hại như vậy.


Cô đã hoàn toàn lột xác.

Lúc này Cris lấy ra một bộ váy, “Nào thử cái này. Đây là thiết kế mới của tôi, chưa từng có ai được mặc qua. Lí do là do tôi chưa tìm được ai thích hợp với bộ váy này.”

Cris cầm bộ váy ướm thử trước người Cố Niệm, “Tôi vốn định mang đến chỉ để thử vận may xem cô có mặc hợp hay không, không ngờ vừa nhìn thấy cô thì phát hiện cô là người rất thích hớp, khí chất của chiếc váy này rất phù hợp với cô.”

Cố Niệm hiếu kỳ hỏi: “Vậy nếu tìm không được thì sao?”

Cris đưa váy cho trợ lý: “Nếu không tìm được, tôi thà để bộ váy này treo ở đó cũng không cho bất kỳ ai mặc.”

Cố Niệm vừa mừng vừa lo.

Dưới sự trợ giúp của một vài nữ trợ lý, Cố Niệm đã mặc xong chiếc váy. Chiếc váy dài mang màu sắc đặc biệt với thiết kế trễ vai, nhìn từ phía trước thì thấy rất bình thường, nhưng phía sau lại để lộ ra toàn bộ tấm lưng trần trắng mịn, đường cong ở eo cũng trở nên quyến rũ hấp dẫn. Phần trên ôm sát, từ hông trở xuống mới từ từ xòe ra như cánh hoa. Dưới vai còn có một lớp tay áo mỏng trải dài theo váy, trên váy cũng phủ một lớp vải mỏng. Đây cũng chính là yếu tố tạo nên màu sắc đặc biệt của chiếc váy.

Cố Niệm đứng trước gương cử động vài cái, thấy lớp vải mỏng lấp lánh sắc màu, theo sự cử động của cô mà hiện ra màu sắc khác nhau, tím – hồng – xanh – bạc, lúc đậm lúc nhạt, ánh sáng lấp lánh.

“Thật thần kỳ!” Cố Niệm kinh ngạc nhìn bộ váy dài trên người mình.

Đến cả Thi Tiểu Nhã và nữ trợ lý cũng tròn mắt ngẩn ngơ.


Cố Niệm thấy phản ứng của bọn họ, liền hỏi: “Mọi người chưa từng thấy qua sao?”

Thi Tiểu Nhã lắc đầu: “Sau khi may xong, Cris buồn bực vì không có ai có thể tôn lên sự đặc biệt của bộ váy nên đã để mặc đó. Bộ váy nếu chỉ treo không sẽ không nhìn ra được sự đặc sắc, mặc lên người cô rồi mới cảm thấy được sự kinh ngạc.”

“Đi thôi, mau cho Cris xem.” Thi Tiểu Nhã kéo Cố Niệm đi ra, “Cris rất có tâm huyết với thiết kế của mình, mặc không đẹp thì anh ấy không bao giờ để người khác mặc. Không biết có bao nhiêu người chửi anh ở sau lưng. Nhưng thiết kế của anh ấy rất đẹp, những người đó chửi xong rồi, quay đầu lại vẫn phải cầu xin anh.”

Cố Niệm nghĩ đến tư thế hoa lan chỉ của Cris, không ngờ tính tình cũng rất tệ.

Cris nhìn thấy dáng vẻ của Cố Niệm, lập tức vỗ tay hài lòng: “Rất đẹp, đây mới chính là dáng vẻ mà tôi nghĩ đến lúc thiết kế. Tỉ lệ cơ thể của Cố tiểu thư rất đẹp, cơ bắp cân xứng mới có thể mặc vừa bộ váy này.”

Cố Niệm ngại ngùng mỉm cười: “Thật ra không tới mức như anh nói đâu.”

“Không, không, thật sự là vậy. Trước kia Tô Hân Nhã muốn mặc bộ váy này, nhưng cô ấy rõ ràng không phù hợp, khí chất và dáng vẻ của cô ấy quá mạnh mẽ, không phù hợp.”


Cris một vòng đi quanh Cố Niệm, càng nhìn càng thấy hài lòng, “Khi tôi gặp cô thì đã cảm thấy cô là người rất ôn hòa, không tự cao tự đại nhưng lại rất tự tin. Cô lương thiện nhưng không yếu mềm để bị ức hiếp. Khi cần mạnh mẽ, cô sẽ không một chút nhường nhịn. Sự mạnh mẽ của cô không bức bách như Tô Hân Nhã.”

Cố Niệm không ngờ Cris chỉ gặp cô trong thời gian rất ngắn mà có thể nhìn thấy nhiều điều như vậy, cô không khỏi không khâm phục anh.

Nhưng Cris nghiêm chỉnh không quá ba giây, lại lập tức làm tay hoa lan, nhẹ nhàng nói: “Được rồi, mọi người mau dọn dẹp, chuẩn bị đi thôi.”

Nhóm người của Cris thu dọn rất nhanh, chẳng mấy chốc căn phòng đã trở nên gọn gàng như bọn họ chưa từng bước vào.

Cố Niệm đi theo nhóm người của Cris ra ngoài. Vì bọn họ giúp Cố Niệm chuẩn bị nên Sở Chiêu Dương cũng gửi thiệp mời để họ ở lại tham dự tiệc đính hôn.

Mọi người cùng đi về phía sảnh bữa tiệc. Vừa ra khỏi thang máy thì nhìn thấy một cô gái khoảng hai bảy, hai tám tuổi, lễ phục hoa lệ, trang điểm vô cùng tinh tế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận