Chào Buổi Sáng: Ông Xã Cool Ngầu

Hôm nay Trì Dĩ Hằng bị bắt đến Cục cảnh sát, Cố Niệm sợ Nhị gia sẽ lập tức nghĩ cách đưa Trì Dĩ Hằng ra. Vì thế Cố Niệm trở về phòng thám tử, biết được manh mối bên phía Nhị gia, cô sẽ lập tức phá hoại.

Hai người cùng ra ngoài, Cố Niệm nói: “Đúng rồi, em đã xin phép cho Bánh Gạo Nhỏ nghỉ, chiều nay để nó ở nhà nghỉ ngơi.”

Sở Chiêu Dương không có ý kiến gì về chuyện này. Vì sợ làm lỡ chuyện quan trọng của Sở Chiêu Dương, Cố Niệm không để anh đưa đi. Nhưng Sở Chiêu Dương nói: “Chút thời gian này cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến việc chính đâu.”

Tốc độ làm việc của Hà Hạo Nhiên rất nhanh, sau khi anh giao báo cáo giám định cho Sở Chiêu Dương xong liền lập tức trở về Sở Thiên, liên hệ bộ phận quan hệ công chúng, chuẩn bị ứng phó với những nguy cơ sắp xảy ra. Rồi lại gọi bộ phận nghiên cứu, để bọn họ chuẩn bị sẵn số liệu danh sách thuốc.

Bộ phận quan hệ công chúng trực tiếp liên lạc với người có uy quyền của trung tâm giám định, để anh đến giải thích muốn kiểm tra thuốc của Sở Thiên khó khăn thế nào. Không chỉ giải thích bằng văn bản, còn quay video lại. Không ngoài dự đoán, quả nhiên có người tiết lộ ra chuyện Sở Chiêu Dương bị đưa đến Cục cảnh sát chịu sự điều tra, cả chuyện nghi ngờ thuốc của Sở Thiên có vấn đề. Mọi người đều ngạc nhiên, nếu cả thuốc của Sở Thiên cũng có vấn đề, vậy thì còn thương hiệu thuốc nào có thể khiến người ta an tâm?


Thuốc của Sở Thiên giá cả tuy cao hơn giá bình thường trên thị trường, nhưng lại khiến khách hàng yên tâm, uống có hiệu quả. Tin tức vừa lộ ra, bộ phận quan hệ công chúng liền hành động, phỏng vấn chuyên gia và ra cả bài viết. Thuốc của Sở Thiên, cơ bản không thể trong thời gian ngắn như vậy bị chia ra kiểm ra. Cùng lúc đó, phía bên cảnh sát cũng tiết lộ tin tức. Nhân viên liên quan đến việc làm giả báo cáo giám định cũng đã nhận tội. Vì có cảnh sát phối hợp nên khi mọi người vừa bắt đầu nghi ngờ, còn chưa kịp tụ tập lại lên án hành động vô lương tâm của Sở Thiên thì tin tức đã bị dập tắt. Giá cổ phiếu của Sở Thiên có chút biến động, nhưng tổn thất không lớn lắm.

Còn phía Cố Niệm, cô còn chưa đợi được tin tức Nhị gia đi cứu Trì Dĩ Hằng thì đã biết được chuyện Nhị nha lén đi làm giám định. Xem ra cô đã đánh giá cao Nhị gia rồi. Sở Chiêu Dương mới nói xong, Nhị gia đã bắt đầu hoài nghi, tự mình đi làm giám định.

Sắp đến lúc nghỉ trưa, Cố Niệm đã biết kết quả, báo cáo ông nhận được quả nhiên giống với bản của Sở Chiêu Dương. Cố Niệm thật muốn xem xem biểu cảm của Nhị gia sau khi biết được sự thật là thế nào. Lúc đầu ông ta bảo vệ Trì Dĩ Hằng bao nhiêu thì bây giờ lại hận Trì Dĩ Hằng bấy nhiêu. Bên phía Trì Dĩ Hằng, người bên Cục giám định dược và Cục trưởng Lưu đều đã khai hết, Trì Dĩ Hằng bị bắt, đợi ngày xét xử.

Buổi trưa, Sở Chiêu Dương đứng đợi Cố Niệm dưới lầu của phòng thám tử, cùng Cố Niệm trở về nhà cũ.

Lúc tin tức buổi sáng được phát, ông bà chắc là đã nhìn thấy. Tuy chưa liên lạc với Sở Chiêu Dương nhưng trong lòng ông bà cũng ngầm cho Sở Chiêu Dương thời hạn. Nếu hôm nay Sở Chiêu Dương không về nhà giải thích, lão gia sẽ đích thân đến tận Lan Viên.

Lúc lão gia và lão thái thái đang bàn bạc chuyện này thì chuông cửa vang lên. Thím Cao ra mở cửa, quay trở lại nói: “Là thiếu gia và thiếu phu nhân đến ạ.”

Lão gia “hừ hừ” hai tiếng, vẻ mặt hài lòng. Sở Chiêu Dương và Cố Niệm đi vào.


“Ông nội, bà nội.” Hai người gọi rất cung kính.

Vì chột dạ nên Cố Niệm gọi vô cùng ngọt ngào.

“Có chuyện gì, mau nói đi.” Sở lão gia nóng nảy hỏi.

Sở Chiêu Dương liền đem mọi chuyện nói ra hết.

“Quá quắt! Chuyện nghiêm trọng như vậy, tại sao không nói sớm với ông bà!” Lão gia vô cùng tức giận.

“Ông nội đừng tức giận, lúc đó đã là nửa đêm, đột nhiên xảy ra chuyện, con sợ mọi người sẽ hoảng sợ. Ông bà đang nghỉ ngơi, đột nhiên bị kích động, lỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?” Sở Chiêu Dương nói, “Đây là ý của con, trước khi đi, con đã dặn dò Cố Niệm, bảo cô ấy đừng nói với ông bà.”


“Ông bà không yếu đuối như con nghĩ!” Lão gia rất ghét bị người khác lừa. Tuy biết rằng hai đứa trẻ có ý tốt, nhưng là người biết tin sau cùng, lão gia không hài lòng. Ông bà cũng biết điều Sở Chiêu Dương nói có lẽ là sự thật, cũng có lẽ là vì muốn bảo vệ Cố Niệm, sợ bọn họ trách Cố Niệm. Dù sao lúc đó tình hình cũng rất gấp gáp và hỗn loạn, nên thật sự không thể dặn dò gì nhiều. Nhưng ông bà cũng không đến mức trách cứ Cố Niệm, con trẻ cũng là vì có ý tốt. Chỉ là… vẫn cảm thấy có chút bực bội.

Lão thái thái lặng lẽ đứng dậy, không biết đi đâu. Sở Chiêu Dương hỏi bà, cũng không thấy lão thái thái trả lời. Một hồi sau, thấy lão thái thái cầm một cây chổi lông gà đi ra.

Sở Chiêu Dương: “…”

Lão thái thái gần đây rất thân với Hàn lão thái thái à? Sao cũng dùng đến món đồ chơi này?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận