Editor: Boomtini
| Mời mọi người sang wordpress đọc |
"Muốn đánh cứ nói", Lục Trạch cười cười, "Không cần hội đồng, một mình cậu đánh tôi là đủ rồi.
Tôi tuyệt đối!.
.
"
Hắn nhướn mày với Giang Niên: "Đánh không đánh trả, mắng không cãi lại.
"
Lục Trạch trong lòng nghĩ, hắn làm gì muốn đánh trả hay cãi lại.
Cơ hội hiếm có mà, 'đánh là thương, mắng là yêu' đó.
.