Buổi chiều tại câu lạc bộ văn nghệ tất cả các thành viên trong đội văn nghệ đều đã tập trung đông đủ,cô Da Mi cùng với Hye So đi vào.Sự xuất hiện của Hye So đã thu hút sự chú ý của các thành viên trong đội văn nghệ ai lấy cũng không khỏi thắc mắc tại sao Hye So lại có mặt ở đây?
Cô Kim Da Mi nói
“Các em tập trung nghe cô thông báo nhé”
Nghe vậy tất cả các thành viên đều dừng tất cả mọi việc đang làm tập trung lại nghe thông báo,Ga-in nheo mắt nhìn sang Eun Woo đội phó đội văn nghệ nói nhỏ
“Cậu có biết tại sao Hye So lại có mặt ở đây không?”
Eun Woo nhúng vai và làm động tác ra hiệu rằng mình cũng không biết lý do,sau đó cậu ấy cũng im lặng nghe thông báo.Ga-in lại nhìn sang Hana nói
“Có lẽ sắp có kịch hay để xem rồi”
Hana đoán việc Hye So xuất hiện ở đây có lẽ cô ta đã xin vào câu lạc bộ văn nghệ với mục đích gì đó,vì cô ta không vô duyên vô cớ xuất hiện ở đây được,nhưng vẫn tỏ ra không quan tâm nói
“Cứ để quan sát tình hình xem sao đã”
Cô Da Mi thấy các thành viên đã tập trung đông đủ lại thì nói
“Cô xin thông báo từ nay Song Hye So sẽ tham gia vào câu lạc bộ văn nghệ,kể từ hôm nay Hye So sẽ là thành viên chính thức của đội văn nghệ chúng ta.Mong rằng từ nay về sau các em sẽ giúp Hye So nhanh chóng hòa nhập với các thành viên trong đội,nhất là Ga-in và Eun Woo hai em hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn nhé.Đề nghị các em vỗ tay hoan nghênh”
Sau khi cô Da Mi kết thúc thông báo thì tất cả đều vỗ tay chào mừng Hey So tham gia vào câu lạc bộ,ai lấy cũng vô cùng phấn khích nhất là các thành viên nam trong đội.Họ cảm thấy vô cùng vô cùng phấn khích và thích thú khi lại có thêm một nữ thần tham gia vào đội của mình,việc hàng ngày được tập luyện cùng các nữ thần của trường thì còn gì bằng.
Tính cả Hye So nữa thì đội văn nghệ đã có ba trong tổng số năm nữ thần của trường tham gia vào so với các câu lạc bộ khác thì chả phải họ vô cùng may mắn sao? Điều này sẽ làm cho họ có động lực cố gắng tập luyện hơn,biết đâu một ngày nào đó bọn họ sẽ có cơ hội được hẹn hò cùng nữ thần của mình.
Eun Woo cũng là một trong số những nam thần của trường,lý do mà cậu ấy tham gia vào câu lạc bộ văn nghệ là vì Ga-in.Eun Woo cũng biết Ga-in trước giờ không có thiện cảm với Hye So,cậu cũng biết Hye So là một cô gái bên ngoài tỏ ra vô hại nhưng thực tế bên trong lại vô cùng nguy hiểm.
Khi nghe cô Da Mi thông báo Eun Woo bất giác nhìn sang Ga-in với ánh mắt quan tâm và lo lắng,điều này cũng bị Hana vô tình nhìn thấy.Trước đây Hana cũng thấy những hành động mà Eun Woo dành cho Ga-in vô cùng đặc biệt không giống như những người khác.Hana có hỏi Ga-in thì được biết do Eun Woo là một chàng trai ấm áp và ga lăng lên những việc làm đó là bình thường,nhưng cô bạn ngốc này của Hana đâu có biết những hành động đó của Eun Woo đối với cô lại có ý khác.
Hana chưa trải qua chuyện yêu đương bao giờ nhưng chắc do đọc qua rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình rồi đến bây giờ thì Hana đã chắc chắn được rằng Eun Woo đã thích Ga-in rồi mà cô bạn này không hề hay biết,có vẻ con đường tình duyên của cô bạn thân này khá tốt vậy thì mình sẽ không ngại cho nó thêm chút màu sắc đâu hehe Eun Woo cậu không dám nói ra thì cứ để tớ giúp cậu nói ra tâm tư của cậu vậy.
Ga-in nghe xong thì trong lòng có chút bất mãn tại sao việc cô ta tham gia vào câu lạc bộ thân là đội trưởng mà cô không hề được báo trước chứ,nếu được báo trước thì cô cũng không ngại phản đối chuyện này đâu,nhưng ngoài mặt cô vẫn tỏ ra bình thản nói
“Chào mừng cậu tham gia vào câu lạc bộ âm nhạc,Hye So”
Hye So cũng cười tươi tỏ vẻ thánh thiện nói tiếp lời
“Từ giờ tớ đã chính thức là thành viên của câu lạc bộ văn nghệ rồi nhưng tớ lại không có nhiều kinh nghiệm rất mong được các bạn giúp đỡ”
Nói rồi Hye So cúi đầu cảm ơn tất cả các thành viên trong đội,mọi người lại vỗ tay thêm lần nữa,cô Da Mi lại ra hiệu cho mọi người giữ trật tự sau đó lấy một tập giấy trong cặp ra đưa cho Ga-in và nói
“Được rồi.Có một việc quan trọng cô cần các em phải tuyệt đối tuân thủ đó là trong lúc tập luyện các em không được phép mang các thiết bị có thể dùng để quay phim và chụp hình vào nhé”
Cả đội ai nấy đều thất vọng vô cùng cũng không khỏi thắc mắc tại sao lại có quy định này,đây là lần đầu tiên bọn họ được nghe thấy quy định lạ kỳ này,Ga-in trực tiếp hỏi lý do
“Cô có thể cho chúng em biết lý do vì sao lại phải làm như vậy không ạ?”
“Các em cũng biết mà là vì ban giám hiệu trường chúng ta đã ký một văn bản bảo mật có hiệu lực pháp luật đối với cô A&H,không thể để lộ hình ảnh hay bất cứ thông tin gì có liên quan đến cá nhân của cô ấy.Đặc biệt là khuôn mặt của A&H có thể trong lúc tập luyện cô ấy sẽ tự nguyện để cho các em được thấy mặt,nhưng đối với thế giới bên ngoài kia thì không nên các em tuyệt đối,tuyệt đối không được tự ý để lộ thông tin gì ra bên ngoài.Nhớ lời cô đã nhắc nhở nhé!tuyệt đối phải giữ bí mật đấy,còn nếu như em nào mà cố tình vì phạm thì không cần cô phải nói các em cũng biết hậu quả sẽ như thế nào rồi đúng không?”cô Da Mi híp mắt nhìn một lượt đám học sinh của mình như ngầm đe doạ
Cả đội đồng thanh đáp trong sự thất vọng,bọn họ còn đang muốn chụp ảnh và quay phim lại để làm kỷ niệm,không những thế họ còn muốn đăng lên mạng xã hội và có thể phát trực tiếp các buổi tập cùng A&H để khoe cho mọi người biết,vậy mà bây giờ lại có cái quy định này thì bao nhiêu ấp ủ của bọn họ đều bị dập tắt hết rồi.
“Vâng.Chúng em nhớ rồi ạ”
“Phải nghiêm túc thực hiện đấy nhé!Cô tin tưởng ở các em.Cô và các em cùng nhau cố gắng nhé!” cô Da Mi làm động tác cố lên để cổ vũ tinh thần học sinh
“Vâng ạ”
“Công việc chuẩn bị cho buổi biểu diễn khá nhiều cô đã lập danh sách và chia nhóm để cho các em có thể hoàn thành nó tốt hơn,các em hãy xem qua và giúp đỡ nhau cố gắng hoàn thành nhé”
Ga-in chuyền cho các bạn mỗi người nhận lấy một tờ rồi cùng nhau đọc nội dung được ghi trong đó,sau khi xem xong nội dung được phân công Ga-in lại càng bực tức hơn nhưng với cương vị của mình cô không thể bộc lộ ra ngoài được đành phải giữ lại trong lòng vậy.
Theo như phân công thì Hana,Ga-in,Eun Woo,Jeon Hae Rim và Hye So được phân vào nhóm 1,nhiệm vụ của nhóm là lấy ý kiến của người hướng dẫn A&H sau đó chuẩn bị trang phục và đạo cụ cho các tiết mục biểu diễn.
Eun Woo đọc xong thì quay sang hỏi Ga-in
“Cậu có ổn không?”
“Không sao”
Ga-in tỏ ra bình thường nói tiếp
“Nào các thành viên trong nhóm 1 tập trung lại đây chúng ta cần thảo luận công việc một chút”
Thật ra Hye So đã sớm xin cô Da Mi phân công cho mình được cùng nhóm với Hana,Ga-in và Eun Woo từ trước rồi,cô Da Mi nghĩ như vậy cũng tốt dù sao Hey So cũng là thành viên mới sắp xếp chung một nhóm với Ga-in và Eun Woo là phù hợp nhất rồi nên cô cũng đồng ý luôn.
Sau khi đã phân công nhiệm vụ xong xuôi thì tất cả các thành viên đều ra về,Ga-in,Hana và Eun Woo ở lại dọn dẹp một chút sau đó cũng ra về.Khi cả ba người cùng nhau đi đến khu vực ban công của dãy lớp học thì dây giày của Ga-in bị tuột,Eun Woo đã nhìn thấy điều này và giúp cô buộc lại,vừa làm cậu vừa nói
“Ga-in dây giày của cậu bị tuột rồi để tớ giúp cậu”
Hana nhìn thấy thế thì cố tình bước đi trước mấy bước mới dùng lại đứng chờ hai người họ,Ga-in thấy Eun Woo giúp mình buộc lại dây giày thì có chút ngại cô vén lại tóc nói
“Cảm ơn cậu nhé,Eun Woo!”
Eun Woo lúc này cũng buộc xong dây giày cho Ga-in,cậu đứng lên nhìn cô cười nói
“Ừ”
Ga-in ngại ngùng muốn né tránh ánh nhìn của Eun Woo đã vội quay mặt đi nhìn sang hướng khác,trên hành lang lúc này có mấy cô gái đang làm gì đó thì đột nhiên một người trong số họ đã va vào một chậu hoa có vẻ như nó sắp bị rơi xuống ngay chỗ Hana đang đứng cô vội hét lên
“Hana cẩn thận”
Đám người bên trên hành lang cũng nghe thấy tiếng hét của Ga-in bọn họ cũng dừng lại lúc này họ cũng phát hiện ra một người trong số họ không biết do vô tình hay cố ý đã đẩy chậu hoa rơi xuống,bọn họ lo sợ hét lên
"Bạn học phía dưới cẩn thận"
Hana đang nhìn Ga-in thấy tự nhiên cô lại hét lên kêu mình cẩn thận,theo bản năng cô cùng Eun Woo cũng nhìn theo hướng mà Ga-in đang chỉ,ngay lập tức hai người đã thấy chậu hoa đang chuẩn bị rơi xuống chỗ Hana đang đứng.
Hana thấy chậu hoa rơi xuống đang định đưa tay ra đỡ nó,nhưng một ý nghĩ đã kịp lóe lên trong đầu cô vậy là thay vì đưa hai tay ra đỡ lấy chậu hoa thì cô lại đưa tay ra đấm nó.Chậu hoa được làm bằng nhựa nên khi rơi xuống lại bị Hana tác động thêm một lực mạnh khiến cho nó vỡ ra,đất cùng cây trong chậu bắn tung tóe trên nền bê tông.
Hana nhân cơ hội đó giả bộ mất thăng bằng ngồi sụp xuống ôm lấy tay mếu máo kêu đau,thật ra với một người luyện võ nhiều năm như cô việc này chỉ là giống như đang dùng chậu hoa đó để tập luyện một chút thôi không có gì nghiêm trọng cả.Trong lúc tập võ thậm chí cô còn được thấy giáo huấn luyện cho có thể dùng tay không đánh vỡ gạch được thì với cái chậu hoa bé tẹo lại còn làm bằng nhựa đó thì nhằm nhò gì.
Chỉ là cô muốn nhân cơ hội này có một lý do chính đáng nhất để biện hộ cho sự vắng mặt của mình ở câu lạc bộ văn nghệ trong khoảng thời gian tới nên mới giả bộ vậy thôi.Hana thấy Ga-in và Eun Woo lo lắng cho mình như vậy trong lòng vô cùng áy náy nhưng mình cũng là bất đắc dĩ mới phải giả bộ thành ra như thế này,thật lòng xin lỗi hai cậu vì đã để hai câu phải lo lắng cho mình,sau này mình nhất định sẽ bù đắp cho hai cậu sau vậy.
Ga-in,Eun Woo cùng đám người trên hành lang tận mắt nhìn thấy một màn vừa rồi ai lấy cũng hoảng hốt tưởng Hana bị thương nghiêm trọng rồi.Ga-in và Eun Woo do lúc đó tình huống xảy ra quá đột ngột chỉ có thể dương mắt đứng nhìn,lúc này hai người họ cũng vội chạy đến xem xét tình hình.
“Cậu thấy đau ở đâu?” Eun Woo gấp gáp đỡ Hana vào lòng và hỏi thăm tình hình
Ga-in cũng vội vàng tìm kiếm trên người Hana xem có bị thương ở đâu không vừa làm cô vừa nói trong nước mắt
“Eun Woo mau đưa cậu ấy đến phòng y tế,mau lên”
Eun Woo thấy vậy cũng không chần chừ mà bế Hana lên chạy một mạch đến phòng y tế của trường,Ga-in cũng gấp gáp cầm theo đồ của Hana và chạy theo phía sau.
Còn đám người trên hành lang kia thì sợ tái xanh mặt,một người trong số họ thì lại thầm nở nụ cười mãn nguyện.Bọn họ cũng vội vàng chạy theo đám người Hana đến phòng y tế để xem tình hình của Hana hiện tại ra sao,khi đến nơi bọn họ bị Ga-in và Eun Woo chặn lại ngoài cửa.Ga-in lúc này vì lo cho Hana mà dường như cô đã mất kiểm soát muốn lao đến tấn công đám người này,cũng may có Eun Woo kịp thời ngăn cản cô lại.
Eun Woo ôm gọn Ga-in vào lòng mới đầu cô còn cố vùng vẫy để thoát ra, nhưng sau đó do cậu có thân hình cao to lại cộng thêm sức của cậu khoẻ hơn cô nên Ga-in không thể vùng ra khỏi lòng cậu được.Cô đành ngoan ngoãn đứng yên trong vòng tay của cậu,Eun Woo vừa giữ Ga-in lại vừa chấn an
“Cậu bình tĩnh lại đi mà.Ngoan cho dù bây giờ cậu có làm gì bọn họ đi chăng nữa cũng không thay đổi được điều gì mà không khéo lại làm cậu bị thương,hãy bình tĩnh đợi kết quả sau đó tớ sẽ giúp cậu xử lý đám người này sau có được không?”
Ga-in được Eun Woo dỗ dành thì cũng ngoan ngoãn không làm gì nữa,cô quay qua đám người làm Hana bị thương cảnh cáo
“Tốt nhất các cậu hãy cầu nguyện cho Hana không bị sao đi,nếu cậu ấy mà có chuyện gì thì tớ nhất định sẽ không để yên cho các cậu đâu”
Cả trường ai cũng biết Lee Ga-in có quan hệ họ hàng với người nắm quyền hành cao nhất của ngôi trường này,nhưng bọn họ lại không biết rõ đó là ai.Có người nói đó là hiệu trưởng Choi vì thấy quan hệ giữa hai người rất thân thiết,không những thế bà còn đặc biệt quan tâm đến mọi hoạt động của Ga-in.Điều này làm cho họ càng tin chắc rằng hiệu trưởng Choi và Ga-in có quan hệ với nhau và cô chình là cháu của hiệu trưởng Choi.
Chỉ có Ga-in và hiệu trưởng Choi biết điều này là không đúng nhưng cả hai đều im lặng không giải thích cũng không phản đối,cứ để mặc cho mọi người nghĩ như vậy cũng không sao.Cả trường ngoài hai người họ ra thì tất cả học sinh cùng các thành viên trong hội đồng ban giám hiệu đều không ai biết rõ mối quan hệ giữa Ga-in và hiệu trưởng Choi là gì.
Vì vậy trong trường không ai dám động đến Ga-in cả,hôm nay cô lại đích thân nói ra câu này khiến cho đám người kia sợ hãi mặt cắt không còn hạt máu.
Hana lúc này đang ở bên trong phòng chờ bác sĩ kiểm tra,bác sĩ Chung tỉ mỉ kiểm tra toàn thân cho cô thấy trên người không có vết thương nào nghiêm trọng.Phần đầu gối bị trầy xước qua loa,phần tay thấy đỏ nhưng không sưng cô hơi xoay nhẹ phần cổ tay của Hana thấy Hana hơi nhăn mặt sau đó xít xoa cô vội hỏi
“Tiểu thư thấy đau lắm không?nếu không chịu được xin cứ nói tôi sẽ tiêm cho cô một mũ giảm đau”
“Dạ không cần đâu thư cô”
“Vâng.sau khi kiểm tra kỹ càng tôi thấy toàn thân không có vấn đề gì,phần đầu gối bị trầy xước nhẹ,phần tay qua phim chụp không có dấu hiệu bị gãy hoặc bị dạng nứt.Tiểu thư chỉ bị đau phần mềm lại không có dấu hiệu bị bong gân hay chẹo cổ tay,với thể chất của tiểu thư như vậy chỉ cần nghỉ ngơi hai ba hôm là khỏi”
Bác sĩ Chung là một nữ bác sĩ rất giỏi được đích thân hiệu trưởng Choi mời từ bên Mỹ về để làm bác sĩ cho trường THPT Hee-Yuong,cơ sở vật chất ở trạm y tế trường cũng không thua kém gì một phòng khám tư nhân.
Hana biết không thể giấu được bác sĩ Chung thì đành phải tìm một lý do để thuyết phục cô giúp mình hoàn thành khổ nhục kế này,vậy là sau một hồi thuyết phục thì bác sĩ Chung cũng chịu đồng ý giúp cô.
Cô ấy chỉ hứa giúp cô giữ bí mật về mức độ thật của các viết thương sau đó giúp cô băng bó phần cổ tay lại,mặc dù điều này không cần thiết nhưng do Hana đã nhờ cô làm cho mình giống như là chỉ bị ong gân nhẹ thôi nên bác sĩ mới băng lại và không giúp gì thêm.Hana biết như vậy cũng đã đi quá giới hạn của bác sĩ Chung rồi nên cũng không dám nhờ vả gì thêm mà cô cũng chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Ga-in cảnh cáo bọn họ xong thì cũng bị Eun Woo kéo vào trong xem tình hình Hana như thế nào,khi hai người vào đã thây Hana đang nằm trên giường tay phải bị băng lại ở phần cổ tay và đầu gối cũng được băng vài miếng ago.Ga-in thấy vậy thì lại bắt đầu khóc lóc chạy tới hỏi thăm rối rít
“Hana cậu thấy trong người sao rồi?hixhix.Đau lắm phải không?huhu…”
Eun Woo vội vàng hỏi bác sĩ Chung,cô đang giúp Hana sử lý nốt mấy vết thương ở bên đầu gối còn lại
“Bác sĩ Chung,cô ấy có cần phải đến bệnh viện kiểm tra lại không ạ?”
Bác sĩ Chung cung kính nói
“Tiểu thư Lee Ga-in.thưa thiếu gia Ji Ha-jun,tiểu thư Kim Hana đây đã được tôi kiểm tra kĩ lưỡng rồi ạ.Ngoài bị bong gân cổ tay và vài vết thương nhỏ ở đầu gối ra thì không còn gì đáng ngại nên không cần phải đến bệnh viện kiểm tra lại.Chỉ cần nghỉ ngơi tránh làm việc gì động đến phần cổ tay thì một thời gian ngắn nữa sẽ khỏi thôi thưa
thiếu gia”
Ga-in và Eun Woo nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm,Ga-in nhào đến ôm Hana nghẹn ngào nói trong nước mắt
“Bà cô nhỏ của tôi ơi!Suýt chút nữa cậu dọa tớ sợ chết rồi”
Hana lúc này mới lên tiếng lại còn không quên trêu chọc Ga-in nói
“Chả phải tớ đã không sao rồi mà,đừng khóc nữa.Bộ dạng cậu khóc lóc như này thật là xấu chết đi được”
Ga-in nghe vậy thì vội vàng lau nước mắt đi sau đó ấm ức nói
“Cũng may là cậu không sao nếu không mình sẽ không tha cho đám người đã làm cậu bị thương đâu.Hừm.Vừa rồi cũng tại Eun Woo cản tớ lại không thì bọn họ đã bị tớ cho ăn vài cái bạt tai rồi,khổ thân Hana của tớ bị bọn họ làm cho thương tích đầy mình như này.Huhu..”
Hana nghe vậy nhìn sang Eun Woo ra ám hiệu ý muốn hỏi Ga-in đã làm vậy thật sao?cô không nghĩ rằng Ga-in lại quan tâm lo lắng cho cô như vậy,cậu cũng ba phần bất lực bảy phần nuông chiều cười và gật đầu.Hana lúc này trong lòng lại càng cảm thấy có lỗi với cô bạn thân Ga-in này,cô nghĩ mình cần phải làm gì đó bù đắp cho cô ấy.
Chỉ riêng việc Hana giấu Ga-in chuyện mình chính là A&H thì trong lòng cô cũng cảm thấy áy náy khó chịu rồi nay lại thêm chuyện này nữa,cô thật sự là bất đắc dĩ mới phải giấu Ga-in chứ trong lòng cũng không muốn như vậy.Hana thật không dám nghĩ đến lúc Ga-in biết sự thật này thì cậu ấy sẽ như thế nào?liệu rằng cậu ấy có vì chuyện này mà giận rồi nghỉ chơi với mình luôn không?hay là mình nói cho cậu ấy biết sự thật luôn?hixhix.Sao mà khó nghĩ quá vậy trời?thôi thì bây giờ đã trót phóng lao rồi phải theo lao thôi.
Hana nhíu mày nhìn Ga-in đang ôm khóc nức nở nhẹ giọng an ủi nói
“Ngoan đừng khóc nữa tớ ổn mà,chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi ngay thôi mà.Có lẽ mấy bạn kia cũng vô tình làm rơi chậu hoa xuống thôi mà không cần phải làm khó họ đâu”
Nói xong Hana đẩy Ga-in ra chỉ vào những chỗ mình bị thương sau đó đứng lên giả bộ đau tập tễnh đi qua đi lại rồi nói
“Cậu xem này,không phải chỉ là vài vết thương nhỏ thôi sao?không có gì đáng lo sợ vậy đâu,cậu xem tớ vẫn có thể đi lại bình thường được mà”
Ga-in thấy Hana nói như vậy cũng nín khóc,Eun Woo vội đỡ Hana ngồi xuống giường sợ cô sẽ bị thương thêm.Hana ra hiệu cho bác sĩ Chung nói đỡ giúp mình,bác sĩ thấy vậy cũng nói giúp Hana
“Thể chất của tiểu thư Kim Hana đây rất tốt xin tiểu thư Lee Ga-in hãy yên tâm,chỉ cần nghỉ ngơi một vài ngày là vết thương trên tay và chân sẽ lành lại thôi ạ”
Ga-in và Eun Woo nghe vậy cũng phần nào yên tâm hơn,Eun Woo nói
“Được rồi Ga-in,bác sĩ Chung đã nói như vậy rồi việc của chúng ta bây giờ là giúp Hana có thể nghỉ ngơi một cách tốt nhất như vậy quá trình hồi phục của cậu ấy sẽ nhanh hơn.Chúng ta cùng nhau giúp Hana được chứ?”
Ga-in nhìn Hana sau đó lại nhìn sang Eun Woo gật đầu đồng ý,Eun Woo vỗ vai Ga-in an ủi sau đó nhìn sang Hana gật đầu cười,Hana cũng nhìn hai người rồi cười đồng ý.
Ga-in bỗng nhớ ra chuyện bắt đầu từ ngày mai cả đội văn nghệ phải bắt đầu vào thời gian luyện tập căng thẳng mà lúc này Hana lại xảy ra chuyện thì phải làm sao?cô gấp gáp nói
“Bác sĩ Chung,thời gian phục hồi nhanh nhất là bao lâu?”
“Điều này rất khó có thể xác định chắc chắn được,nhưng theo như tôi thấy với tình trạng vết thương như này nếu được chăm sóc và nghỉ ngơi tốt thì cần ít nhất một tuần hoặc hơn một chút tầm mười ngày là khỏi hẳn”
Thấy Ga-in và Eun Woo nghe xong thì nhìn nhau sau đó nhìn sang mình,Hana biết hai người họ đang lo lắng điều gì thì ngay lập tức trấn an nói
“Không sao đâu hai cậu cứ yên tâm,tuy tớ bị thương tạm thới không thể tham gia vào các buổi tập luyện vũ đạo được nhưng bù lại tớ sẽ tham gia vào tiết mục hát.Trả phải có một tiết mục hát solo sao nhất định tớ sẽ dành được tiết mục đó,hai cậu cứ tin tưởng ở tớ có được không?”
Eun Woo và Ga-in nghe xong có vẻ không tin tưởng cho lắm vì họ biết có rất nhiều giọng hát hay đăng ký tham gia tuyển chọn giọng hát cho tiết mục này,trong đó có Hye So tuy khó ưa nhưng họ cũng phải công nhận việc cô ta có một giọng hát rất hay.Việc cô ta đột nhiên tham gia vào đội văn nghệ thì họ cũng đoán được ra rằng cô ta nhất định sẽ là một trong số những người được chọn để biểu diễn tiết mục hát solo đó.
Mọi người ai cũng được nghe cô ta hát trong các buổi khai giảng năm học mới của trường rồi,còn Hana do mới chuyển vào trường chưa được bao lâu.Trong khoảng thời gian này cũng không có dịp nào để Hana có thể thể hiện được giọng hát của mình nên họ chưa được nghe cô hát bao giờ,cũng không biết cô có thắng được một đối thủ nặng ký như Hye So không.
Ga-in có hơi lo ngại,cô vừa mở một video trong điện thoại lên vừa nói
“Cậu có chắc là sẽ làm được không?để tớ cho cậu nghe cái này trước”
Hana có hơi tò mò nhận lấy điện thoại từ tay Ga-in,cô nghe thấy một giọng hát vang lên ngay sau đó và người trong video đang hát đó là Hye So.Hana chăm chú lắng nghe hết một lượt của bài hát,cô nhíu mày đưa lại điện thoại cho Ga-in.
Eun Woo và Ga-in chăm chú quan sát biểu hiện của Hana,Eun Woo nói
“Cậu thấy sao?Hey So sở hữu một giọng hát khá hay,nếu chỉ nói riêng trong trường chúng ta thì giọng của cậu ấy là hay nhất”
Ga-in gật gù đồng ý với Eun Woo sau đó nói
“Liệu cậu có đánh bại được cậu ta không?mau nói đi mình hồi hộp quá đi mất”
Hana không nhìn hai người họ mặt không cảm xúc nói
“Các cậu cứ chờ đến buổi tuyển chọn vào ngày mai đi tớ sẽ cho các cậu biết kết quả ngay”
Ga-in và Eun Woo nghe cô nói như vậy thì cũng đành đợi đến ngày mai vậy,sau đó Eun Woo và Ga-in cùng đỡ cô ra ngoài.
Bên phía Aera và Seo-jun trên đường đi đến hiện trường vụ án cô cũng nói sơ qua về tình hình tiến triển của vụ án cho anh nghe,anh rất nhanh đã nắm rõ được những việc cô cần phải làm tiếp theo.Khi tới nơi anh đã giúp cô hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh chóng,anh phân tích một cách tỉ mỉ từng dấu vết mà hung thủ để lại hiện trường,anh giúp cô phát hiện ra có nhiều manh mối khiến cô không ngờ tới.
Sau khi cả hai đã hoàn thành xong nhiệm vụ Seo-jun đã chủ động mới Aera đi ăn trưa,anh nói
“Xong việc rồi,anh mời em đi ăn trưa được chứ?”
Aera nhìn lại đồng hồ đeo tay thì cũng đã mười hai giờ trưa rồi,cô nhìn anh mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời,anh thấy cô đồng ý cũng cười tươi chạy đi lấy xe,anh nói
“Em chờ anh ở đây,anh đi lấy xe”
“Vâng ạ.Anh đi từ từ thôi không cần phải chạy nhanh như vậy đâu”
Khi Aera kịp nói hết câu thì anh cũng chạy đi mất,chỉ còn lại một mình cô đứng ở đó.Cô dường như không tin vào những gì đang diễn ra giữa anh và cô cứ như một giấc mơ vậy,liệu rằng ngoài đời thật hoàng tử có đến bên cạnh cô bé lọ lem giống như trong câu truyện cổ tích không?nếu được xin hãy để cô được phép mơ mộng một lần thôi cô cũng cam lòng.
Đang mải suy nghĩ mông lung thì lúc này Seo-jun cũng đã lái xe đến,anh cẩn thận mở cửa xe cho cô,anh cũng không quên lấy tay chắn trên đầu cô đề phòng đầu cô va chạm vào thành xe.Sau đó anh đưa cô đến một nhà hàng mà cô thích ăn,có thể nói là ngày nào cô cũng ăn trưa ở đây.